Happy birthday to Soomin, my sister ^^
…
Cp chính: Đại Phúc (Mã Gia Kỳ) x Tiểu Duy (Đinh Trình Hâm)"Nếu như nói cuộc gặp gỡ dễ nhìn raVậy cuộc gặp gỡ của chúng ta sẽ có hình dáng như thế nào". Trích nguyên tácLưu ý: Fanfic dựa trên một video về cp Kỳ Hâm bên Trung mà tớ tình cờ tìm thấy và xem được bản sub của Thuyền Nhỏ ở kênh "Chiến Hạm Kỳ Hâm" trên YouTube. Fanfic không hoàn toàn giống với nguyên tác. Tớ sẽ để link và thông tin của Video đã được vietsub phía dưới.Link vietsub:https://youtu.be/0dbNQMZglyAThông tin:Trans + time: PandaVietsub: Thuyền NhỏType + Enc: Hyo Saitou- Tớ viết thành Fanfic chưa được sự đồng ý của tác giả video gốc vì tớ không tìm thấy và cũng như không có cách liên lạc ạ. Và tớ có thử liên hệ với kênh đăng vid vietsub bằng bình luận và đang đợi phản hồi ạ. Nếu có bất cứ vấn đề về bản quyền, tớ có thể sẽ xoá hoặc ẩn Fic.Xin cảm ơn mọi người đã dành thời gian ủng hộ tớ <3…
I. Tác giả: Mây MâyII. Thể Loại: Bách hợp, thanh xuân, nhẹ nhàng, SE"Tuy là nở muộn, đào vẫn nởTuy không trở lại, người vẫn mong."Có đôi lúc, nhìn về phía bầu trời xa xôi, tự dưng trong đầu ta sẽ hiện ra hình bóng một người, một người vô cùng quan trọng với ta.Có phải nếu như hôm ấy, chị không nói lời tạm biệt, thì em vẫn có thể gặp được chị, đúng không? Lời chào tạm biệt ấy, lại là lời tạm biệt cuối cùng chị nói với em. Em thường nghĩ, tạm biệt là sẽ gặp lại. Lại không biết, tạm biệt là không thể gặp nhau được nữa.Em nhìn ra cửa sổ, nơi có cây hoa đào trước cổng. Nhưng lạ thật, xuân về rồi mà đào vẫn chưa nở. Có phải, nó đang đợi chị như em?…
tâm sự: trước đây nó luôn nghĩ trên đời sợ nhất là người xấu, sau này nó mới hiểu người xấu nhưng luôn thể hiện là người tốt thì còn sợ hơn cả trăm ngàn lần.mình tốt với người ta không cần báo đáp nhưng đừng để bị người ta lợi dụng.cuộc sống k chỉ có màu trắng, đen, hồng hay xanh mà hơn cả nó còn có màu xám ....…
Việt Nam trong bối cảnh hậu WWIII vẽ nên bức tranh sống động về sự kiên cường, đoàn kết và khát vọng tái thiết đất nước. Từ đống tro tàn, Việt Nam vươn lên mạnh mẽ, mở ra kỷ nguyên mới đầy hy vọng và thử thách.Liệu quân-dân Việt Nam sẽ phải đối mặt với những gì? Tương lai họ sẽ đi về đâu?-----------Vietnam in the post-WWIII context paints a vivid picture of resilience, unity and the desire to rebuild the country. From the ashes, Vietnam rose strongly, opening a new era full of hope and challenges. What will the Vietnamese army and people face? Where will their future lead?…
đừng đọc !!! đọc vào hối hận thì đừng có ném đá chửi tôi :))))…
multi-couple.q&a motif.…
a124ti, bụn tủi lone…
#P/s: Truyện chỉ được đăng tại wattpad của tác giả @Daoha_Glyn và @JungSyy. Mọi trường hợp khác đều là vi phạm bản quyền.…
Đây là câu chuyện kinh dị về một cô gái bị chết oan ba năm trước…
Bước vào tuổi 16, từng cảm nhận, suy nghĩ, tình cảm trở nên trưởng thành hơn nhưng trong cái trưởng thành đó, sự trẻ con vẫn lấn át phân nửa. Chúng ta bắt đầu đi vào con đường tình yêu, đó là những mối tình tuy non dại nhưng một khi bước vào, nó sẽ thấm nhuần vào trong từng thớ thịt khiến bạn lớn lên vẫn không thể quên được, và đó chính là mối tình mà ai ai cũng phải nhớ đến suốt đời.…
Cuộc sống của Trần Cách…
Mỗi phần là một câu chuyện…
Lần đầu viết, có gì không đúng mong mn bỏ quá cho. Mị k cần xây nhàTruyện viết nhằm thỏa mãn nhu cầu bản thân Cảm ơn ⊙﹏⊙…
đào hố và không biết có lấp không…
câu chuyện này dựa trên chuyện tình cảm của mình và có một chút biến tấu lại một chútcảm ơn các bạn đã đến xem…
là mọi này sẽ có những chuyện cái nhau nên mình chỉ muốn ghi lại…
Ngọt gắt ó…
Thể loại: fanfic hiện đại, ngọt sủng, 1x1, showbiz, nhẹ nhàng, HE.Tác giả: Đam Cơm SườnTớ muốn nói: Đây là một câu chuyện nhỏ về những gì tớ, một Carat bình bình đạm đạm, nghĩ và cảm nhận được về mối quan hệ giữa hai con người trẻ nít ấy. JeongHan và SeungCheol, có lẽ tình cảm giữa họ không có gì nhiều hơn một tình bạn và cũng lại không thể ít hơn một tình yêu. Tớ không biết, cả fandom không biết và đến chính bản thân hai cậu ấy cũng chẳng biết đâu. Chỉ là trong vô thức, họ nương tựa nhau rồi thương nhau.p/s: nội dung được viết hoàn toàn KHÔNG CÓ THẬT.…