Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
4,143 Truyện
Thiên thần đến từ địa ngục

Thiên thần đến từ địa ngục

0 0 1

Tác giả: Tô ẢnhVăn ánAnh ta có gương mặt thiên thần, nhưng ẩn giấu sau nó là một âm mưu tàn độc, và những tổn thương trong quá khứ. Cô ấy được mệnh danh là ác ma, nhưng sâu bên trong là trái tim ấm áp chứa đầy tình yêu, bao phủ bởi vẻ ngoài lạnh lùng kiêu ngạo. Anh tiếp cận cô, mê hoặc cô với những điều mới lạ cô chưa bao giờ nếm trải rồi huỷ hoại hết những gì cô có, khiến cô đau khổ đến tột cùng. Anh yêu cô tha thiết, cố níu giữ cô bên mình dẫu biết những việc mình làm là sai trái. Đến lúc cô nhận ra cách để trả thù anh là phá hỏng thứ anh trân trọng nhất, và đó chính là cô! Một câu chuyện tưởng chừng như kể về mối tình đầu đầy ngọt ngào, nhưng đó là một hồi giằng xé giữa yêu và hận, về tình yêu của thiên thần và ác quỷ đầy ngang trái.…

Nợ Tình : Những lời thì thầm của quỹ dữ

Nợ Tình : Những lời thì thầm của quỹ dữ

1 0 2

Một người phụ nữ yêu hết lòng, hi sinh tất cả cho người mình yêu. Nhưng cô không hề biết người chồng mà cô một mực tin tưởng yêu thương vì ham danh lợi, sau khi có sự nghiệp anh ta lại có người mới. Lúc cô biết mình mang thai thì cũng là lúc cô biết chồng mình phản bội mình, đau lòng nhưng cô không muốn bỏ qua cho người đàn ông tệ bạc, cô níu kéo anh bằng mọi cách vì con , còn hù dọa anh sẽ nói cho cô nhân tình kia biết, để cô gái kia buông tha anh ..........Và rồi..... Sợ tình nhân phát hiện sẽ anh hưởng đến sự nghiệp , người chồng tệ bạc này còn mất nhân tính ra tay sát hại người vợ đã hi sinh cùng mình trải qua ngày tháng cơ hàn cùng sinh mệnh bé bỏng trong bụng ......…

GIÓ THOẢNG BÊN SÔNG

GIÓ THOẢNG BÊN SÔNG

116 28 3

Người vẽ: tyanoligarkha. Tác giả: Thanh Nhã (Silvanus)"Giữa gió phiêu lãng và sông bạc chứa chan những vết thương cũ, có hai kẻ lang thang tìm thấy nhau: một con rối phản bội, một lữ khách mang thơ chưa viết trọn. Họ cõng nhau băng qua đêm mưa, hôn nhau nhẹ như gió, bóp cổ nhau bên bờ sông cũ, rồi lại quay về và thứ tha. Gió Thoảng Bên Sông. Chuyện tình của những kẻ không còn nơi để về, nhưng vẫn níu nhau mà sống."…

Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

1 0 3

Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn tình, đô thị, trọng sinh.Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…

Anh Trai Phản Diện Dắt Tôi Đi Lệch Khỏi Quỹ Đạo Cốt Truyện Rồi.

Anh Trai Phản Diện Dắt Tôi Đi Lệch Khỏi Quỹ Đạo Cốt Truyện Rồi.

13 1 1

Tag: nguyên sang, đam mĩ, xuyên không, trúc mã x trúc mã, chủ thụ, 1v1Nguyễn Phan Chinh Quân sống trong một ngôi làng bình thường, người ta đều nói anh là hoạ tinh, bởi vì năm ấy anh là bé trai duy nhất được sinh trong làng, mùa đông vốn chẳng có tuyết thế mà lại rơi trong tiết trời tháng mười hai, họ nói chính vì sự chào đời của anh là điềm xui nên ông trời mới tức giận. Nguyễn Giang Hải cũng ghét anh, ông ấy mỗi lần uống rượu không vui đều luôn miệng chửi rủa:"Sao người chết không phải là mày, mày khắc mẹ mày, khắc cả bà ngoại mày, bây giờ mày sống rất tốt đúng không?" Năm Nguyễn Phan Chinh Quân bảy tuổi kế bên hàng xóm mới chuyển đến là gia đình ba người. Chẳng hiểu sao từ lúc đó luôn có một cái đuôi nhỏ chạy theo sau anh nũng nịu gọi: "anh ơi..." Nguyễn Minh Quang "vô tình" xuyên sách, cậu may mắn xuyên thành Nguyễn Tri Hoan _ một nhân vật phụ ít đất diễn trong cuốn tiểu thuyết ba đồng này. Hệ thống nói chỉ cần cậu diễn theo cốt truyện là sẽ được trở về thế giới thực. Nhiệm vụ đại loại chính là giả làm anh em tốt của đại phản diện sau đó đâm sau lưng phản diện rồi làm hắn hắc hoá. Nguyễn Minh Quang nghe xong liền muốn hỏi thăm mười tám đời tổ tông của tác giả, không phải có bệnh đấy chứ, rảnh rỗi liền viết ra cuốn tiểu thuyết máu chó, với kịch bản này mà được đề cử truyện hot tháng sao?Vì để phục vụ cốt truyện, cậu đã từ bỏ hết liêm sỉ và sự nhẫn nại đều đặt trên người Nguyên Phan Chinh Quân. Nhiệm vụ liên tiếp hoàn thành, cốt truyện cũng dần đi đến đại kết cục, nam nữ chính hạnh ph…

Tớ Vẫn Ở Đây, Dù Đã Muốn Biến Mất Nhiều Lần

Tớ Vẫn Ở Đây, Dù Đã Muốn Biến Mất Nhiều Lần

6 0 4

Tớ không viết cuốn sách này để trở thành tác giả nổi tiếng.Tớ cũng không viết vì nghĩ mình có câu trả lời cho những người đang đau đớn.Tớ viết...Vì đã có quá nhiều đêm tớ cảm thấy mình chẳng thể tiếp tục.Vì đã có quá nhiều khoảnh khắc, tớ ước có ai đó hiểu được nỗi đau tớ giấu kín suốt bao năm.Vì đã có quá nhiều lần, tớ khóc mà không ai biết - và tớ mong sẽ có ai đó, chỉ một người thôi, thấy được nước mắt ấy qua những dòng chữ này.Tớ từng nghĩ mình đã quên.Từng nghĩ mình đã đủ lớn, đủ mạnh mẽ để không bị quá khứ níu lại nữa.Nhưng hoá ra... một số nỗi đau không cần gõ cửa vẫn tự tìm về, vào những ngày tâm hồn yếu đuối nhất.Tớ gọi cuốn sách này là "Tớ vẫn ở đây, dù đã muốn biến mất nhiều lần" - bởi vì thật sự tớ đã từng.Tớ đã muốn buông bỏ tất cả.Tớ đã nghĩ đến việc rời khỏi thế giới này nhiều hơn số lần tớ dám thừa nhận.Nhưng dù gì... tớ vẫn ở đây. Và nếu bạn đang cầm cuốn sách này, có thể bạn cũng đang cố gắng ở lại.Tớ không biết bạn là ai.Tớ không biết bạn đã trải qua những gì.Nhưng nếu bạn đang buồn, đang cô đơn, đang lạc lối - thì xin hãy tin rằng bạn không một mình.Cuốn sách này không có kết thúc đẹp.Nó không dạy bạn cách sống tích cực, cũng chẳng hứa rằng mọi chuyện sẽ ổn.Nó chỉ là một nơi bạn có thể nghỉ chân, thở ra, và thấy nhẹ lòng vì có ai đó cũng đang vật lộn như bạn.Nếu một chương nào đó khiến bạn khóc, khiến bạn nhớ lại điều mình đã cố quên - tớ xin lỗi.Và cũng cảm ơn bạn - vì đã dũng c…

KINH TỦNG CHI THƯ Tác giả: Hoa Sắc Mãn Kinh

KINH TỦNG CHI THƯ Tác giả: Hoa Sắc Mãn Kinh

42 1 23

Truyện này mình chỉ đăng để coi offline, chưa có sự cho phép của nhà edit.!!!Thể loại: Kinh dị, khủng bố, vô hạn lưu, dị văn truyền thuyết, tính cách hiếu kỳ tinh thần có vấn đề công × nhát gan nghiêm túc thụTình trạng: Hoàn (111 chương & 2 phiên ngoại)Văn án:Những kẻ có tính cách hiếu kỳ thường truyền tai nhau một vài câu chuyện kinh dị, có chuyện kể về một vị bá tước dùng máu tươi của trinh nữ để níu kéo vẻ thanh xuân, có chuyện lại kể về một đêm hội đàm trong ký túc xá của trường Đại học, có chuyện về bạn...có chuyện về tôi, về tất cả chúng ta.Trong mỗi câu chuyện kinh dị sẽ luôn có kẻ A may mắn trốn thoát, và cũng sẽ có kẻ B C D xui xẻo chết thảm. Mà những câu chuyện kinh dị này sẽ được truyền lại từ lời kể của kẻ may mắn A ấy, không chân mà chạy, tin đồn lan nhanh, sau đó được ghi chép vào "Quyển sách kinh dị".Vào cái ngày mà Sở Dương Băng vô tình rút ra một quyển sách trên giá sách thư viện, từ đó về sau đã trở thành nhân vật A B C D của quyển sách này.Để trở thành kẻ may mắn A mà không phải là B C D xui xẻo, tín ngưỡng trong cuộc đời của Sở Dương Băng chính là: cái cần sợ thì phải sợ, tuyệt đối không cố quá thành quá cố.***…

Trúc Mã! Cậu là của tớ, MÃI MÃI!

Trúc Mã! Cậu là của tớ, MÃI MÃI!

10 2 2

Năm tuổi, vì mất lý trí mà đã gây ra một mối hận ngàn năm, trong lúc Thiên Lãnh dành đồ chơi với Tiểu Hàn chẳng may làm sứt trán đối phương.Tiểu Hàn khóc ầm ĩ: "Cậu có biết tớ mà bị sẹo thì chẳng ai chú ý đến tớ nữa không? Tớ sẽ méc bố mẹ cậu cho mà xem..."Thiên Lãnh thấy thế, hoảng hốt dỗ ngọt:"Tiểu Hàn ngoan nào! Đừng méc bố mẹ tớ nhé, cậu muốn tớ làm gì cho cậu cũng được hết!"Tiểu Hàn nghe thấy thế, mắt sáng long lanh:"Hứa nhé! Vậy cậu phải luôn nghe theo lời tớ nói. Ký vào đây đi!"Trên tờ giấy nguệch ngoạc mấy nét chữ trẻ con : Lãnh Lãnh sẽ là của Tiểu Hàn mãi mãi."Thiên Lãnh:"Ờ, ký thì ký!" 20 năm sau, thảm họa xảy ra...Tiểu Hàn hất khuôn mặt xinh đẹp, phất phơ tờ giấy của 20 năm trước, gạt tóc nũng nịu:"Vết sẹo này là do cậu gây ra, còn cái này nữa, cậu phải chịu trách nhiệm!"Thiên Lãnh:"Tớ nhớ hồi đó không để lại sẹo mà, tờ giấy đó không phải trò con nít sao?"Tiểu Hàn:"Ờ thì vết sẹo này do tớ tự gây ra, nhưng giấy trắng mực đen rõ rành rành thế này, sao cậu phải chối. Vậy nên tớ sẽ lấy cậu, cậu là của tớ!"Thiên Lãnh:"..."----------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trước giờ toàn thấy Trúc Mã bắt nạt Thanh Mai nên giờ muốn thử ngược lại. Truyện lần đầu viết, thấy được thì cmt hoặc vote ủng hộ tinh thần con Au nha!…

Phu quân trúng gió về sau - Kim Châu Ngọc Đậu-Hoàn(Cvter:nhien1987)

Phu quân trúng gió về sau - Kim Châu Ngọc Đậu-Hoàn(Cvter:nhien1987)

646 8 1

Văn án:Lúc tuổi còn trẻ trượng phu sủng thiếp diệt thê, vô số đêm, Tô Ngọc Dung nước mắt ẩm ướt trên gối thủ phòng trống.Phu quân trúng gió đổ xuống về sau, nàng cảm thấy mỗi ngày đều là cảnh xuân tươi đẹp hảo thời gian. Nàng xem sự cấy bên trên cái kia chỉ có con mắt có thể động lão gia hỏa, yếu ớt cười một tiếng: "Phu quân, khát sao?"Lão gia hỏa khổ cực trợn to tròng mắt: Ta không được khát! ! Nhưng tiếp theo một cái chớp mắt, cự khổ hoàng liên thủy liền vào miệng.******Trúng gió sau Phong Vu Tu ngày ngày đều muốn chết, tốt thoát đi Tô Ngọc Dung ma chưởng. Nhưng dần dần hắn phát hiện, hắn giống như một chút cũng không hiểu biết mình ở chung nửa đời thê tử, nguyên lai nàng là nhát gan như vậy thích khóc, nũng nịu mệt nhọc.Sét đánh lúc nàng sẽ bị dọa khóc, uống thuốc lúc như đứa trẻ con không chịu há mồm, trên thân có chút điểm không thoải mái, nàng đều đã ủy khuất rơi nước mắt. Hoàn toàn không phải lúc tuổi còn trẻ, cái kia lạnh lùng cay nghiệt làm người ta ghét nàng.Nhưng về sau cái này làm hắn chán ghét nửa đời nữ nhân lại đi trước. Không ai lại lấy cớ đập muỗi đánh hắn bàn tay, cười xấu xa cho hắn ăn cự chua quýt, lúc thương tâm cho hắn uống khổ nhất thuốc đắng, nguyên bản hắn nên cao hứng. Nhưng hắn lại cảm thấy tâm thật không, giường lạnh quá, hắn tốt cô độc...******Lại mở mắt ra, trở lại tân hôn lúc. Tô Ngọc Dung nhìn nam nhân thật cẩn thận bưng lấy nàng bị phỏng tay, khuôn mặt vặn vẹo: "Ngươi làm cái gì?"Phong Vu Tu thật sâu nhìn nàng: "Ngoan, ta cho ngươi thổi một chút, liền h…

Đại thành tiểu ái- CV: BeCassie - tangthuvien.com

Đại thành tiểu ái- CV: BeCassie - tangthuvien.com

672 2 1

Hắn mang chòm sao bò cạp – nam nhân cực phẩm phúc hắc.Vẻ nho nhã lễ độ thoáng chốc trở thành có chút hả hê: "Mạc Thanh Ngải, trên đời này không phải chỉ có mình cô đấy chứ! Một người trưởng thành mà ngốc ngếch như vậy."Cô nổi giận: "Rõ ràng là anh yêu cầu tôi đốt tóc Tiểu Hồng,kết quả lại chạy nhanh hơn người tôi,anh là đồ cặn bả."Hắn tức giận: "Tôi bắt cô đi giết người cô cũng đi phải không?"Cô níu lấy cổ áo của hắn gào to: "Là anh nói tôi không có can đảm, tôi mới đi."Hắn tức giận gạt mạnh tay cô: "Cô cho tôi là giẻ lau sao cứ vung loạn nước miếng như vậy.Tôi chỉ là thuận miệng nói một câu, không ngờ dễ dàng chọc giận cô như vậy,giống như thói quen gào thét hàng ngày của cô mà nói cô thật sự rất ngốc ngếch."“Nhan Hàn Thành.!!!”"Tôi nghe rõ cô không cần cố ý lớn tiếng nói cho người khác biết cô thuộc loại khiếm thính cấp ba..."“Anh…”"Người ta đụng phải tường sẽ quay đầu lại, cô không thể cả đời cứ ngã vào hố sâu như vậy, Mạc Thanh Ngải, tỉnh tảo lại một chút.""A a a a a..."Cô mang chòm sao Sư Tử - một cô gái năng động dữ dằn.Đây chính là hình thức ở chung của hai người.Từ nhỏ đến lớn, chỉ có cô biết.Tên hàng xóm này ngoài mặt dịu dàng,thành tích ưu tú, hàng xóm yêu quý hết lời khen ngợi... Nhưng sự thật là lòng dạ nham hiểm, tuyệt tình lạnh lùng, độc mồm độc miệng,là kẻ căn bạ chuyên lấy hãm hại cô làm thú vui trong cuộc sống.…

Ngày Anh Bỏ Lại Bầu Trời

Ngày Anh Bỏ Lại Bầu Trời

0 0 15

Trong cuộc đời, có những mối tình giống như ngọn nến cháy sáng rực rỡ, nhưng càng rực rỡ bao nhiêu thì càng dễ vụt tắt bấy nhiêu.Cô gái ấy - dịu dàng, ấm áp, là nơi để anh gửi gắm những ngày mệt mỏi.Anh - tài hoa, mạnh mẽ, nhưng lại mang trong mình bí mật không thể nói ra.Họ gặp nhau giữa những ngày bình thường nhất, để rồi định mệnh buộc họ phải yêu... nhưng cũng chính số phận nhẫn tâm khiến họ chia ly.Khi tất cả những tưởng đã hạnh phúc, sự thật trần trụi dần hé lộ - tình yêu của họ hóa ra chỉ là cuộc chạy đua với thời gian, với lằn ranh sinh tử mong manh.Đêm lạnh rồi cũng sẽ qua, nhưng bóng hình người ở lại trong tim, vĩnh viễn chẳng thể phai.Liệu tình yêu ấy có đủ sức để níu kéo, hay cuối cùng chỉ còn lại một trái tim đơn độc giữa đêm dài?…

Lạnh Tâm

Lạnh Tâm

223 20 2

Cố Tiểu Hy cho rằng chỉ cần mình cố gắng đối với Hiên Viên Hạo thật tốt, dành thật nhiều tâm ý thì hắn sẽ cho mình lại một chút tình yêu. Năm cô 18 tuổi gả cho hắn, người cho cô biết cái gì gọi là vừa gặp liền yêu, một đời không đổi, cô làm mọi thứ để hắn chú ý và yêu thích mình. Lấy cô 5 năm hắn chưa bao giờ cho cô nửa nụ cười, cũng không hề đụng vào cô. Cô dùng thủ đoạn để có được hắn, nhận lại là sự im lặng lạnh lẽo đáng sợ.Ngày cô trở dạ, hắn đối với cô cũng không liếc một cái. Ngày cô khó sinh, đứa trẻ cũng không còn cơ hội ra đời, hậu sản mất máu hắn cũng chưa từng nhìn cô. Ngày cô hấp hối hắn miễn cưỡng tránh dư luận mà thăm cô, ánh mắt hắn vẫn lạnh như vậy, bàn tay yếu ớt níu lấy tay hắn không độ ấm, nói ra lời đứt quãng:_ Em biết.... anh không yêu em nhưng mà.... anh có xót đứa nhỏ không?_ Không....Giọng hắn không nửa tia cảm xúc, trái tim cô triệt để chết lặng, cô mỉn cười yếu ớt, cơ thể sớm đã không còn sức lực, tay buông thõng giọng nói mong manh tựa như nói với chính mình:_ Hạo à.... Em hận anh.... Nếu có kiếp sau em tuyệt đối không gặp.... không yêu anh nữa...Điện tâm đồ chỉ còn những đường thẳng cùng tiếng kêu tít tít dài, khuôn mặt 24 tuổi nhợt nhạt, không còn hơi thở, vẻ gầy yếu đi cùng sự mệt mỏi kia vốn dĩ không hề đả động tới người nọ, Hiên Viên Hạo ấy chỉ lẳng lặng rời đi ngay cả liếc mắt quay lại cũng không... Đối với hắn, hận cũng được yêu cũng thế, đời này hắn không cần tình yêu.....…

[Edit-Đam Mỹ] Tiểu ngốc tử - Thời Bất Đãi Ngã

[Edit-Đam Mỹ] Tiểu ngốc tử - Thời Bất Đãi Ngã

58 5 4

Hán Việt: Tiểu sỏa tử [ trọng sinh ]Tác giả: Thời Bất Đãi NgãTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Chương 50 chương 50Tình trạng edit: đào hốThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Chủ công , Cường cường , Duyên trời tác hợp , 1v1【 Không phải ngược】 Năm 21 tuổi, Tô Thiển Dịch bị người ta đánh bị thương ở đầu, từ đó trí tuệ chỉ như trẻ nhỏ.Người ở đầu đường Vĩnh Hạng đều biết, nơi họ có một tiểu ngốc tử tuy tuổi đã lớn nhưng tâm trí chỉ như đứa trẻ năm tuổi. Tiểu ngốc tử ấy mỗi năm vào tháng sáu đều nhắc mãi mong tuyết rơi mau. Bởi vì có người nói với y rằng, chờ đến ngày tuyết rơi tháng sáu, hắn liền sẽ trở về.Tiểu ngốc tử này đã đợi hai năm, không chờ được tuyết tháng sáu, cũng không chờ được người đã nói sẽ trở về. Đến năm thứ ba, vào đầu tháng năm, tơ liễu bay khắp nơi. Tiểu ngốc tử đuổi theo tơ liễu, nhất quyết nói đó là tuyết, rồi sau đó gặp t·ai n·ạn xe cộ. Người ở đầu đường Vĩnh Hạng đã chôn tiểu ngốc tử cùng người đã nói sẽ trở về ở cạnh nhau. Một người tên là Tô Thiển Dịch, người kia tên là Tạ Cảnh An.Hiện tại, tiểu ngốc tử này đã trở lại, trở về vào đúng năm 18 tuổi.Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tô Thiển Dịch, Tạ Cảnh An Một câu tóm tắt: Tiểu ngốc tử từng được nâng niu trong lòng bàn tay ấy đã trở lại.Lập ý: Bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, đều phải giữ tình yêu trong lòng.…

Nhật Kí 161

Nhật Kí 161

1 0 3

Sau cuộc chia tay đầy nước mắt, nhân vật chính - Dư Vũ, bước vào hành trình 161 ngày vật lộn với cảm xúc, ghi lại tất cả trong cuốn nhật ký.Ngày đầu tiên, anh ngập tràn uất nghẹn, trách móc tại sao người yêu lại rời bỏ mình. Anh cố gắng gọi điện, nhắn tin để níu kéo, nhưng chỉ nhận được sự im lặng đau đớn.Những ngày tiếp theo, mỗi trang nhật ký là một lát cắt của nỗi đau, sự nhớ nhung, và cả những giây phút bất lực trước hiện thực. Dư Vũ trải qua đủ cung bậc cảm xúc: từ day dứt, tiếc nuối, đến việc cố gắng quên đi bằng cách lao vào công việc và thói quen mới.Dần dần, từ những cảm xúc tuyệt vọng, anh học cách đối diện với sự mất mát. Anh nhận ra rằng tình yêu không chỉ là sở hữu mà còn là buông tay khi cần thiết.Đến ngày 161, dòng nhật ký cuối cùng khép lại với sự bình yên trong lòng. Dư Vũ đã chấp nhận sự thật rằng cô ấy không còn bên anh, nhưng tình yêu và những kỷ niệm đẹp sẽ mãi là một phần quan trọng trong cuộc đời. Anh quyết định bước tiếp, không phải để quên, mà để sống xứng đáng với những gì mình từng có.Câu chuyện là hành trình cảm xúc của một trái tim tan vỡ, dạy chúng ta cách yêu thương, chấp nhận và trưởng thành.…

Duyên Trần Vướng Bụi

Duyên Trần Vướng Bụi

33 0 8

Tên Truyện: Duyên Trần Vướng BụiTác giả: Đinh LamTình trạng : đang tiến hànhThể loại: Ngôn tình, cổ đại, hiện đạiTrong vòng quay vô tận của kiếp người, tình yêu tựa như một đóa hoa sớm nở tối tàn. Người ta gặp nhau, thương nhau, níu giữ nhau bằng muôn vàn ràng buộc của chữ "duyên". Nhưng duyên ấy vốn ở cõi trần, nên khó tránh khỏi bụi mờ phiền não.Có những bàn tay đã nắm thật chặt, nhưng rồi vẫn vuột mất giữa dòng đời. Có những trái tim từng rực cháy, nhưng cuối cùng chỉ còn tro tàn lạnh lẽo. Và trong nỗi khổ ấy, người ta mới giật mình nhận ra: tình yêu không chỉ là mật ngọt, mà còn là bài học của kiếp người - dạy ta biết yêu, biết đau, và biết buông.Duyên Trần Vướng Bụi là tiếng thở dài của một kiếp nhân duyên. Là lời tự tình giữa ái ân và vô thường. Là dấu vết của một cuộc tình vừa đẹp vừa buồn, để rồi khi gấp trang sách lại, lòng người vẫn thấy thoang thoảng mùi hương hoa rơi trong gió, vừa thương vừa tiếc...…

Hoa Hồng Xanh

Hoa Hồng Xanh

41 1 3

Khoa và Nguyệt chơi thân với nhau từ những năm đầu cấp 2. Thân tới mức hai người từng dính rất nhiều lời đồn hẹn hò.Nhưng Nguyệt của chúng ta đã phủ nhận tất cả lời đồn đó. Lúc đó thì lời phủ nhận của cô rất đúng, còn bây giờ thì phải xem xét lại chút đã...Vào cuối năm lớp 8, Khoa phát hiện bản thân đã thích cô bạn thân này rồi. Nhưng mối tình này buộc phải giấu, vì một khi nói ra, rất khó để níu kéo được tình bạn này cả.Biến cố bất ngờ vào năm lớp 9, Nguyệt mất liên lạc với Khoa. Cậu bạn của cô như bốc hơi khỏi thế gian này vậy, không câu từ biệt, không lần gặp cuối.Vài năm sau, Khoa lại bất ngờ xuất hiện.Cậu bạn này lạ thật, bất ngờ đi và cũng bất ngờ trở lại.Và Khoa bây giờ cũng khác xưa rất nhiều. Cậu mạnh dạng hơn trong tình cảm. Không phải là tự tin nói ra câu tỏ tình, mà cậu dũng cảm thể hiện sự quan tâm qua từng chi tiết nhỏ nhặt với cô, rồi dần cưa đổ cô gái này.Ôi khổ nỗi, Nguyệt luôn tự nhủ những hành động đó là sự quan tâm của bạn bè thôi.Nguyệt không ngốc, nhưng cô không muốn tự mình đa tình. Cô sợ mình nghĩ nhiều rồi mất đi Khoa.---------------- Thanks For Reading ---------------P/S: Truyện đăng một tuần 2 chương, rơi vào Thứ 4 và Chủ Nhật, trong khoảng thời gian từ 19 giờ đến 21 giờ.Cre bìa: @kyelove_08 on Pinterest…

Công Chúa Hai Mặt Của Tổng Tài Ác Ma

Công Chúa Hai Mặt Của Tổng Tài Ác Ma

283 9 6

Ly Tiểu Đình luôn cảm thấy cuộc đời thật bất công, cho tới khi gặp anh...----------------------------------------Trên đời này, có đứa trẻ nào mà không muốn được ba mẹ ôm ấp, vỗ về, ngày ngày nâng niu trên đôi tay dù chai sạn nhưng vô cùng ấm áp? Mạn Tiểu Đình thừa nhận. Cô lạnh lùng thật đấy. Nhưng sâu bên trong vẫn chỉ là một đứa trẻ 7 tuổi đáng lý ra được cắp sách tới trường. Vỏ bọc bên ngoài, làm sao bọc được cả tâm hồn non nớt của cô. Con nhà giàu thì sao chứ? Đại Tiểu Thư thì sao chứ? Cô có vui không? Có được cười như bao đứa trẻ khác không?Có sao?"Mày giống y chang mẹ mày, ngu ngốc." Bà ta đã nói với cô như thế khi cô bị chính ba ruột mình đuổi đi. Hả hê lắm chứ gì? Hạnh phúc lắm chứ gì? Cứ tiếp tục vui sướng nốt khoảng thời gian còn lại đi. Mạn Tiểu Đình cô, thề sẽ trả thù.Và tất nhiên, đó sẽ là chuyện của 10 năm sau..._____________________________Mình biết truyện của mình không hay. Nhưng nếu m.n đã dành ra 3p để đọc nó, xin hãy dành ra 15 giây để vote và cmt cho Kan biết. Đây là bộ truyện đầu tiên của mình. Mình biết nó sẽ có thiếu sót. Gạch đá xi măng Kan xin nhận hết. Chỉ mong m.n hãy dành chút thời gian ủng hộ và chỉ giáo cho mình.Thân…

[Allisagi] xuyên không thành phản diện, Ta sẽ là nhất!

[Allisagi] xuyên không thành phản diện, Ta sẽ là nhất!

249 27 1

Kiếp trước tôi tốt bụng bấy nhiêu cuối cùng vẫn bị người khác hại mà chếtCứ tưởng đời tôi đã chấm hết thì bất chợt tôi xuyên không vào 1 cuốn tiểu thuyết nổi tiếng theo cùng tôi chính là hệ thốngXuyên vào vai phản diện trong cuốn tiểu thuyết nhiệm vụ của tôi là hành hạ đánh đập bọn nam chủ sau đó tính kế hại nữ 9 Tôi cảm thấy thật thú vị quá đi mất! Bọn nam chủ, nữ 9 à hãy đợi đấyTao sẽ nghiền nát bọn mày!Kiếp trước tôi tốt bụng hiền lành bao nhiêu thì trong cuốn tiểu thuyết này tôi sẽ độc ác và tàn nhẫn bấy nhiêu!Sau khi mua bọn nam chủ từ buổi đấu giá về và bắt đầu hành hạ bọn nó được 4 năm thì cuối cùng cũng sắp đến ngày mà bọn nó thức tỉnh năng lực và chạy trốn khỏi đây trên đường đi bọn nó sẽ được nữ 9 giúp đỡ mang về nhà và chăm sóc sau đó bọn nó sẽ phải lòng nữ 9 và quay lại báo thù tôiTôi đã cực kì phấn khích vì sắp được đấu với bọn nóẤy thế khi mà tới ngày đó bọn nó lại không hề đi? Tôi thấy vậy liền tự mình đuổi bọn nó ra khỏi nhà nhưng bọn nó lại bám chặt lấy chân tôi trong ánh mắt bọn nó tràn đầy khát vọng khi nhìn tôi, miệng thì liên tục chảy nước dãi cầu xin tôi"Làm ơn hãy đánh đập tôi nữa đi, Yoichi sama!""Đừng đuổi tôi mà, hãy đánh và chửi tôi nữa đi..!""Isagi, mày đã đánh đập bọn tao 4 năm rồi giờ lại định bỏ tụi tao sao?""Thích thích thích! Em thích Isagi đánh em lắm, hãy đánh nữa đi mà làm ơn đó!!"Tôi ngớ người nhìn bọn nó trong lòng nhiều câu hỏi muốn hỏi hệ thốngHệ thống! Chuyện này là sao? Tại sao bọn nó lại như này…

Mùi Hồng Đỏ ( Kí Ức Không Rời)

Mùi Hồng Đỏ ( Kí Ức Không Rời)

1 0 1

Lần đầu tiên An Dĩnh gặp Đông Phong vào một mùa hạ - Tại một góc phố nhỏ trồng nhiều bông hồng đỏ, tỏa một mùi hương dịu nhẹ khiến cho ánh nắng ngày hè trở nên thuần khiết đến lạ. Lúc ấy An Dĩnh chỉ mới là một cô bé mới tròn 15 tuổi, Đông Phong lúc đó 17 tuổi, chàng trai với một tuổi xuân vô cùng nhiệt huyết. Lần vô tình gặp gỡ đã khiến trái tim cô gái rung động, cô đã thầm thương anh từ lúc ấy, chỉ mong có ngày gặp lại. Sau này khi anh tỏa sáng nhất lại có cô đứng bên cạnh làm điểm tựa cho anh, họ nguyện mãi mãi không chia lìa. Lần đầu gặp gỡ cũng giống như sự sắp xếp của ông trời mong cho 2 người họ có thể từ từ quen biết và hàn gắn cho nhau những nỗi đau vô hình. Kí ức ấy đến khi trưởng thành 2 người họ vẫn giữ cho đối phương một vị trí vô cùng quan trọng trong trái tim mình. Khi bên nhau họ vẫn không quên được ngày gặp gỡ kì lạ ấy, những cánh hồng buông theo chiều gió rơi vào tóc cô gái nhỏ với làn da trắng bóc, mùi hương ấy cũng vô cùng lãn mạn tựa cho duyên số không rời. "An Dĩnh của anh, em là cô gái ngoan, anh rất trân quý. Em như là bông hồng mà anh nâng niu nhất, mùi hương của em cũng thật dịu nhẹ. Nếu anh biết sớm em thích anh như vậy lúc đó anh đã phá lệ yêu sớm. Anh là người không giỏi nói những lời ngọt ngào nhưng nguyện cho em mọi thứ tốt nhất. Mỗi khi đến ngày lập hạ anh sẽ tặng em ngàn bông hồng đỏ nguyện kiếp kiếp chúng ta luôn cạnh nhau không xa rời. Dĩnh Dĩnh, chúng ta kết hôn nhé! "…

Gió ấm không bằng anh thâm tình- Thanh Thanh Thùy Tiếu

Gió ấm không bằng anh thâm tình- Thanh Thanh Thùy Tiếu

4 0 1

Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành......Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…