Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Kiếp trước cố gắng nỗ lực mãi mới leo lên được vị trí CEO, chưa được bao lâu lại bị tai nạn mà qua đời. Cuối cùng lại trọng sinh vào cơ thể của một tiểu thư nhỏ hơn mình những 10 tuổi. ***Thiên An nhìn thêm một lúc nữa rồi đi đến cửa sổ, nhìn ra bên ngoài. Bầu trời trong xanh, phong cảnh ngoài kia rất đẹp. Hít một hơi thật sâu. Được rồi, nếu thượng đế đã cho cô tái sinh trong điều kiện tốt như thế hà cớ gì phải phiền lòng. Thiên An quyết định vất bỏ hết phiền muộn ở kiếp trước, chấp nhận làm tiểu thư Trương Ngọc Thiên Ân. Cố gắng lại từ đầu.…
xuyên không vào một nữ phụ nhưng ko xuyên vào đầu truyện hay giữa truyện để có thể hành con nữ chính sách sml Mà lại xuyên vào cuối truyện khi mà còn nữ chính đã có cả một hậu cung nam chính hùng mạnh ,còn nữ phụ thì đã thân tàn ma dạiHayya~~Mệt thật thôi thì cứ sống nốt quãng đường còn lại ,tu tâm tích đức cho nguyên chủ vậy.…
Trọng Sinh Hậu Ngã Thượng Liễu Cá Hỗn Đản重生后我上了个混蛋Tác Giả: A Tịnh 阿净Thể loai: hiện đại, song trọng sinh, trúc mã, sinh tử, ngược, cẩu huyết, HETình trạng: hoànVăn ánChu duy ở 32 tuổi năm ấy bị Trương Sở rượu giá cấp đâm chết , Trọng sinh tới 7 tuổi.Trương Sở ở 34 tuổi năm ấy đâm chết chu duy, áy náy tự sát sau, Trọng sinh đến 9 tuổi.Thần xui quỷ khiến, hai người thế nhưng thành ngựa tre ngựa tre.Cho nhau thổ lộ, quyết định cùng một chỗ lúc sau, chu duy ngẫu nhiên phát hiện Trương Sở thế nhưng cũng là Trọng sinh người, vẫn là giết hắn cừu nhân.Vì thế hết thảy hỗn loạn.Sống chết, Thiên Lôi, cẩu huyết, chú ý tránh lôi.Nội dung nhãn: Trọng sinh bình bước Thanh VânTìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: chu duy, Trương Sở ┃ phối hợp diễn: chu tử hằng, tôn phi chờ ┃ cái khác:…
Vong tình dược,một loại kịch độc hiếm có trên thế gian có khả năng khiến cho người ta có thể quên đi thứ tình cảm mà mình sâu nặng nhất trên thế gian.Nhưng tác dụng phụ của nó thì chẳng ai biết cả,bởi vì công thức của nó cho đến nay chỉ có hoàng thất nước Lưu Uyên biết.Mà họ,đã mai danh ẩn tích khỏi thế gian này rồi.Ít nhất là cho đến khi cái ngày định mệnh đó đến,ngày mà..công chúa út của Lưu Uyên sống lại...Vong tình à vong tình...Ta chỉ nguyện quên đi quá khứ của mìnhĐể đánh đổi lấy thanh xuân đã quaNgười ra đi không quay đầu lạiĐể lại trời bạch phát luyến thương...…
Phản diện trọng sinh đồ đệ công x ôn nhu xuyên thư sư tôn thụ.#Xuyên thư.#Trọng sinh.Tác phẩm thuần ái đầu tiên của ta nha, mong các vị tiếp nhận, đừng gạch đá tổn thương nhau.…
Hồng nhan hóa thành hắc nhan, yêu thương hóa tương tàn, chỉ có nàng, đến phút cuối vẫn đỡ cho hắn một dao. Giờ phút này hắn chỉ biết ôm nàng trong lòng, lần đầu tiên kể từ đêm đó, nước mắt cứ tuôn dài, vẫn là chỉ có nàng trước khi nhắm mắt, vươn tay ôm lấy má hắn thật cẩn thận, thật dịu dàng, như thể hắn là vật trân quý nhất đối với nàng."Minh chủ, trước đây thuộc hạ từng thề, sẽ bảo vệ người đến hơi thở cuối...", Cố Quân Giao cố giữ chút hơi tàn để mỉm cười, cuối cùng cũng một lần nữa chạm vào nhau, nàng muốn hình ảnh mình trong mắt hắn phải thật đẹp: "Thuộc hạ... đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, có thể hoan hỉ đến gặp những huynh đệ đã đi trước...". Rồi thời khắc ấy cũng đến, trong vòng tay run rẩy của Bạch Tử Hy, Cố Quân Giao thấy bóng tối của cái chết đang ập xuống, nhưng không hiểu sao nàng lại thấy thanh thản, nàng lại cười, nụ cười tươi tắn rạng rỡ nhất mà cả đời này có lẽ mới xuất hiện lần đầu: "Bạch Tử Hy... ngay cả gọi tên người... cũng khiến ta run rẩy, ta chưa từng dám mơ tưởng xa xôi, nhưng nếu đã đến nước này..." Quân Giao lần đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, dịu dàng trong mắt nàng khiến trái tim của hắn như vỡ nát "Quân Giao yêu người, Quân Giao chưa từng làm tổn thương người, cho đến ngày cuối cùng của mãi mãi, Quân Giao cũng sẽ không bao giờ..." Nàng không nói tiếp được nữa, nhưng vòng tay siết chặt của hắn đã trả lời nàng, hắn biết...Giọng cười điên loạn từ đối diện vang lên khiến người ta ghê tởm, một con dao giống hết như con đã đâm vào tim Cố Quân Giao giờ…
Sáu năm trước nàng đặt lòng tin vào những người thân xung quanh, tin cả hôn phu tương lai-tân Trạng Nguyên Mặc Cẩn Hiên. Cuối cùng lại nhận chén rượu độc trêu ngươi. Sáu năm sau quay trở lại. Nàng sẽ tự tay giết chết tất cả những kẻ đã hãm hãi nàng.…
Đời trước Lưu An Kỳ nợ Cố Tiêu, nợ hắn một đời bình an, nợ hắn một tình yêu mà hắn mong mỏi suốt mười mấy năm. Cố Tiêu là tên đại ngốc , hắn dành cả đời để yêu Lưu An Kỳ, đến lúc chết vẫn nghĩ cho Lưu An Kỳ, hắn hi sinh nhiều như vậy,cô lại chẳng biết trân trọng, hắn biết rõ bản thân xuất thân nghèo hèn nên bản thân đã cố gắng không ngừng nghỉ để xứng vai bên một Lưu An Kỳ, không ngừng nổ lực để chăm sóc cô với hi vọng cô sẽ đáp lại tình cảm của hắn . Lưu An Kỳ tôi cũng là đứa đại ngốc , ngần ấy năm được anh che chở , tôi căn bản chỉ là đứa trẻ con chưa lớn, khiến anh đau lòng đến thế . Một khoảng thời gian sau khi anh mất , tôi vô tình thấy quyển sổ tay nhỏ trong góc bàn làm việc, cuốn sổ chẳng viết gì ngoài dòng chữ " Nếu đã không có được tình cảm từ em , tôi chỉ xin chúc em một đời bình yên , xin lỗi vì không thể ở bên em được nữa, thực sự xin lỗi " Lưu An Kỳ : Họ Cố , nếu thực sự có kiếp sau , em bù đắp cho anh một tình yêu trọn vẹn, một đời không sóng gió có được không?…
Oản Oản từng là danh chấn thiên hạ nữ ma đầu.Một khi thân tử, sống lại đến tiểu vật hi sinh trên người, nàng có sư tôn, sư huynh, sư đệ, tiểu sư muội, nhìn qua như thế mỹ mãn, lại cảm giác hoang đường đến cực điểm.Làm nàng xúc phạm môn quy, yếu chỗ lấy cực hình.Cao cao tại thượng sư tôn trước mắt lãnh đạm: "Ngươi thật sự là rất làm cho vi sư thất vọng rồi."Đại sư huynh tê điệu nho nhã hiền hoà da, ngữ giống như đao nhọn: "Ngươi thực bẩn."Sư đệ chột dạ lảng tránh ánh mắt của nàng, "Sư tỷ tha thứ ta, không cần cung ta đi ra."Đồng môn: "Oản Oản như vậy tư chất, cấp tiểu sư muội xách giày cũng không xứng."Lạnh lẽo theo tứ chi bách hải nhanh chóng lan tràn, Oản Oản làm một cái quyết định.Nếu nàng này phế vật không tư cách được đến tình yêu, thân tình, hữu tình, kia liền toàn bộ dứt bỏ điệu đi.Từ nay về sau, nàng không bao giờ nữa cùng tiểu sư muội cãi, không hề e ngại bọn họ mắt, không hề giống cái ngu ngốc giống nhau vô điều kiện trả giá.Oản Oản rời đi cực phẩm sư môn, những người đó lại hoảng, trong lòng tràn ngập hối hận cùng chua sót, một đám cầu nàng trở lại bên người.Oản Oản ôn nhu cười, "Các ngươi nhận thức cái kia ta, đã sớm đã chết."…
Mộ Tùng Yên là cô nữ sinh đại học bình thường tuy nhiên từ nhỏ đã thành thục karatedo, ba cô là một võ sư quản lí một võ quán. Trong môn đệ của ông có một sư huynh mỗi tuần chỉ đến học một lần nhưng nội công lại thâm hậu, nếu không tính thân thủ của ba, e là cả võ đường chỉ mình cô có khả năng đánh bại hắn. Hắn chính là đại đệ tử của papa, gương mặt anh tuấn toát lên vẻ cuối ngạo. Khi mới gia nhập gia môn bị cô đánh bại đến giờ không dưới mười lần, nhưng từ lúc học đại học hai năm trước cả hai đã không còn gặp.Vào năm thứ ba đại học gia đình bỗng xảy ra biến cố, ba bị bắn chết ở võ đường, mẹ mất tích, nhị sư huynh đến tận trường đem cô bỏ trốn nhưng sớm bị bắt. Chợt nghe tin dữ rằng cô chỉ là con nuôi, cô thật là con cháu Lạc gia, mẹ cô chỉ là tình một đêm với Lạc Tưởng Kỳ, thiếu gia họ Lạc nhưng lại xui xẻo mang thai cô. Mộ papa không những không xem thường mà còn cưu mang. Lạc Tùng Yên vừa trở về Lạc gia hai, ba năm Lạc gia lại bị cảnh sát ngầm lấy chứng cớ giả vu khống cả nhà bị giết sạch. Lạc Tùng Yên may mắn trốn thoát được đại sư huynh bí ẩn kia cứu giúp. Đại sư huynh tên thật tự Đường Tuyệt, là một thủ hạ dưới trướng Hầu gia hắc bang, sau khi Hầu gia chết cũng nhanh chóng lên tiếp vị. Bình ổn không lâu Đường Tuyệt cũng vì cô trúng đạn chết. Lạc Tùng Yên lúc đó mới hai mươi lăm căm phẫn thề nếu có kiếp sau nhất định báo thù.…
" Hoàng hậu , thần là Hoắc Từ , nhất đẳng thị vệ , từ giờ thần sẽ bảo vệ an toàn cho Người " " Hoàng hậu , tại sao người không dùng thiện " " Hoàng hậu , thần sắc người không tốt , có cần truyền thái y ? " " Hoàng hậu , người khóc sao " " Hoàng Hậu, tiết trời trở lạnh, người nên cẩn thận ngọc thể"" Hoàng Hậu, tại sao không nhận ra ta?" " Hoàng Hậu, ta yêu nàng... "- Truyện dựa vào cốt truyện dân gian Tấm Cám -…
Hai năm trời yêu anh ta hết lòng, vì anh mà cam chịu, nhẫn nhịn, bao dung, thế nhưng đổi lại chính là một cái tát và một câu nói cực kì tàn nhẫn với Trương Tuyết Chi"Cô ấy là người phụ nữ mà tôi yêu, cô xách giày cho cô ấy cũng không xứng!"Có lẽ cô được ông trời thương xót, cho cô sống lại một lần nữa.Lần này, tuyệt đối cô không cho mình sống thấp hèn nữa, thề phải bảo vệ người mình yêu quý!Nghe đồn cậu chủ nhà họ Tiêu máu lạnh vô tình, không gần nữ sắc, nhưng lại cưng chiều cô đến tận xương tủy.…