Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Khi đội trưởng đội bóng rổ phải thực hiện thử thách là cưa đổ hội phó hội học sinh.Nhưng chưa kịp tán thì cậu fall in love with ảnh cmn rồi🌻🌻🌻*** Tuổi của và tính cách của các nhân vật không giống ngoài đời thực.…
-Liệu trong anh có tình cảm đối với tụi em như tụi em đối với anh không?-Liệu tình cảm này sẽ được đáp trả lại không?-Nếu tụi mình thổ lộ thì có mất đi anh không?-Liệu chúng ta vẫn là 1 nhóm nếu có ai đó ích kỉ với tình yêu này không?-Tại sao lại yêu người như anh?-Anh đâu có quyền được yêu như vậy?-Anh biết tình cảm của các em nhưng....Những tâm tư, những tình cảm, những nỗi lòng được giấu kín vì sự nghiệp, vì sợ hãi.Chuyện tình này sẽ hái được trái ngọt hay quả đắng?Hay kết cục của tình yêu này sẽ là thứ hương vị của nuối tiếc, thất vọng - Vị chua chát…
Văn án:Dân quốc 20 năm, Mục gia đại tiểu thư học thành về nước, lập chí muốn ở y giới xông ra một phen tên tuổi, lại ở về nước ngày đầu tiên đã bị phong kiến mê tín hạ mệnh lệnh: Gần nữ sắc, bảo mạng nhỏ.Thờ phụng khoa học mục tiểu thư hừ lạnh một tiếng, quyết đoán thay nam trang, hô bằng gọi hữu hướng trường tam kỹ viện đi cũng, sau đó... Gặp gỡ một con chức nghiệp chim hoàng yến?Bạch diễm ( chức nghiệp giả cười ): Trường tam kỹ viện đại tiên sinh chức nghiệp tu dưỡng, bồi ăn bồi uống bồi khiêu vũ, có thể nói có thể cười cũng có thể liêu, lúc cần thiết còn có thể làm làm cơm, mục tiểu thư yêu cầu nào một loại phục vụ?Mục tinh ( nắm tay ): Tiểu hài tử mới làm lựa chọn, ta tất cả đều muốn -- bao gồm ngươi quãng đời còn lại, sở hữu, sở hữu.Ngươi là phong nguyệtLà kẻ si tìnhLà bên mái hoa, là bá kiều liễuLà phòng bếp mờ nhạt để lộ tà dươngLà bên cửa sổ sáng ngời sơ thăng nắng sớmLà cùng ta sóng vai thụ cộng sinh trúcLà vân, là vũ, cũng là tự doĐọc chỉ nam:1.1v1 he2. Tránh lôi thấy chương 13. Dân quốc nửa hư cấu, xin miễn khảo cứu.Tag: Yêu sâu sắcDân quốc cũ ảnhNgọt vănNữ giả nam trangTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Mục tinh; bạch diễm ┃ vai phụ: ┃ cái khác:*Nên nghe cùng playlist để có không khí và tâm trạng của nhân vật ở thời dân quốc.…
Cp [Lạnh lùng, đẹp trai, đánh nhau giỏi, học thần công x xinh đẹp tự luyến, tính cách tốt, học tra thụ]Chuyển ngữ: Cát CánhMặc dù Sở Dụ là một học tra không còn đường cứu chữa, nhưng không thể phủ nhận là cậu ta có gia cảnh tốt, nhan sắc lại còn cao đến mức khiến các bạn không thể không công nhận cậu là giáo hoa của trườgn tư nhân Gia Ninh.Cả trường đều biết, Sở Dụ nhìn không vừa mắt nhất chính giáo thảo Lục Thời, là người nhiều lần đứng nhất toàn khối, cầm nhiều giải thưởng thi đua tới nỗi mềm tay, trong trẻo nhưng lạnh lùng, tự gò bó chính mình, biểu tình như không hề quan tâm tới bất cứ thứ gì.Cho tới khi, sau giờ tan học, có người nhìn thấy trong rừng cây nhỏ của trường học, Sở Dụ lôi kéo tay áo sơ mi trắng của học thần, vô cùng đáng thương, "Lục Thời, cho em cắn một miếng thôi, em nhất định sẽ nhẹ nhàng mà."Lục Thời đưa tay để vào miệng Sở Dụ, "Cắn mạnh một chút cũng không sao."~~~Sở Dụ kinh hoàng phát hiện, chỉ trong một đêm, huyết thống kỳ lạ của cậu đã thức tỉnh, mỗi ngày phải hút vài giọt máu tươi mới có thể sống. Nhưng máu của tất cả mọi người đều vừa đắng vừa hôi, trừ.............Lục Thời.#Trời xanh nhất định đang hãm hại tôi#~~~Khi hai người hôn nhau, môi Lục Thời bị nứt ra, rớm chút máu, vừa thơm vừa ngọt, Sở Dụ không nhịn được liên tục liếm cắn môi Lục Thời.Lục Thời đỡ lấy eo Sở Dụ, khẽ cười, "Tham ăn như thế, hửm?"Nói xong, trực tiếp áp xuống hôn sâu.…
Ở nơi đây có một chuyện tình rất đau đớn vừa xảy ra. Có đôi trai gái yêu nhau chẳng đến được với nhau nên mới nhảy sông tự tận cho tròn chữ luyến ái.Ngồi nghe người kể chuyện vừa nhắc đến đó, hắn liền giật mình đánh thót, nhớ lại một thời gian trước.Muốn biết sự thể ra sao? Xin mời mọi người xem truyện sẽ rõ.…
EM KHÔNG PHẢI EM TRAI TÔI"Em không phải là em trai tôi""Tôi ghét việc coi em là em trai""Em là của tôi""Tôi yêu em""Hãy mãi bên tôi và đừng rời xa tôi"Tác giả lonlinhngocEdit:JiTRUYỆN ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ…
Mặt trời không bao giờ thực sự chiếu rọi nơi ấy.Nhưng trong một khoảnh khắc ngắn ngủi - giữa hành lang phủ đầy bụi và ánh sáng mờ ảo... bạn thấy cậu ấy.Một cái nghiêng đầu.Một nụ cười gần như không thật.Và cảm giác... như thể bạn đã biết cậu từ rất lâu, rất lâu rồi.Một chiều không có hoàng hôn.Một người bạn chẳng chắc có phải là người.Nhưng tim bạn, đã khẽ chạm vào điều gì đó.________________________________________Bạn luôn nghĩ mình là người đầu tiên nói "xin chào".Nhưng biết đâu, ánh nhìn ấy đã chạm tới bạn... từ rất lâu rồi?Một người lặng lẽ chờ - không cần được biết tên,chỉ cần bạn quay lại,một lần thôi, cũng đủ rồi.…
Hobin là một thằng thảm hại trong mắt người khác. Ừm thảm hại, không chỉ vậy còn rất hèn.Những tưởng Hobin còn chẳng có gì để người ta khen thưởng hay ngưỡng mộ.Hobin ngoài hèn hạ đáng khinh cũng không có gì, nếu không nói về việc nó có một bí mật .Một bí mật mà chỉ riêng nó là giấu diếm đến từng hơi thở.Cái bí mật mà nó lúc nào cũng la liệt thân thể gầy yếm , lợi thì không thấy chỉ thấy bị doạ là tài. Nhưng cũng không phải là thản hại hay xấu hổ.Nó không hay ho cho lắm nhưng lại là thứ mà Hobin quý đến thân bại phân liệt.Quý đến từng hơi thở và mạng sống.Thứ nó tự hào khi về đêm.Đi choảng nhau với mấy vong hồn. Xui thì gọi sư phụ hỗ trợ không tới thì vắt kiệt linh lực phong ấn, hôm sau sáng đó giải quyết. May thì có tiền ố thưởng , công đức tăng lên.Không ngoa thì Hobin là thầy pháp đấy! Nghe que nhỉ? Nhưng thứ Hobin giỏi chỉ có mỗi nó thôi.Thầy pháp cũng ngầu lắm.Ngầu mà.Rồi hôm nọ, Hobin lại tìm thêm được một niềm vui thứ hai trong vòng đời của nó.Live stream đánh nhau.Sơ hở thì dắt camera với biên tập viên đi làm phép úm ba la xì bùa.Thằng Hobin ấy nhé.Nó có thể thua về mảng đáng đấm, nhưng nếu như nó luyện tập đáng đấm thì cũng đáng gờm lắm.Cơ mà nghiêng về tâm linh thì nó cao tay, nó thắng.Bởi vì ngoài nó mạnh về khoảng ấy hơn.Nó cũng chẳng ngờ niềm vui thứ hai của nó bấtđắc dĩ kéo vào nghiệp duyên.Hobin biết chứ nhưng daijobu, tính cứng đầu kệ nguy cứ đâm đầu vô này của nó, đến sư phụ còn bó tay.…
Hán Việt: Khi phiến thần minh đích mỹ nhân hội hãm nhập tu la tràng[ vô hạn ]Tác giả: HermitTình trạng: Còn tiếpeditor:Lyn Hương Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Cận đại , Hiện đại , Tương lai , Tình cảm , H văn , Song tính , ngụy NP , Vô hạn lưu , Chủ thụ , 1v1 , Hải vương,nam cải trang nữ…
#Đã_hoàn_thànhCái này tui viết khi đu show Sáng tạo doanh 2021 - Chuang 2021 của Trung Quốc.Phần lớn là trí tưởng tượng của tui. Cảm ơn mọi người.KTX phòng 405 - Santa, Rikimaru, Vu Dương, AK Lưu Chương.Main: Vu Dương…
Thế giới được định nghĩa qua một góc nhìn khác, hài hướcvà mới mẻ hơn. Cảnh báo : Hình ảnh chỉ mang tính giải trí, không có ý xúc phạm bất kì một cá nhân hay tổ chức nào…
Đương nữ vương gặp phúc hắc [ trùng sinh ]Tác giả: Thanh vụ liễm nguyệtTình trạng bản gốc: hoànThể loại: Phúc hắc cường công x yêu nghiệt nữ vương thụ, Trùng sinh, cường cường, sủng văn, báo thù, 1×1, HENhân vật chính: Tô Vị Nhiên , Phương Quân DụcPhối hợp diễn: Tô Sùng Hoa, Tô Lê [ văn án ]:Mọi người đều biết, hắc đạo thái tử A Thành Tô Vị Nhiên thích thái tử gia Phương Quân Dục của A Thành.Tô Vị Nhiên khi vừa mười sáu tuổi đã bất chấp tất cả bám lấy Phương Quân Dục, thậm chí còn chạy đến ở nhà Phương Quân Dục .Bởi vì hai nhà cũng có giao tình, vì thể diện của gia tốc, Phương Quân Dục miễn cưỡng chịu đựng Tô Vị Nhiên.Hai người cứ như vậy lấy thân phận người yêu ở cùng nhau mười năm.Mười năm sauTô Vị Nhiên vì cha qua đời mà trở lại C thành tiếp nhận công việc của gia tộc, hai người cắt đứt từ đó.Ba năm sauMột tai nạn trên không đã được âm mưu từ trước khiến Tô Vị Nhiên chết oan uổng..Nếu hết thảy có thể lặp lại, ta nhất định sẽ không lại yêu ngươi - Tô Vị Nhiên.Nếu hết thảy có thể lặp lại, ta nhất định sẽ giữ chặt lấy ngươi, sẽ không lại buông tay - Phương Quân Dục.Có gian tình, có báo thù, cường cường, song trọng sinh, thoải mái, hầu như không ngược ~Cop đọc off thôi, xin lỗi editor!!!!!!…
Phần truyện này tập hợp đồng nhân văn do tác giả Lãnh Tranh Nghiên viết (●'◡'●)ノ♥ Link weibo: https://www.weibo.com/u/5992714770 Người dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm) Bản dịch đã có sự đồng ý của Lãnh đại thần ^^ Ai biết Ngộ thì chắc cũng biết Tích Tích là đại thần đồng nhân văn ngộ cực kỳ yêu thích! Nhưng chắc chỉ một số bạn biết Lãnh đại thần cũng là đại thần bên đồng nhân văn ngộ yêu thích cực kỳ. Văn phong của bạn ấy có một điểm rất đặc biệt, không quá gay cấn kịch liệt mà là nhẹ nhàng ngược âm ỉ, ấm áp ngọt day dứt, tình cảm đến từng chi tiết nhỏ, diễn biến tâm trạng cực kỳ hợp lý; đặc biệt là cách diễn tả tâm trạng, chi tiết, đậm tình, sâu lắng vô cùng. Có thể bạn cảm thấy Ngộ nói hơi quá, nhưng thật sự với Ngộ văn của Lãnh Tranh Nghiên chính là như thế, luôn khiến trái tim Ngộ không thể yên vì Vong Tiện. Ngộ cảm thấy dịch văn của Lãnh Tranh Nghiên rất khó, bạn ấy thường dùng những từ Ngộ cảm thấy hơi cổ, hơi hoài niệm, có màu sắc và tình cảm sâu; đấy cũng chính là một lí do Ngộ rất thích văn của bạn ấy. Vì thế, thật sự là có những đoạn Ngộ nghĩ rất lâu nhưng khi dịch ra vẫn thấy rất bứt rứt vì không thể diễn tả được hình ảnh và sắc màu tình cảm từ những con chữ bạn ấy viết. Cảm thấy thật đáng tiếc cũng thật có lỗi. Ngộ chỉ có thể cố hết sức thôi. Ngộ đổ bạn ấy từ đồng nhân văn "Mời trăng." Thực sự đến giờ mỗi lần nghĩ đến "Mời trăng" đều không thể không mỉm cười, day dứt như một vết thương vừa lên da non. 谢谢你冷争妍!…