Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
chuỗi series:- "Trương Triết Hạn chỉ có thể là của Cung Tuấn"❌Tuấn là CÔNG Hạn là THỤ đu ngược mà vào đây đọc thì phắn mình không chơi dới mấy bạn thuyền ngược không chung chí hướng:))))))❌- vì dô tình đọc lộn thuyền ngc nên mới có cái fic này ó:))))…
Pháp Kiều - ca sĩ tân binh sở hữu giọng hát hiếm có, bước chân vào giới giải trí với trái tim đầy mơ mộng nhưng cũng lắm bất an.Dương Domic - thiếu gia tập đoàn truyền thông, lạnh lùng, quyền lực và chẳng bao giờ đặt niềm tin vào thứ gọi là "cảm xúc".Một bản hợp đồng độc quyền giữa họ mở ra chuỗi ngày không thể lường trước: nơi tình cảm bị kiểm soát, giới hạn giữa công việc và đụng chạm dần mờ nhạt. Giữa những ánh đèn sân khấu, scandal, ganh ghét và bí mật trong quá khứ, liệu một tình yêu không xuất phát từ tự do... có thể đâm chồi?"Cậu là bản nhạc tôi không định viết, nhưng lại không thể ngừng nghe."…
Cậu vốn là vị hôn thê của tổng tài , nhưng bị hãm hại nên phải vào tù , còn bị phế mất một chân .....Sau khi ra tù , để sinh tồn , cậu làm công nhân vệ sinh cho một hộp đêm , cuộc sống nhìn qua thì yên ổn thực chất là kế hoạch trả thù hắc ám , một kẻ khát máu như hắn làm sao có thể dễ dàng tha thứ, buông tha cho cậu được "Trò chơi thật sự bắt đầu rồi "( truyện được chuyển thể ,ai không đọc xin đừng ném đá ) 💁💁💁💁💁…
Năm tôi 12 tuổi, một hồn ma kéo tôi xuống sông.Cô ta nói muốn giết tôi... rồi lại là người cứu tôi.Mười bốn năm sau, tôi là bác sĩ.Cô ta là cái bóng của tôi- vẫn dõi theo tôi qua gương, qua nước, qua cái bóng in trên tường.Tôi từng sợ cô ta đến phát khóc.Còn giờ?Tôi yêu cô ta đến phát điên.…
Hán Việt: Ngã tử liễu tha bất tri đạo. Tác giả: Thời Tể Kết: SE Edit by Winter ____________________________________________ Tôi đã đi tháng 1, Lục Giang Minh không biết. Tôi đi trong 2 tháng, Lục Giang Minh không ngủ được. Tôi sẽ đi vào tháng thứ ba, Lục Giang Minh bắt đầu tìm tôi.…
"Nếu cứ nhớ mãi về một người, thì sẽ có ngày gặp lại.Thế nên không cần phải nuối tiếc những điều đã qua, cũng đừng cưỡng cầu điều gì cả, tất cả những người đến rồi đi, đều có nơi chốn được định trước. Cứ đi tiếp, con đường phía trước còn dài, đêm xuống thì đã có đèn, người một lòng nhớ về nhau kiểu gì cũng có ngày gặp lại. Chỉ khi trong tim ta không còn thương nhớ, lúc đó sợi dây kết nối mới thật sự bị đứt."Cre: Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần.Đối với tôi mà nói, vô tình gặp lại phải đợi mười phần duyên phận. Nhưng để chắc chắn có thể gặp nhau, chín phần vẫn dựa vào lòng người. ________Nhiều năm sau nhìn cô cháu gái suốt ngày dán mắt vào màn hình điện thoại, xuân cười e thẹn đông lại đỏ mắt, tôi hỏi "cháu có bạn trai rồi à?" Cô bé nói "không bà ạ, cháu chỉ đang dõi mắt theo một vì sao xa xôi". Lúc đó tôi sẽ nhớ các cậu của bây giờ.Trong những năm tháng này, ngoài Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên, điều khiến tôi hoài niệm nhất là những người cùng tôi ngước mắt nhìn lên bầu trời. Họ biết lý do tôi cười, họ hiểu vì sao tôi rơi nước mắt. Dù chúng ta rất nhanh thôi sẽ chẳng còn liên lạc, nhưng "ngó sen dẫu đứt vẫn còn vương tơ". Tơ sen còn có thể dệt nên hồi ức. Các cậu có tin không, trong khoảnh khắc này, tôi trân quý từng phút giây ở bên các cậu.Tôi viết câu chuyện này để dành tặng những cô gái của tôi. Dù sau này vô tình hay hữu ý đọc được những dòng này, hy vọng tôi vẫn còn nhớ được chúng ta của bây giờ yêu họ biết bao nhiêu.…