em iu chị nhìu lắm, Nayeon! ( Nayeon x Jungkook )
đây là fic thứ 2 của yumi, mong mn ủng hộ, ai ko thik truyện thì đừng ném đá nhé…
đây là fic thứ 2 của yumi, mong mn ủng hộ, ai ko thik truyện thì đừng ném đá nhé…
Toàn tranh với những thứ xàm xí khi đăng trong này =)))) lâu lâu gửi vài ảnh cos zô đây cho zui :>…
(Lời của Au:) Taehuyng: em út và là giọng ca chính của nhóm Bangtan nhận được những bức thư từ một người tên "Kookie" -----Đây là một câu chuyện rất dễ thương của bạn Tae2thekookLink fic gốc: https://www.wattpad.com/story/61917051-letters-to-my-bias-vkookMình dịch theo phong cách ngôn ngữ của mình, hy vọng nhận được sự góp ý từ mọi người nếu có gì sai sót.Thể loại boy x boy, ai dị ứng vui lòng rời đi nơi khác, mình sẽ không tiếp.-----Tình trạng bản gốc: Hoàn.…
Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ,điểm nhẹ lên mái tóc màu hạt dẻ của Mai Châu Thục Khanh làm tóc cô sáng rộ lên.Lúc này,người đối diện cô là Phạm Minh Thiên Duy cao hơn cô gần một cái đầu theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóngĐôi mắt cô trong veo hướng nhìn anh.Thề!Phạm Minh Thiên Duy tự nhận mình là một người khá bình tĩnh.Nhưng khi nhìn con nhóc này anh không thể bình tĩnh nữa rồi.Anh trộm nuốt nước miếng.Yết hầu anh lăn lộn,bắt được điểm này Thục Khanh khẽ nhón chân lên,chẳng mấy chốc mắt hai người đã đối nhau.Mũi chạm mũi rồi hơi thở hai người cứ quấn quýt lấy nhau.Khoảng cách này là quá gần,ánh mắt anh hơi mơ hồ nhìn xuống làn môi căng đỏ mọng của cô.Một lần này thôi chỉ một lần anh thầm nói trong lòng.Rồi vươn tay kéo gáy cô về phía mình.Nhắm chuẩn xác vào dôi môi ấy,hôn.Hôn rồi,cô mở đôi mắt tròn xoe nhìn anh hơi thở của cô cứ thế bị anh cướp đi.Thiên Duy đưa tay che đôi mắt cô lại,còn nhìn nữa là anh điên mất.Giọng nói khàn khàn:-Đừng nhìn.Cô chưa kịp lấy hơi thì bị anh hôn lần nữa.Vốn tưởng cô sẽ là người chủ động nhưng mà hình như lệch kế hoạch rồi nhỉ?Thôi kệ,sai quá trình nhưng kết quả đúng là được.-Tập trung một chút.…
Một tình yêu qua mạng đầy sự ngọt ngào cứ ngỡ sẽ vĩnh cửu lại kết thúc trong một đêm.Ngỡ sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa, nhưng...người tính làm gì bằng trời tính kia chứ.Khi gặp lại cả hai nhìn nhau, chỉ biết lặng lẽ cười khổ.…