vòng hoa tàn úa | knj |
" tay em đan một vòng hoa cúc dại , để em níu kéo lại một cuộc tình vỡ tan "…
" tay em đan một vòng hoa cúc dại , để em níu kéo lại một cuộc tình vỡ tan "…
Nhà vua nuôi dưỡng một nàng công chúa bé bỏng hàng chục năm trời cuối cùng lại nhầm người rồi ? Mikey : TRẢ ĐÂY ! TRẢ CÔ ẤY LẠI CHO TAO ! Tên đàn ông đó hét ầm lên đòi lại cô công chúa mà gã đã nâng niu, nhưng cũng chính là gã bỏ mặc em, chính gã là người đuổi em, mắng em Kẻ giả mạo ở đây vậy kẻ thật ở đâu ? Em không cần tình yêu này, nó rõ ràng là sự thương sót Ngay từ ban đầu kẻ thật sự đã chết trong bụng mẹ rồi, từ ban đầu là em đến khi kết thúc cũng là emChính là em, Kaguya Haitani…
Chắc mọi người tự đoán kết được mà👉👈…
Author: Thiên PhongDisclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi nhưng tôi sẽ là người quyết định số phận của họ. Fic viết với mục đích giải trí và phi lợi nhuận.Pairings: Hunho (Sehun x Suho), Krishan (Kris x Luhan).Rating: PG-13Note: Đây là fic nam x nam và là fanfic EXO, ai không thích có thể clickback, au không níu kéo đâu....... Cái hố đào hơn 1 năm và vẫn chưa xong ._.…
Anh : Người ta đồn cô là một người lạnh lùng, không có hứng thú với đàn ông cơ mà!? Cô : Đúng, tôi lạnh lùng, tôi không có hứng thú với đàn ông, nhưng riêng anh thì khác!! _______________________________________________________Ran Mori, trên trường học, trong tập đoàn, khí chất giống đàn ông, xinh đẹp, nhưng không thùy mị, dịu dàng chút nào. Nhưng đối với Shinichi Kudo thì khác. Chỉ cần anh ấy, đòi hỏi một chút, nũng nịu một chút thôi thì cũng đủ làm cho lý trí, liêm sỉ của cô rơi rớt rồi. Cô yêu anh, bất chấp tất cả để yêu anh. Mặc kệ anh không yêu cô, nhưng anh là của cô. Shinichi Kudo, trên thương trường, trong trường học đều được gọi là Nhan Thừa Vũ. Ran Mori, trên thương trường, trong trường học đều được gọi là Ngọc Trinh Sắc. Liệu chuyện tình của họ sẽ ra sao? Tình cảm của họ có được tác giả xiêu lòng ban tặng cho hạnh phúc? Cùng thả like và ủng hộ tác giả nhé!…
ngoại tình, em đau.pond và phuwin vốn đã không thuộc về nhau.níu kéo một kẻ đã chẳng còn của mình.…
Đến thế giới này chỉ là điều vô tình.... cho những cuộc gặp gỡ định mệnhCó những thứ ko phải là của mình....càng cố níu kéo càng nhận ra một điều....bản thân thật ngu ngốc nhường nào và đáng khinh bao nhiêuÔng trời cho ta gặp hàng vạn trong hàng tỷ nngoài kia....có những ng chỉ thoáng qua trong cuộc đời ta...có những ng sẽ dừng chân trong đoạn đường đó ...nhưng chưa chắc ngta đã mừng chung đường cùng bạn...đừng ngộ nhận để khiến bản thân thành con ngôk,hay khiến ngta chán ghet....Nếu có thể làm lại...e sẽ ko yêu anh hèn mọn và đáng khinh như trc nữa....nhưng quên anh là điều e ko thể Làm sao có thể quên một ng đã khắc sâu vào trong linh hồn chứLàm sao có thể quên một ng dù chết vẫn muốn bên cạnh ng đóLàm sao có thể nói dối con tim khi vẫn con yêu sâu đậm như vậyLàm sao đây khi trái tim e lun ko nghe lý tríNhưng sai lầm ko thể hai lần....lần này e sẽ chỉ đứng nhìn anh từ xaGiống như sương mai...gần ngay trc mắt ...nhưng ko thể lắm ở trong tay....gió thổi đến ...sương cũng tan r…
OneShot này , ngược cũng là chủ yếu . Fic Instagram LizKook thì khoảng mấy tuần nữa mình mới viết nên trong thời gian này côi như oneshot này thay thế câu chuyện ngược của fic kia ha :)…
Trương Quỳnh Anh là nhân vật chính trong câu truyện này. Kể về hành trình tìm người thay thế bản thân để chăm sóc cô gái Phạm Thảo Ngọc. Quỳnh Anh năm nay 26 tuổi còn ngọc 25 hai người bên nhau 8 năm nhưng những năm gần đây hai người thường xuyên cãi nhau. Nhưng Quỳnh Anh vẫn cố gắng níu kéo mối quan hệ này nhiều lần cô đã có suy nghĩ tự tử nhưng nghĩ đến Ngọc nên lại thôi để rồi hôm nọ trên đường đi đến phòng khám của bác sĩ tâm lý thì bị xe tông mà hay sao hôm ấy chính là kỷ niệm 8 năm bên nhau ...Ý kiến từ một người xa lạ: đừng tin tác giả:)))…
Fic: Lỡ DuyênAuthor: NamThyy3012 & Nam Hyy1306---------------------------------Cuộc sống của anh từ khi gặp cô có quá nhiều hai chữ " Giá như..."" Giá như tôi biết em sớm hơn. "" Giá như tôi yêu em sớm hơn."" Và giá như.... tôi tin tưởng em nhiều hơn."Sự tin tưởng và sự tồn tại của cô chẳng khác gì bong bóng xà phòng. Sự tồn tại đó sẽ vỡ tan tành và mất dạng nếu tiếp đất hay khi anh chạm vào. Khi cố gắng níu giữ thì những gì nhận lại chỉ là đau đớn.…
Thanh xuân như một cơn mưa rào đầu hạ, Mang phép lạ tưới mát tâm hồn taDù biết nó chỉ là thoáng qua,Nhưng lại có dư vị nhớ mãi.Dẫu cho cơ thể có lạnh giá,Nhưng vẫn tự nguyện đắm chìm.Thanh xuân như là một món quà mà tạo hóa đã mang tặng chúng ta. Nó quý giá và là thứ duy nhất trên cuộc đời này mà chúng ta luôn muốn níu giữ. Cuối cùng món quà nào qua thời gian đều cũng phải cũ đi và trở thành một điều kỉ niệm ghi nhớ mãi trong tim. Nhưng khi nhớ lại bạn sẽ có cảm giác gì ?Hạnh phúc, nhớ nhung hay nuối tiếcNếu như có thể quay về thời gian ấy tôi sẽ học tập chỉ để có thể vào trường đại học tốt.Nếu như có thể tôi muốn chụp nhiều bức ảnh với bạn bè.Nếu như có thể tôi muốn nói với cậu ấy rằng "tớ thích cậu".......................Bạn có nhiều cái 'nếu như' không? Phải chăng chúng ta đã nợ thanh xuân lời xin lỗi?Nếu lúc đó ta đủ trưởng thành thì lúc này chúng ta có còn nuối tiếc?…
Bây giờ là 12 giờ. Tại một bệnh viện x, xã y, tỉnh z. Trong căn phòng nhỏ của khoa sinh nở.Một người mẹ vẫn đang cố gắng sinh ra một mầm sống mới.Bên cạnh đó là người chồng đang nắm tay,bác sĩ và một vài y tá.- ráng lên, một chút nữa thôi.Cô sắp trở thành mẹ rồi.Người mẹ như gắng gượng toàn bộ sức lực của mình,nắm chặt tay chồng,nghiến môi gượng sức.- ra rồi. là một đứa con gái.Bác sĩ kéo con bé từ từ ra. A! một tiếng la lớn từ ông bác sĩ phát ra. Ông ta hớt hãi bỏ chạy như vừa gặp thứ gì đó kinh khủng. Các cô y tá nhìn đứa trẻ.Thật kì lạ thay, con bé có hai màu mắt.một con mắt đen như con người bình thường, một con mắt màu đỏ như máu.Ban đầu họ cũng sợ vì nó,nhưng một hồi nhìn lại thấy sự đáng yêu của nó mà họ cũng hết sợ.tên bác sĩ chạy vào một phòng bệnh nhân khác,ngồi trong một góc mà ôm đầu - đứa trẻ đó là quỷ.Nó là quỷ Một vài ngày sau, đột nhiên lão bác sĩ chết mà ko rõ nguyên do. Người mẹ thì cũng thấy đứa con mình lạ hơn những đứa trẻ khác,còn người chồng hình như ghẻ lạnh với nó .-Nó là quỷ.Hãy bỏ nó đi.Chúng ta có thể sinh đứa khác mà.-Không, nó là đứa con em cắt ruột đẻ đau để sinh ra. Không bao giờ có vụ em bỏ nó đâu.ông chồng không nói j nữa.Ổng im lặng mà bỏ mặt hai mẹ con đi ra khỏi phòng.Người mẹ nâng đứa con lên nựng nịu - Con ngoan, con ngoan.Dù con là như thế nào mẹ cũng không kì thị con đâu.-Chúng ta cũng cần cho con một cái tên nhỉ.Họ chúng ta là Bạch,vậy ta sẽ lấy tên con là Bạch Thanh Vân nhé.…
Tấn giang vàng bạc bài cao tích lũy đề cử VIP2018-01-06 kết thúcKhông phải V chương tiết tổng điểm vote sổ: 1395674 tổng bình luận sách sổ: 6565 số lượng bookmark hiện tại: 22908 dinh dưỡng dịch sổ: 17985 văn chương tích lũy: 399,383,456Đỗ thị có Xảo Nữ,Khuê sâu nhân cũng biết.Chợt đánh được chậu nước rửa mặt đại tiểu sáng chói cá chép,Bái người gặp khảo nhất định qua.Lại làm cao cỡ một người sặc sỡ mãnh hổ,Được người dũng mãnh vô cùng.Đỗ Hà nhìn về phía đối diện nhân, mỉm cười:"Không có tín lời đồn, ăn liền đi thôi."Mục Thanh Hàn đứng dậy, vái chào đến:"Nghe thấy Đỗ thị có Xảo Nữ, mỗ đặc biệt đến cầu hôn!"…
Năm tuổi, vì mất lý trí mà đã gây ra một mối hận ngàn năm, trong lúc Thiên Lãnh dành đồ chơi với Tiểu Hàn chẳng may làm sứt trán đối phương.Tiểu Hàn khóc ầm ĩ: "Cậu có biết tớ mà bị sẹo thì chẳng ai chú ý đến tớ nữa không? Tớ sẽ méc bố mẹ cậu cho mà xem..."Thiên Lãnh thấy thế, hoảng hốt dỗ ngọt:"Tiểu Hàn ngoan nào! Đừng méc bố mẹ tớ nhé, cậu muốn tớ làm gì cho cậu cũng được hết!"Tiểu Hàn nghe thấy thế, mắt sáng long lanh:"Hứa nhé! Vậy cậu phải luôn nghe theo lời tớ nói. Ký vào đây đi!"Trên tờ giấy nguệch ngoạc mấy nét chữ trẻ con : Lãnh Lãnh sẽ là của Tiểu Hàn mãi mãi."Thiên Lãnh:"Ờ, ký thì ký!" 20 năm sau, thảm họa xảy ra...Tiểu Hàn hất khuôn mặt xinh đẹp, phất phơ tờ giấy của 20 năm trước, gạt tóc nũng nịu:"Vết sẹo này là do cậu gây ra, còn cái này nữa, cậu phải chịu trách nhiệm!"Thiên Lãnh:"Tớ nhớ hồi đó không để lại sẹo mà, tờ giấy đó không phải trò con nít sao?"Tiểu Hàn:"Ờ thì vết sẹo này do tớ tự gây ra, nhưng giấy trắng mực đen rõ rành rành thế này, sao cậu phải chối. Vậy nên tớ sẽ lấy cậu, cậu là của tớ!"Thiên Lãnh:"..."----------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trước giờ toàn thấy Trúc Mã bắt nạt Thanh Mai nên giờ muốn thử ngược lại. Truyện lần đầu viết, thấy được thì cmt hoặc vote ủng hộ tinh thần con Au nha!…
Tên gốc: 《等狐狸的猫》/ Mèo Đợi CáoTác giả: 小绿sofafa_Dịch bởi NgọtPairing: Han Taesan x Park Sungho Tình trạng: Hoàn thành📍Lưu ý- Không gán ghép lên người thật- Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, dịch với mục đích phi thương mại- Độ chính xác của bản dịch chỉ 60-70%- Không mang ra ngoài!Link: https://weibo.com/7313239553/5170836988233873…
- Couple : MiTake - Warning : OCC , cảnh báo ngược Take ಥ‿ಥ (iu Take lắm nhưng mà máu viết ngược khum cho phép tôi viết ngọt...)- Đây là bộ đầu tiên tôi viết trên Wattpad, sẽ có nhiều sai sót mong được chiếu cố nhiều hơn. ...."Em sinh ra là một sai lầm..."- Em luôn cho là vậy bởi cuộc sống của em chỉ vỏn vẹn một màu xám xịt.- Có lẽ em thống khổ nên mọi thứ trong mắt em đều hóa thành bi thương.- Takemichi em tự hỏi em rốt cuộc sống vì cái gì?là thứ gì níu kéo lấy em ở nơi trần gian vốn chỉ có đau thương và tuyệt vọng?…
Tôi buông bàn tay em."Hạnh phúc" Đó là từ cuối cùng tôi có thể nói với em.Xin lỗi em, Mina tôi còn yêu Nayeon em nhiều lắm..._______________________Truyện Chuyển Ver đã được tác giả cho phép!!!Author: badgurl_rose…
MẸ CHỒNG TƯƠNG LAI LÀ CHIẾN THẦN DIỆT TRÀ XANH----- văn án ---ROUND 1:Trong tiệc đính hôn của tôi, em gái mưa của bạn trai tôi - Tô Hiểu Khả - mặc lễ phục giống hệt tôi chạy đến."Anh ơi, em cùng chị ấy, ai xinh đẹp hơn?"Bạn trai tôi - Tô Mộ Bạch - chưa kịp nói gì thì mẹ anh đã trực tiếp hắt ly rượu vang đỏ vào người ả."Hoặc thay đồ ngay lập tức, hoặc cút ngay khỏi đây!"Wow!Mẹ chồng tương lai này của tôi thật uy vũ!Vòng 1: Mẹ chồng thắng!ROUND 3:Tô Hiểu Khả nắm lấy vạt áo của Tô Mộ Bạch, nũng nịu nói liền mấy câu:"Anh ơi, em đói~""Em muốn ăn nhà hàng Tây mà anh từng dẫn em đi ăn đó""Trước kia anh đã nói rằng khi em lớn lên, nếu không ai cưới em thì anh sẽ cưới em mà, anh không nhớ sao?"Ông trời của tôi ơi! Đây cmn là loại trà xanh gì thế?Mẹ Tô không nhanh không chậm xuất đại chiêu:"Vậy ngươi còn nhớ lúc nhỏ ngươi còn đòi cưới Đại Hùng không? Hắn vẫn ở đó, giờ còn muốn gả không?"Tô Mộ Bạch ghé sát vào tai tôi."Đại Hùng là con chó mà gia đình anh nuôi trước đây."!!!! Bái phục!!!Vòng 3: Mẹ chồng thắng!…