Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân
Vài dòng hồi ức của chúng ta…
Vài dòng hồi ức của chúng ta…
Tôi là Nhiên Diệp Hạ, học sinh cấp 3 trường X.D, cuộc sống của tôi rất yên bình cho đến một ngày cha mẹ tôi cùng công bố "khế ước" cho tôi biết. Chưa hết bàng hoàng thì mấy hôm sau, tôi được đưa đến một biệt thự, cha mẹ thì nói cười vui vẻ với họ. Riêng tôi, tôi sẽ sống sao với những chuổi ngày còn lại đây?! Chưa hết, vì cái "khế ước" quái quỉ đó, tôi lại phải sống cùng cái tên cao to kia sao!Tôn Phong - một chàng trai học cùng trường với Nhiên Diệp Hạ, giờ đây sắp trở thành "chồng tương lai" của cô. Anh ta có nước da trắng ngần, chiếc mũi cao, mái tóc gợn sóng, thân hình cao m8, từ trên xuống dưới chẳng thể chê chỗ nào được"khế ước hôn nhân" được lập ra từ ngày xưa, lúc cả 2 gia đình vừa biết giới tính của 2 bạn trẻ trong bụng, cha mẹ Tôn Phong và Nhiên Diệp Hạ liền làm nên một "khế ước" để gắn kết tình cảm từ đây…
Tác giả: Ton chanPhần 1: "Cỏ dại trong gió".Phần 2: "Vì em xứng đáng".Thể loại: ngôn tình, hiện đại, hài hước, lãng mạn." - Trong suốt bảy năm qua có bao giờ anh cảm thấy mệt mỏi không?- Không. Vì người anh yêu chỉ có thể là em."( Trích)Mọi người follow và vote ủng hộ mình nhé.(^∇^)Hãy nhớ đưa ra ý kiến góp ý.Cảm ơn mọi người nhiều ạ .💕…
Văn án: Lê Thanh Tuyền là lớp phó học tập. Miệng sắc như dao lam, đầu óc logic, lòng lại mềm đúng chỗ.Phan Gia Huy là thằng học sinh cá biệt, đẹp trai - học dở - lười biếng - mồm mép và đặc biệt... rất khoái chọc tức lớp phó.Hai đứa tưởng như không thể cùng tồn tại. Cho đến khi... dính vào nhau vì tiết mục văn nghệ.Lớp của Tuyền và lớp 11A7 phải diễn chung. Đến lúc chia trang phục, -" Chân váy bọn mày chọn kì vậy ? Ngắn cũn, mặc lên chân xấu lộ hết rồi còn đâu ?" Tuyền nhướng mày, đáp thẳng không vòng vo:- "Ủa? Lúc đầu chính mày nói là lớp mày chỉ phụ tiết mục thôi. Đồ bọn tao thuê sao cũng được mà? Với lại Linh cũng gửi ảnh vào trong nhóm cho bình chọn rồi , mà chúng mày không thèm ấn chọn "- "Tụi tao thấy dìm dáng thì có quyền góp ý chứ!"Tuyền gắt:- "Vậy chia ra. Lớp nào thuê đồ lớp nấy. Nhảy nhạc thanh xuân mà đòi váy dài ? Đây cũng gần đến gối rồi . Không thôi , chúng mày mặc luôn áo dài lên mà nhảy cho nó che chân , bọn tao mặc đồ này " - " Diễn chung mà mặc khác ?? Có thấy kì không ? " Đúng lúc đó, Phan Gia Huy - từ đầu chỉ đứng khoanh tay bên cạnh - nhếch môi cười khẩy:-"Vậy giờ tụi mày muốn sao?"- "Chuyện váy vóc không liên quan đến đám con trai chúng mày ! Chúng mày có phải mặc đâu " Chưa kịp thở, Gia Huy thò tay vớt ngay cái chân váy trên bàn, xỏ vào không chớp mắt:- "Giờ thì tao liên quan rồi. Nói tiếp đi?"Cả sân khấu đông cứng lại , nước đi này ....quá cao thủ rồi ? Thấy thế , Long- bạn thân Huy cũng xỏ vào theo , anh em sống chết có nhau -" Ờ , hai bọn tao mặc rồi , sao nữa ?" Ti…
Au: Jully Chupa (Julie)Thể loại: pink, pha 1 chút hài, bi kịch có, điên có, gì cũng có...nội dung: Câu chuyện xoay quanh cô bé Hạ Mỹ Kỳ, có 1 tình yêu ngốc nghếch dành cho 1 người mà đáng nhẽ ngay từ đầu không nên cho...----------truyện này được mình viết năm 2015, hồi ấy còn nhỏ nên văn phong cũng hơi buồn cười :)))…
Bởi vì sự đầu độc của shop @Đu team Ma tộc dù họ sẽ bay màu mà lọt hố, cảm thấy Trích Tiên quả thực rất đẹp, làm nhân vật phụ sau này hẹo thì hơi đáng tiếc, cho nên muốn viết một kết cục sống lâu cho các anh. Không đọc truyện cũng không xem phim, cho nên toàn bộ là bịa đặt, OOC là chuyện bình thường.Mỹ nhân như hoạ, tuế nguyệt như ca, nguyện cả đời chỉ cầu hai chữ bất hối.…
Tôi vốn rất lười không muốn dính líu vào chuyện phiền phức. Vậy mà tôi lại va phải một tình yêu say đắm, người yêu tôi hay bất mãn với tôi lắm"Sao em chẳng bao giờ ghen vậy?""Tại em lười chứ sao."…
Ngoảnh mặt làm ngơ... Bơ đi mà sống...…
Cover and picture of this shot belongs to me.•Thanh xuân không dài cũng chả ngắn, nên vài dòng thơ one-shot này cũng thế.♡•Cảm nhận riêng của mình thôi nhé, mà cái này không được viết vào năm học lớp 12 đâu nên có thể cái cảm giác nó không đúng lắm.♡•Xin tôn trọng tác giả, vậy thôi, mọi người có thể vào và chia sẻ trải nghiệm của riêng mình nếu thích nhé.♡🌼.......31.07.21…
Tác giả: Tựu Độ - 就渡Thể loại: Ngược tâm, xuyên nhanhTình trạng bản raw: 86 chương (Chính văn + phiên ngoại)Tình trạng edit: Vừa mới edit 2 chương đầu tiên. Sẽ lết còn hơn rùaEditor: Wind.…
Tên truyện: Bong Bóng Anh ĐàoTác giả: Tê Kiến Thể loại: Hiện đại, Thanh xuân vườn trường, Ngọt sủng, Góc nhìn của nữ chính, Con cưng của trời, HE Số chương: 86 chương + 8 ngoại truyện Tình trạng bản chuyển ngữ: Đang tiến hành Editor: Vựa Khoai Họ Đường Bìa: Onlytlinh và chị Tâm…
🤩18+🤩 Bé xíu đọc gì ahihi❤❤❤ Hít hà 18+😘…
Câu chuyện được viết nên dựa trên tình yêu thầm kín của tớ. Giữa dòng người trên đời ta tình cờ gặp được nhau.…
" Gặp gỡ là định mệnhBên nhau là duyên số. "Tôi đã từng thương một người con trai bằng cả thời thanh xuân đẹp đẽ nhất._______________Thể loại: Thanh xuân vườn trường, SETác giả: Nguyệt Hạ…
🌟THÔNG BÁO DROP🌟Chân thành xin lỗi các bạn độc giả: Do có một số lí do cá nhân nên mình xin phép tạm thời ngừng đăng tải bộ truyện trên cho đến 7-8/2026 (Dự kiến)! Trân trọng!Trích đoạn:"Chào cậu! Mình là Nhã Uyên rất mong sau này chúng ta có thể trở thành bạn tốt!""Cứ xưng hô như những người khác cũng được. Với lại, tao không có hứng thú kết bạn, thay vì như vậy, mày hãy tập trung vào học đi!"Nói xong, Dư Phong bước một mạch về chỗ ngồi, mặc kệ Nhã Uyên đứng đó ngơ ngác!Khỏi phải nói, Nhã Uyên đứng sững người. Ngay lúc đó, nó chỉ muốn tìm cho mình một cái cống để có thể chui tọt xuống đó. Mới ngày đầu năm học mà đã làm ra chuyện đáng xấu hổ này. Mất mặt thật!!!!********************•Lưu ý: Tên nhân vật, một số địa danh không có thật.•Truyện được lấy bối cảnh ở Hải Dương.•Mình viết bộ truyện này với mục đích giải trí nên mong mọi người đọc truyện với tâm thế thoải mái ạ!Nếu có lời góp ý về truyện, mọi người hãy cmt để mình chú ý sửa lỗi!•Start date: 02/8/2025•End date:.....🎀💝…
" Có người từng nói, những năm tháng cấp 3 có lẽ là những tháng ngày đáng nhớ nhất của mỗi người chúng ta. Khi ấy ta mang theo sự thanh thuần, một chút xốc nổi bốc đồng để yêu, để nhớ và để trưởng thành. Và chúng tôi cũng vậy, không cùng chung một điểm xuất phát, mỗi người một tính cách hay thậm chí là chưa từng nghĩ đến sẽ có ngày gắn kết với nhau chặt như vậy. Chúng tôi đã yêu, đã cười và khóc cùng nhau, cùng nhau bước qua những ngày tháng học trò cuối cùng, rồi lại bên nhau để hồi tưởng nhớ về những ngày ấy..." " Thanh xuân của mỗi người đều có muôn vàn câu chuyện khác nhau, ta dùng những năm cấp 1 để mong chờ cấp 2, ta lại dùng những năm cấp 2 để đợi lên cấp 3, nhưng khi đã những cô cậu học sinh cuối cấp rồi thì dường như ta chỉ mong tháng ngày có thể trôi qua chậm một chút để mình có thể cảm nhận thêm một chút tình cảm đáng quý ở nơi mái trường. Sau này khi đã trưởng thành, ta dùng một đời còn lại để nuối tiếc năm tháng còn ngồi dưới mái trường của mình. " Cảm ơn các cậu, những cô cậu học trò đáng yêu của mái trường ấy, vì đã xuất hiện, vì đã bên nhau chân thành đến vậy. Tuy không cùng xuất phát nhưng khi khép lại thời thơ ngây ta đã có nhau cùng viết nên câu chuyện đáng nhớ nhất đời người.(12 Chòm sao) TA SẼ YÊU KHI NGÀY NẮNG HẠ -Silvia W-28/3/2020…
Là không ai đợi ai Lời tựa:10 năm trướcAnh cuối cùng là yêu em hay chỉ thương em? Yêu em một cô gái mù loà?Hay...Thương hại một cô gái mù loà là em?.....10 năm sauAnh đã trải qua bao nhiêu mối tình lành lặn, nhưng tại sao cứ lưu luyến mãi một đoạn tình cảm không đầu không cuối với cô?Họ là những con người không chờ đợi nhau...Cô đến với cuộc sống của anh một cách đột ngột, rồi đến khi biến mất cũng không hề báo trước. Anh tuy có luyến tiếc, có hối hận nhưng vẫn bình tĩnh sống tiếp cuộc đời của mình, cũng chẳng vì cô mà đoạn tuyệt mọi luyến ái, tình duyên. Cô ở một nơi nào đó cũng đã bắt đầu cuộc sống mới, tuy vẫn có khi chùng chình những nỗi nhớ không tên nhưng cũng không hề vì anh mà sống trong đau khổ... Một ngày kia, cô quyết định về nước. "Anh" không phải là lí do. Mà theo như cô bao biện thì là để "phục vụ Tổ quốc"...Một ngày kia, anh biết tin cô đã về nước, đứng trước gương trong nhà tắm, tủm tỉm ngậm bàn chải đánh răng đến gần 10 phút mà vẫn chưa hết vui...Hai con người yêu nhau lí trí ấy, chẳng thể nào có một chuyện tình nhạt nhẽo...…
Có những mùa hè chỉ xảy ra một lần trong đời - êm đềm, trong veo, nhưng đủ để khiến người ta nhớ mãi, đau mãi, và lớn lên mãi.Ngô Nhược Hiền từng nghĩ mùa hè năm mười lăm tuổi sẽ trôi qua như bao mùa khác - lặng lẽ và không ai để ý đến cô. Nhưng Hoàng Tài đến, như vệt nắng đầu tiên len qua những vết nứt trong tâm hồn cô gái đã quá sớm biết buồn. Cậu không phải phép màu, nhưng là người đầu tiên gọi tên Hiền bằng sự dịu dàng.Họ yêu nhau khi chưa đủ từ ngữ để gọi tên tình yêu. Họ xa nhau khi chưa biết cách giữ ai đó lại bên đời. Và họ lớn lên giữa những tổn thương không ai chịu nói ra."Rồi mình cũng hoá dịu dàng" không kể một chuyện tình cổ tích, cũng chẳng vẽ nên tuổi trẻ rực rỡ. Truyện là lát cắt chân thực về tuổi mười lăm - nơi có tình đầu, có những tổn thương âm thầm, có cô đơn giữa đám đông, có sự buông tay vì không đủ hiểu nhau... Nhưng sau cùng, là hành trình một người con gái học cách yêu mình, yêu đời - và dịu dàng trở lại với chính quá khứ của mình.…
"Cho mượn năm trăm đi. Mốt trả trăm năm."…