LOVER
Anh chú ý đi ,....…
Câu chuyện này nói về giáo sư Odamaki vẫn còn đang học đại học tại thành phố Nagisa của vùng Sinnoh đầy sức bí ẩn đằng sau tấm bề dày hàng ngàn năm đó lịch sử kiến tạo .…
Cre: cv kinzie…
Vui…
Ngọt - ngược- quay trở về quá khứ…
Author : Zyt. Pairings : Zee Pruk ♡ NuNewChawarin 《 ZeeNuNew 》🐺🐱Tag : BL ThaiLand, Lãng Mạn.Summary : " Tại sao em lại phải làm một đóa hướng dương _ thầm lặng yêu anh, mà không cần đáp trả. Em hãy là đám mây hồng, là cả bầu trời yêu của anh. Anh sẽ là biển xanh _ dang rộng vòng tay ôm trọn lấy em, yêu em, và mãi mãi bên cạnh em ".💙🧡* Note : Đây là truyện ngắn đầu tay của một chiếc fanmommy " NanaNu " kiêm fandom " ZonZon " tinh nghịch _ chưa từng được đụng tới mái chèo :)) . Toàn bộ câu chuyện đều là sự tưởng tượng và sáng tạo của tác giả, không áp đặt lên Otp. Xin vui lòng đọc truyện với tâm lý thoải mái nhất. Mình sẽ rất vui nếu nhận được sự đóng góp ý kiến thêm ( feedback ) từ phía các bạn đọc ❤.…
Kể từ ngày tôi gặp ông thì tôi đã thích ông rồi . Còn ông ông thích tôi chứ…
take request...…
Vào 1 buổi sáng đẹp trời có 1 cậu con trai là chủ tịch của 1 cty rất lớn, cậu đang làm việc trong 1 căn phòng thì có 1 người con gái ăn mặc hở hang bước vào phòng[Anna] Anh yêu ơi~~ anh làm xong việc chưa vậy.... Đi ăn với em đi[Tuấn Khải] Cô đi ra ngoài đi đừng làm phiền tôi ( lạnh) [Anna] Anh yêu sao vậy~~ em chỉ mời anh đi ăn thôi mà ( nũng nịu) [ Tuấn Khải] Cô hơi phiền tôi rồi đấy, cô đi ra hộ tôi đi... [Anna] Anh.... ( bực tức đi ra ngoài)Ả ta đi ra ngoài với cơn giận bực tức.... [ tua tua thời gian vào buổi trưa] Anh rủ Thiên đi ăn trưa cùng anh, anh và Thiên đang ăn cơm vui vẻ thì có 1 cậu bé đang cầm dĩa thức ăn của mình và lỡ đụng trúng anh làm thức ăn rơi lên đồ anh, khiến anh tức giận lên[ Tuấn Khải] Này cậu kia đi đứng kiểu gì vậy hã.. ( tức giận) [ Nguyên] Tôi.... Tôi xin lỗi! Tôi ko cố ý ( sợ hãi) [ Thiên] Thôi được rồi đừng cãi nhau nữa chuyện gì từ từ giải quyết Trong lúc đó tự nhiên Nguyên bật khóc[Nguyên] Tôi xin lỗi, tôi ko cố ý, tôi sẽ ko có lần sau nữa ( khóc lóc) Anh và Thiên rất khó xử khi cậu khóc lên...[ Tuấn Khải + Thiên ] thôi cậu đừng khóc nữa.. ( dỗ dành) [ Tuấn Khải] cậu ta thật đáng yêu *suy nghĩ thầm*[ Nguyên] đồ ăn của tôi... Hức... Hức... Bị đổ rồi... ( khóc) [ Tuấn Khải] Cậu đừng khóc nữa tôi sẽ mua cái khác cho cậu, đc ko? [ Nguyên] Thật á! Ưm.. Đc á[ Tuấn Khải] Ngoan ( xoa đầu cậu) Thiên rất bất ngờ khi anh làm như vậy, vì từ trước đến giờ anh chưa bao giờ mềm lòng với ai cả.... -HẾT CHAP 1-…