Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Lục Huy,cậu...cậu yêu yêu tớ á? "Hạ Lan khê nhoẻn miệng nhìn Huy cười. " Không, cậu nhầm rồi! " Hạ Lan Khê :" ?? " Trần Lục Huy : " Tôi thương cậu " " Biết sao không ?" Trần Lục Huy ghé gần tai cô giọng trầm thấp:" yêu thì chỉ có thể là một thời gian dài hoặc ngắn,nhưng thương thì sẽ thương cả đời " " Bông cải nhỏ,đời đời kiếp kiếp này của tôi chỉ để dành thương mình cậu ". ------ Mùa hạ năm ấy,dưới gốc phượng đỏ, có cậu trai thầm thương trôm nhớ cô. Vẫn mùa hạ năm ấy,không còn thầm thương trộm nhớ nữa...bởi lẽ hai người giờ đây đã tay trong tay,ngắm nhìn ánh hoàng hôn chiều tà rực rỡ.…
Gửi Thanh Xuân Một Đoạn Tình Dang Dở là một câu chuyện buồn xoay quanh mối tình học trò giữa Trương Khả Hân - một cô gái ấm áp, nhạy cảm và Trần Thiên Phong - cậu học sinh lạnh lùng, tài giỏi. Mọi chuyện bắt đầu từ lần đầu họ ngồi cạnh nhau trong lớp, một mối quan hệ tưởng chừng xa lạ nhưng dần trở nên gần gũi. Bên cạnh đó là những mối quan hệ phức tạp với bạn thân Triệu Giai Tuệ, người bạn thuở nhỏ Tống Minh Nguyên, và sự xuất hiện bất ngờ của đàn anh Đinh Nhật Lâm. Ẩn sau tình bạn là những rung động, giấu sau nụ cười là những bí mật chưa thể nói thành lời. Tuổi thanh xuân của họ là những khoảnh khắc đẹp nhưng mong manh, để rồi kết thúc bằng sự chia ly khi Thiên Phong mãi mãi rời xa vì tai nạn. Khả Hân sống tiếp trong nỗi nhớ, mang theo một đoạn tình dang dở suốt 10 năm.…
"Mãi mãi là bảo bối 20 của anh" là một câu chuyện về thanh xuân, về hai đứa trẻ từng là bạn thuở nhỏ, rồi xa nhau, rồi lại gặp lại dưới mái trường cấp ba - nhưng lúc này, mọi thứ đã khác.Một Tiểu Nhiên đanh đá, ngây thơ nhưng lại điềm đạm. Một Lục Hạ lạnh lùng, kiệm lời nhưng dịu dàng hơn cả nắng thu.Họ thương nhau bằng tất cả những gì trái tim non trẻ có thể hiểu, nhưng tình cảm ấy lại luôn bị che giấu, vùi dưới lớp áp lực, định kiến và tổn thương.Câu chuyện là hành trình đi qua những hiểu lầm, chia cách, xa rời... để rồi khi tình yêu đủ lớn, người lại không còn bên nhau nữa.Đây không phải là một chuyện tình trọn vẹn. Nhưng là một đoạn ký ức, mà người ta sẽ mang theo đến hết đời.💔 "Chúng ta đã từng rất gần nhau, gần đến mức chỉ cần nghiêng dù là đã chạm được vai nhau.Nhưng đến cuối cùng, tôi vẫn chẳng thể giữ cậu lại."…
Lúc Thanh Tố mới sinh, thầy bói đi ngang qua phán rằng nó mang mệnh đào hoa. Thanh Tố không thích đào hoa, nó thích đào hố chôn mình.Hồi cấp một, Thanh Tố mặc váy đồng phục, tóc tết bím hai bên xinh xẻo, thằng ngồi sau giật tóc nó, thằng ngồi cạnh giấu giày của nó, thằng ngồi trên mượn tẩy của nó không trả, nó đấm cả ba thằng.Lên cấp hai, Thanh Tố vẫn mặc váy đồng phục, tóc dài ngang lưng thướt tha, thằng ngồi sau giấu giày của nó, thằng ngồi cạnh thả sâu vào cặp nó, thằng ngồi trên chuyên mách thầy nó ăn vụng trong giờ, nó đấm cả ba thằng.Sang cấp ba, Thanh Tố không mặc váy nữa, tóc cắt ngắn đến cội, gái ngồi sau ngẩn ngơ ngắm bóng lưng nó cả buổi, gái ngồi cạnh suốt ngày đòi ôm nó, gái ngồi trên hễ nói chuyện với nó là đỏ bừng mặt. Nó---Đương nhiên là Thanh Tố không thể đấm con gái, vì vậy, nó bỏ chạy.Song, chạy trời không khỏi nắng, vận mệnh khó dò, đào hoa khó cắt, trừ khi Thanh Tố xuống mồ, hoặc Thanos đột nhiên xuất hiện búng tay tiễn táng cả nhân loại về với cát bụi.Cách hai đương nhiên không thể xảy ra, nhưng Thanh Tố đoán chừng cách một cũng chẳng khả quan lắm. Duyên dương chưa suy, duyên âm đã thịnh.Nhìn cái phòng trọ ọp ẹp toàn yêu ma quỷ quái, Thanh Tố ôm Thánh giá rúc vào trong góc niệm Phật, miễn cưỡng rặn ra hai giọt nước mắt.…
Ánh Nắng Vàng Xa Lạ"Tôi gọi cậu là ánh nắng... vì cậu đã soi rọi thế giới tàn bạo này giúp tôi."Dựa trên câu chuyện có thật (Lấy cảm hứng từ tác giả).Giữa một cuộc sống đầy rẫy tổn thương, cô đơn và khắc nghiệt, tôi từng nghĩ mình sẽ mãi mắc kẹt trong bóng tối. Cho đến khi vô tình lướt qua một video Minecraft - nơi có tiếng cười trong trẻo, sự tử tế và ánh mắt chan chứa nhiệt huyết từ một người xa lạ.Cậu không biết tôi là ai.Nhưng tôi lại vì cậu mà tồn tại thêm một ngày.Từng chiếc video như liều thuốc chữa lành, từng lần stream như những buổi trò chuyện lặng thầm. Cậu không chỉ là idol, là YouTuber nổi tiếng... Cậu là ánh nắng vàng giữa bầu trời xám xịt của tôi, là người tôi chẳng thể chạm đến, nhưng lại ôm lấy cả thanh xuân tôi.Một câu chuyện nhẹ nhàng, sâu sắc, và đâu đó là nỗi day dứt của một tình cảm chẳng thể gọi tên - vì người thật sự tồn tại, nhưng lại mãi mãi ở phía bên kia màn hình.…
"Trái đất luôn xoay quanh mặt trời , nó cứ xoay mãi xoay mãi để có được sự chú ý của mặt trời . Nó không bao giờ dừng lại vì chính mặt trời là nguồn sống đã tiếp thêm sức mạnh duy trì được sự sống và phát triển của trái đất . Nhưng nếu như một ngày nào đó trái đất ngừng xoay quanh mặt trời thì rốt cuộc nó sẽ ra sao ? Trái đất cũng giống như em vậy em vẫn xoay quanh anh mỗi ngày mỗi giời mỗi phút mỗi giây để được anh để ý . Và anh chính là mặt trời của em " . Câu chuyện kể về thanh xuân của Mạc Đinh yêu một chàng trai tên Dương Thịnh , 2 con người khác nhau như ở 2 thế giới khác biệt , cả hai đều là học sinh cuối cấp của trường cấp 3 Tô Hoa . Sau khi tốt nghiệp Mạc Đinh đến Seoul , Dương Thịnh đến Tokyo sau 5 năm xa cách họ gặp lại và để trả lại mỗi nhân duyên mà họ đã nợ nhau từ trước . Liệu mặt trời Dương Thịnh và trái đất Mạc Đinh là sự sắp đặt của ông trời ?…
E hèm... Một câu chuyện ngọt ngào xây dưng dựa trên mấy tình tiết thường ngày cẩu huyết trên lớp ta và được biến hóa thành một hũ mật ong thơm mịn ฅ'ω'ฅ…
Tư Lạc và Trần Dật - hai cái tên từng gắn liền với nhau suốt những năm tháng học trò rực rỡ. Họ quen nhau từ lớp 6, và đến năm lớp 9, giữa những ngày mưa nắng của tuổi học trò, họ bước vào một mối tình thuần khiết và đầy mộng mơ.Mối Tình ấy kéo dài đến cuối lớp 11 thì bị chặn đứng bởi hai chữ "tương lai". Trước áp lực từ gia đình và gánh nặng học hành, họ buộc phải rời xa nhau, không tin nhắn, không gặp mặt , chỉ còn lời hứa sẽ cùng đỗ vào một trường đại học top đầu trong nước.Nhưng khi cánh cổng đại học mở ra, cũng là lúc định mệnh một lần nữa thử thách họ - Tư Lạc bị ép đi du học. Bảy năm xa cách, mỗi người đều theo đuổi ước mơ riêng, trở thành những cái tên nổi bật trong giới nghệ thuật. Và rồi, tại một sự kiện lớn, giữa ánh đèn sân khấu và muôn vàn ánh mắt, họ gặp lại nhau... như chưa từng rời xa.Anh đến bên cô, đặt vào tay cô thanh socola vị mà cô từng thích nhất. Và trên thanh socola ấy, còn có một mảnh giấy nhớ nhỏ "Let's never say goodbye again."🎂: 6/8/24…
" Cậu là tia nắng len lỏi lòng mình bão tố, là cơn mưa làm dịu tâm hồn mình rực lửa"Nguyễn Huy Tấn Khiêm - là tâm can, là dũng khí, là tất cả của mình.Nguyễn Huy Tấn Khiêm đã đem đến cho Đinh Ngọc Khánh An tất cả ánh nắng mùa hạ, tất thảy khí lạnh trời đông.Cậu là người cứu rỗi, mình là người được cứu rỗi.Mình đã từng nghĩ bản thân chỉ là người bình thường, người vô vị. Và chưa từng nghĩ bản thân mình sẽ là người kể chuyện thay vì lắng nghe.Chưa từng nghĩ mình là người mít ướt.Chưa từng nghĩ mình lại vì một người mà dốc hết tâm can.Mình đã gặp được cậu và bản thân mình-người mình chưa bao giờ gặp, chưa bao giờ nhận ra.Tất cả là vì ngày đông hôm ấy. Ngày có nắng, có mưa và có cậu.*T.D : mình là tác giả, mình chỉ là người bình thường. hi vọng tất cả các bé con nhà mình đều được yêu thương…
Hạng gia suy tàn, Hạng lão từ vị quan thanh minh tốt thành tham quan người người chửi đánh, Hạng Nghi mang theo đệ muội tuổi nhỏ không chỗ nương tựa, sống gian nan qua ngày. Nàng tìm tới con trưởng thế gia đại tộc Đàm thị, Đàm Đình trước kia có hôn ước,tự mình đưa đến cửa Đàm gia. Việc này truyền ra, không người không trào phúng nữ nhi Hạng gia vì tính toán, leo lên Đàm gia, đến mặt mũi cũng không cần. ...Đàm Đình chưa bao giờ thấy qua vị hôn thê xuất thân từ gia đình tham ô này, lần đầu gặp nàng, chính là nàng cầm hôn thư tìm tới cửa nhà mình. Đàm Đình không vui lắm, nhưng cũng lưu loát nhận việc hôn nhân. Sau khi cưới, bọn họ cũng không có lời nào để nói. Hắn chỉ thấy nàng trông coi Đàm gia khắc nghiệt nhiều quy củ, lúc sáng lúc tối, quản lý việc bếp núc, chiếu cố người trong gia đình, thay hắn kéo dài huyết mạch... Nàng chưa từng lộ ra tâm tình gì, hắn liền cũng không có ý tìm kiếm. Hắn nghĩ, chỉ cần nàng không giống cha nàng tham lam vô độ, hắn không phải là không thể cùng nàng tiếp tục chung sống.Thẳng đến có một ngày, hắn nhìn thấy người bên ngoài cùng nhau nói đùa Hạng Nghi. Nàng mặc y phục mộc mạc , toàn thân không có mấy món đồ trang sức, thấy rõ trong mắt lóe lên ánh sáng ôn hòa, an tĩnh đứng ở trong đám người, sạch sẽ lại loá mắt. Đàm Đình sửng sốt một chút. Có thể tại nàng nhìn thấy hắn, một cái chớp mắt, trên mặt ý cười nhu hòa, bỗng nhiên biến mất...Đọc nhắc nhở: ★ chua ngọt miệng cổ ngôn 1v1SC, trước cưới sau yêu, đánh mặt truy vợ. ★ văn phong tiểu chúng trước chua sau ngọt, khôn…
Trương lưu manh và Lý tổng tài ( giới giải trí)Tác giả: Mộc Nhất LiễuVăn án:Trương lưu manh trước giờ sợ nhất là giao tiếp với người thành thục ổn trọng tinh anh, cảm giác quá mệt mỏi. Nhưng sau này gặp Lý tổng tài, ba ba ba liên tiếp vẽ mặt. Ban đầu: Lý tổng tài cũng không tệ, trượng nghĩaTiếp: ai u tổng tài Lý Chân là người tốt, đối với ta đủ loại cưng chiều, còn nói muốn xích cự tư lần nữa để ta thành siêu saoSau đó: đợi đã(vân vân), cảm tình Lý tồng tài đối với ta ưa thích như vậy không phải là ta tài hoa, mà là đối với ta có chắc chắn là có tà niệm? Thuyết minh 1. Thành thực ổn trọng đại tổng tài công X quá khí ca sĩ tiểu lưu manh thụ, thẳng bẻ cong, khoái trá HE2. Nhân vật chính có nguyên hình, có tham khảo, đoán được thỉnh chớ đề tên thật orz.3. Không thích có thể yên lặng điểm xoa không cần đặc đừng nói cho ta_(:з" ∠)_ Nội dung nhãn: giới giải trí ngọt vănTìm tòi mấu chốt:Nhân vật chính: Trương Nguyên, Lí Thư ĐườngPhối hợp: Các diễn viên khác…
Tại một làng quê yên bình ven đồi, năm đứa trẻ thân thiết lớn lên cùng nhau: An - cô bé trầm lặng, Minh - cậu bé ham chơi, Phúc - vui tính, Linh - hay cười, và Duy - thông minh ít nói. Mùa hè năm 10 tuổi, họ đã có một mùa hè rực rỡ cuối cùng cùng nhau - chơi đùa trên cánh đồng lúa vàng, ném bóng, hái hoa, dựng lều lá, và thề rằng: "Lớn lên dù ở đâu, mùa hè nào đó cũng sẽ gặp lại nhau!"Nhưng rồi, biến cố xảy ra - gia đình Duy chuyển đi đột ngột. Không ai kịp nói lời tạm biệt. Lá thư mà An định trao cậu không bao giờ được gửi đi.Mười năm sau.An trở về làng quê trong một dịp nghỉ hè thời sinh viên. Cánh đồng vẫn đó, tiếng ve vẫn râm ran, nhưng nhóm bạn xưa mỗi người một nơi. Một buổi chiều, khi An đứng nơi bờ cỏ năm xưa, một chàng trai từ xa tiến lại - là Duy. Cậu trở về, mang theo lá thư năm nào mà mẹ cậu từng giữ lại.Họ không còn là những đứa trẻ chạy đùa dưới nắng hè, nhưng khi ánh mắt họ gặp nhau - vẫn là ánh nhìn năm nào chưa từng phai nhòa.…
Tác giả : Linh TửThế loại : Tình cảm, Hiện đại, Hài Hước, HENội dung : Mai Thi là một cô gái mạnh mẽ và hoạt bát. Cô là một người con của Sài Gòn, nhưng chẳng hiểu sao cô lại có vẻ thích Hà Nội hơn là Sài Gòn. Ước mơ của Mai Thi là được đến Hà Nội để học tập. Chính vì thế, cô đã quyết định một mình vào Hà Nội để học tập. Sau khi vào Hà Nội sinh sống, cô liền tìm một công việc vì không muốn mãi dựa vào tiền của bố mẹ. Nhưng vì mãi mà vẫn không có được việc làm nên cô phải bất đắc dĩ làm osin cho một gia đình giàu. Tại đây, cô gặp cậu chủ Minh Huy - một "Bad boy" chính hiệu. Và cả hai đã có một chuyện tình...…
Vân Anh ( 19 tuổi) - một cô gái không có gì quá đặc biệt. Không phải học sinh giỏi xuất sắc, không phải hoa khôi của lớp, càng không phải kiểu người được mọi ánh nhìn dõi theo. Cô chỉ là một học sinh bình thường với chiều cao 1m58, ánh mắt to tròn, và nụ cười dịu dàng đôi khi còn che giấu những rung động trong tim.Còn cậu - Minh Đức( 19 tuổi) - lại là kiểu con trai mà ai cũng quý mến. Hoạt bát, giỏi thể thao, hòa đồng và luôn mang lại tiếng cười cho lớp học. Cậu nổi bật theo cách tự nhiên nhất, và chính vì vậy, cậu chưa từng nhìn thấy một người như cô - dù hai người học chung lớp suốt bao năm.Cô thích cậu từ lúc nào cũng không rõ. Chỉ biết rằng, mỗi lần cậu mỉm cười, tim cô lại lỡ một nhịp. Mỗi lần vô tình được gọi tên cùng nhau, cô lại lặng lẽ vui cả ngày dài.Đây là câu chuyện về một mối tình đơn phương - nhẹ nhàng, âm thầm, và mang đầy hy vọng. Liệu lời tỏ tình mà cô ấp ủ có được đáp lại? Hay mãi mãi chỉ là một bí mật được giấu sau ánh mắt ấy?> "Tớ thích cậu... nhưng cậu sẽ chẳng bao giờ biết đâu.Hoặc... rồi một ngày nào đó, cậu sẽ biết thôi."…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…
Thịnh Yến là là một người chuyên đóng vai ác, ở các thế giới lớn nhỏ càn quét, làm cho các vai chính của các thế giới nhỏ hận đến ngứa răng, nhưng mà có một ngày Chủ Thần lại phân phối cho hắn 1 hệ thống tẩy trắng tra công.Làm người xấu nhiều năm như vậy, ngươi muốn ta tẩy trắng ta liền phải tẩy trắng?Éo, ta càng muốn làm trai tồi.【 thế giới một: Bá tổng theo đuổi thế thân 】Hệ thống: Ngươi vì ánh trăng sang trà xanh, vứt bỏ thế thân, hiện tại rất hối hận, cần nỗ lực đưa ra các biện pháp theo đuổi lại thế thân.Thịnh Yến nhìn ánh trăng sang bên cạnh đang anh ơi ngắn anh ơi dài: "Theo cái beep, ánh trăng sang không thơm sao?"【 thế giới hai: Theo đuổi lại đối tượng liên hôn nhà giàu 】Hệ thống: Ngươi bởi vì đối tác làm ăn cùng đối tượng liên hôn chia tay, hiện tại tỉnh ngộ hoàn toàn, cần phải dung mọi biện pháp chữa trị quan hệ.Thịnh Yến nhìn đối tác làm ăn giàu nứt đố đổ vách bên cạnh: "Không cần chữa trị, làm mối liên hôn này chấm dứt triệt để đi!"【 thế giới ba: Tướng quân nhảy vực truy thê 】Hệ thống: Ngươi vì cứu Thái Tử tàn bạo thích giết chóc, trơ mắt mà nhìn vị hôn thê nhảy vực, hiện tại đau đớn muốn chết, ngươi cần phải tìm mọi biện pháp tìm được cậu ấy.Thịnh Yến nhìn Thái Tử bên cạnh sắp đăng cơ làm vua: "Chết hẳn chưa? Chưa chết ta lại đi xuống chém thêm 2 đao nữa đi."【 thế giới bốn:Tu tiên vô tình đạo truy thê 】Hệ thống: Ngươi vì chúng sinh trong thiên hạ mà từ bỏ cứu đạo lữ tương lai, hiện tại ruột gan đứt từng khúc, không tiếc nhập ma cũng phải kiếm về ba…
"Này cô gái" *Giọng nói này là* Cô quay người lại . Đứng hình "L-là cha ư...?" - Cô lẩm bẩm nhìn chàng trai trước mặt.Cô không kìm được nước mắt chạy nhanh như sóc ôm chặt lấy khóc to làm người thiếu niên vừa hoảng sợ vừa bối rối " Này tôi chưa làm gì cô đâu đấy , đừng có mà ăn vạ nhá !"- chàng trai cau mày cố đẩy nhẹ cô ra "Cha ơi .. hức hức...con sợ lắm " - cô vừa ôm chặt anh vừa khóc lóc ....."Cô là ai ?"" Con là Tô Nhi thưa cha""Sao xưng cha con vậy ?""Hì hì , cha là cha của con mà "_____Tô Nhi trong một lần ra đường bị một chiếc xe ô tô mất phanh lao vào. Không ngờ cô không những sống lại mà còn lạc vào ngày 25/6/1985 nơi cha cô Tô Vận còn là một thiếu niên 18 tuổi ngỗ nghịch và là trùm trường..... Và từ đó cô tìm hiểu và nhận ra cô Chính Là Mối Tình Đầu mà cha kể người con gái giống tên và giống như cô hoá ra là chính cô Tô Nhi .…
Truyện shop tự viết mong thông cảm choÁn văn: Ê linh ơi nhanh lên trễ tuyến mất "- tôi vừa chạy vừa kéo tay người bạn thân của tôi, còn bạn đang thắng mắc tôi là ai ư ? Vây đợi tôi lên được xe bus đã" May thật đấy là kịp, ta mà về muộn là bố mẹ ta chặt chân "" Mày nghĩ là ta không thế chắc "- Linh vừa thở vừa nóiVà cuối cùng sau một hồi chạy thục mạng thì 2 bọn tôi cũng kịp xe, sợ chết kiếp đi được có mấy khi đi xe bus đâu chứ, hai con gà mờ. Đến lúc lên xe rồi tôi vẫn thầm tự cảm thán bản thân, sao mà hai đứa mình giỏi vậy. Thế mà vẫn đi đi về về được. Nhưng chưa kịp vui mừng thì lại đến một kiếp nạn khác, trời ơi xe đông giã man toàn người là người, tôi với Linh chen mãi mới tìm được một chỗ dựng cột. Có mấy khi đi đâu xe cứ lắc lư mãi làm hết hồn. Mà để tôi giới thiệu luôn tôi là Ly, học sinh lớp 12 đang đi Hà Nội để tham gia hội hướng nghiệp văn vẻ là như vậy đấy thực ra là tôi đi ăn đi chơi là chính." Ly ơi mày nhìn kìa trai đẹp "- con bạn thân tôi lại tái phát bênh cũ mê trai" Mày nhìn kìa trời ơi my guuuu "" Biết rồi"" Sao mày phản ứng thờ ơ thế" - Linh nó vừa nói vừa thích thú khoác vai tôiThực ra không phải là tôi không mê zai mà rửa mắt hằng ngày bằng hình ảnh những soái ca bên Trung ròi lên không phấn kích đến mức đấy nhưng phải công nhân là cũng ưa nhìn, nhưng đính chinh lại là ở mức ưa nhìn.Cũng chả biết trời suy đất khiến kiểu gì mà tôi với Linh phải xa nhau và cuối cùng thì lại đứng bên cạnh cái ông anh mà tôi với con bé Linh vừa ngắm, bông cảm giác tủii thân làm sao, ông an…