Hi sinh
Gil: Tomboy, bề ngoài lạnh lùng nhưng bản chất rất nhây và thân thiện,tốt, đào hoa... Chi: Một cô gái khá bình thường không gì đặc biệt, xinh, học khá ổn...Trong chap sẽ có sự xuất hiện của cái nhân vật khác…
Là một câu chuyện buồn của một cô gái đã lỡ tương tư một chàng trai.Hai người xa nhau,rất xa nhau.Gặp được nhau qua mạng xã hội.Cô chợt nhận ra đã yêu anh theo thời gian.Hàng loạt những chuyện xoay quanh cuộc sống của cô vì anh mà đảo lộn.Đến cả người bạn cô cho là rất thân cũng vì thế mà dường như đã không ưa cô."Đơn Phương Như Thế Nào?" có thể gọi là một cuốn ngôn tình rất thật,nếu cảm giác lúc này khi bạn đọc sâu lắng thì tất nhiên có thể sẽ khiến cảm xúc của bạn dâng trào.Tin tôi đi.…
Tình yêu đơn phương là tình yêu đẹp nhất…
Anh nhớ em đến phát điên..Kết HE nha,không phải SE đâu nên đừng lo=)))…
Chuyện này chỉ là vài phút rảnh rỗi của con Au…
Tiêu đề đã nói lên gần hết nội dung của tác phẩm. Đây là tập truyện ngắn tổng hợp các mối tình đơn phương không có kết thúc có hậu, mỗi chương là một câu chuyện khác nhau nhưng chung đặc điểm : Chúng ta đều là những kẻ thất bại.…
tim tớ như ngừng đập khi cậu nói lời xin lỗi...…
Tên truyện: Crush ơi! Nghe tớ kể chuyện không?Tác giả: MâyCrush ơi! Để tớ kể cậu nghe....…
chuyện mình có lấy một chút ý tưởng từ Page Lạ Lone Việt Nam và bạn admin Khánh Quỳnh hay con trai trưởng ấp tên Đạt ạ…
Chuyện tình cảm của mình! Biết không? Rất đau! Cảm giác giống như những tiểu thuyết mình đã đọc vậy. Ngược luyện tàn tâm!…
Mình đã bị một cậu bạn cùng lớp làm cho rung động đến nhường này rồi...…
mọi việc đều trôi qua một cách vô tình như cách chúng ta quen nhau vậy ....…
Bản thân mỗi người đều có một con đường riêng vì thế nên đừng vì ai mà rẽ.Thẩm Nguyệt Dương tôi ngang ngược, cứng đầu nhưng không phải một đứa trẻ không biết đạo lí. Cuộc đời tôi đã tự nhủ sẽ tự lực vươn lên, không vì ai mà nhường bước ấy vậy mà gặp anh trái tim tôi đã tự nhường một chỗ để anh bước vào. Tôi cũng không muốn vậy nhưng biết làm sao. Anh nói tôi chỉ là một đứa con gái quê mùa, tự cho bản thân mình là nhất, luôn nghĩ rằng cái gì mình cũng có thể tự làm được nhưng không. Anh bảo tôi cũng chỉ là một cô gái bé nhỏ, bình thường như bao cô gái khác, muốn mình là nữ chính của câu chuyện mà tỏ ra mạnh mẽ để mọi người phải nể phục, phải công nhận nhưng bản thân lại không chấp nhận chính mình. Cuối cùng, cũng chỉ là một cỗ máy di động không biết hưởng thụ cuộc sống. Tôi nhìn anh mà hiểu ra hình như anh cũng như tôi. Không thể chấp nhận bản thân nên đã lấy tôi ra để tự nói chính mình. Anh nói anh yêu cô ấy và ghét tôi. Nhưng sao bản thân tôi lại thấy tình cảm anh chao cho tôi còn lớn hơn dành cho cô ấy gấp nhiều lần. Phải chăng tôi đang tưởng tượng? Là vì anh quá yêu tôi? Hay vì anh ghét tôi thực sự?…
Một phút nhất thời nảy sinh ý định này. Chỉ muốn viết ra câu chuyện của mình. :)Đã ai giống như mình hay không? :) (Đây không phải là truyện nên cũng không sợ m.n chê dở =]])…
"Lão La nhà mình khó tính ghê nhưng tiếc vẫn đơn độc nuôi thằng con chà bá bự là mình." Haizz tiếc ghê... Tốt nhất tôi - La Nhất Thành, nên ra tay trước khi lão ba hết xài được.…
-T thik m -nhưng m thì kh :((((đây là chuyện thật của mình đừng mang đứa con của mình đi đâu vì đây là sự thật đơn phương của mình cảm ơn các cậu đã ghé thăm câu chuyện của tớ ^^…
Tui viết truyện này chỉ muốn làm kỉ niệm cho những ngày tháng tui crush một anh lớp trên🌹…
Tất cả đều hoàn toàn dựa trên câu chuyện quá khứ của tôi, một quá khứ chỉ có hai chữ cô đơn.…