câu chuyện mùa xuân
…
Maybee ooc?!Nv thc bản quyền Ken Waiku Không cop ý tưởng?Waring:Thô tục chứa nhiều yếu tố k hợp 1 số người Waring:R18 cân nhắc trc khi đọc*Nơi mà chỉ có 2 ta và những âm thanh đầy dục vọng*…
" Mong sau này gặp lại, ta có thể vẫn là thiếu niên của năm tháng đó "Nhưng lần nữa gặp lại, chúng ta lại không chung đường.Lần nữa gặp lại, Diệp Đỉnh Chi đã không còn là Diệp Vân, mà Bách Lý Đông Quân, thì vẫn là Bách Lý Đông Quân. ____________________________________Cre ảnh bìa ở trên ảnh luôn á nha, tui lưu ảnh mà quên xin, giờ tìm hong thấy để xin, thành thật xin lỗi chủ ảnh lắm 🥹🥹Xin chào! Mình là Nàng Thơ, mọi người cứ gọi mình là Nàng nhé, truyện mình viết chỉ dựa trên việc mình xem phim, mình không đọc truyện gốc, chỉ đọc được một số đoạn nhỏ cắt ra trên tiktok, và các tình tiết trong truyện hoàn toàn không giống trên phim. Mình sẽ chỉ dựa trên sự kiện và thiết lập thế giới để viết, còn lại đều không có trong phim hay truyện, chỉ có một chút ít là giống trong phim.…
LOVE các A.R.M.Y^^ Nguồn: Pinterest, Đội quần cùng BangTan,...…
- Không comment tục tĩu- Không đem đi đâu nếu chưa có sự cho phép của tác giả- Đây là chuyện giải trí, không mang tính chất xâm phạm đến văn học trong nước và ngoài nước- Truyện được viết cùng với 2 bạn khác: Cake and Link B…
Giữa không gian yên ắng của hành lang tối om có một đôi nam nữ đang giằng co nhau -Anh mau thả tôi ra. Mộ Tuyết đang cố vùng vẫy thoát khỏi vòng tay cứng rắn của Cố Mộc Thần .....Trong căn phòng tối om vang lên tiếng cầu xin kèm theo tiếng nấc nghẹn ngào của cô gái -Cầu xin anh. Xin anh tha cho tôi.Tôi và anh đã không còn bất cứ quan hệ nào rồi. Sao anh lại làm vậy chứ Trước lời khẩn cầu của cô gái đang run rẩy dưới thân.Cố Mộc Thần chỉ cười lạnh. Chỉ thấy ánh mắt anh loé lên tia phẫn nộ, giận dữ, cuối cùng là trầm tĩnh như hoá thành hồ nước sâu không thấy đáy. Không ai biết anh đang nghĩ gì Chỉ thấy anh dùng một tay cố định tay Mộ Tuyết lên đỉnh đầu và bắt đầu cuộc xâm lược mảnh đất mình từng sở hữu .....Mình là ai. Người thân. Mình sống để làm gì Chỉ thấy cô gái đang co ro trên nền gạch nắm chặt tấm ảnh trong tay. Miệng thì thầm gì đó…
yêu kiều của hắn.truyện được đăng tải trên một nền tảng duy nhất là wattpad "aabyours"…
sẽ như thế nào nếu một ngày, bạn cùng với người bạn thân có thể xuyên không vào thế giới Anime và cứu được nhân vật yêu thích của mình? Hãy theo chân và tìm hiểu xem họ có thành công không nhé? * mình viết vì đam mê nên chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé…
Tác giả: Sakana Hyouta Thể loại: GL (nữ x nữ) P/s: Bối cảnh xuyên suốt truyện là viễn tưởng, không phải một bối cảnh có thật cụ thể nào. Giới thiệu:「 Chúng tôi. Là người lạ. Là hai con người với những tâm tư ngổn ngang trong lòng, ngồi lại một chút dưới cơn mưa lạnh buốt để có một phút bình yên giữa cuộc sống tất bật vội vã, để nhìn từng giọt thời gian chảy trôi qua đáy mắt, để âm thanh ào ạt của bầu trời át đi hết những muộn phiền âu lo.Ngắm mưa khi mỏi mệt, chỉ cần có thế.」 Một cuộc gặp gỡ kỳ diệu giữa những cơn mưa. Thời gian bên nhau không ngắn cũng không dài, vừa đủ để một người tỉnh khỏi giấc mơ. Khi trời quang mây tạnh, lòng này có thể nguội lạnh đi không ? Cơn mưa dừng lại, chiếc ô rơi xuống, bóng người biến mất, chỉ còn lời tạm biệt khe khẽ bên tai. Hẹn gặp lại em, phía bên kia cầu vồng.[30.11.2014]…
Alex, một chàng trai bị bỏ rơi, lớn lên với những vết thương luôn rỉ máu trong lòng. Anh ta chưa từng biết yêu ai ngay cả bản thân mình. Tuy nhiên đến khi gặp Sonia, cô gái lạnh lùng, vô tình, bất giác trái tim anh đã loạn nhịp....…
Tôi không phải là nhà văn. Tôi cũng không học giỏi môn văn. Nhưng tôi muốn viết, thích viết khi tôi có cảm xúc....Lời văn tôi không hay. Nó cũng chẳng quá đặc biệt. Tôi viết đơn giản để trải lòng. Để cảm xúc được nguôi ngoai. Người ta nói 22 tuổi không phải quá lớn để bày tỏ kinh nghiệm trải qua. Nhưng đối với tôi, những gì đã trải qua nó tàn nhẫn hơn những gì tôi có. Tôi hiểu tôi không phải là người nghèo nàn để than thở. Nhưng chợt nhận ra, cảm xúc của chính mình đang dần mòn đi bởi cuộc sống này.Tôi viết chẳng phải để nổi tiếng. Có thể những gì tôi viết là chính tôi. Nhưng có thể tôi viết về những câu chuyện xung quanh đã tác động tới cảm xúc của tôi. Tôi trải lòng lên đây cốt yếu để sau này nhìn lại. Ồ ! mình đã từng như thế. Và những chông chênh trong cuộc sống này. Hóa ra cũng thật nhẹ bẫng như chính cảm xúc con người.....…
Ngôn tình…