Tuyệt sắc mê hoặc
…
Chỉ là những điều không thể nói ra...…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…
Truyện này là Mai tag cho mấy fic tuyển nhaBạn nào không có phận sự thì đừng vào, vào cũng được, không vào cũng được ( thấy mình rảnh ghê luôn )…
" chào anh , em là joen jungkook , học lớp 11. Đây là anh em , joen chawon , học lớp 12 . hình như anh và anh trai em bằng tuổi nhau thì phải nhỉ ?" bàn tay đưa ra trước thể hiện thiện ý muốn bắt tay . kim cũng không còn cách nào khác , chỉ sợ cậu ta sẽ bóp nát tay cậu với đông cơ bắp đó . ăn gì mà đô vậy trời ơi ! đúng là như vậy , jungkook bắt tay mà như bóp nát tay cậu vậy " đúng rồi , anh cũng học lớp 12...á " " em xin lỗi hình như em dùng hơi nhiều lực " cậu đau đớn nhăn mặt , lắc đầu thay cho câu trả lời. Joen chawon bên cạnh , nhếch mép cười , không uổng công cậu huấn luyện thằng em trai này ...lần đầu viết , mấy bà thông cẻm nha . góp ý , ui sẽ bổ sung sau nha <3…
đây là một câu truyền có cái kết vừa bùn vừa vui ạ…
nguồn: smile.jpg…
" Con mồi của tôi là cậu " hắn nhìn màn hình điện thoại nhếch mép cười.…
Cuộc sống của cặp chồng chồng nhà khủng long…
kha chương's place…
em nên soi gương một chút, chưa soi ra được cái môi em không xong với tôi đâu ..ふà, chào mọi người.. đầu chuyện là những tình tiết ngắn để mọi người hiểu rõ gốc chuyện hơn để bắt đầu vào phần chính của fic nên sẽ hơi ngắn vì mình đã phân tích ra thành từng câu chuyện, Cảm ơn đã dành thời gian để đọc chiếc fic đầu tay của mình, nếu được thì hãy nhấn bình chọn cho mình nhéeeCamsaaaa\(//∇//)\…
Chỉ là đơn giản là những shot đoản nhỏ…
Những mẫu truyện được viết bởi tác giả…
Đã bao giờ bạn nhìn thấy ma hay thắcmắc về những sự kiện huyền bí mà bạn nghi ngờ có bàn tay ma quỷ nhúng vào.Bạn có thấy những nhân vật lịch sử ẩn danh với những sức mạnh vật lý mạnh kinh khủng chỉ trong phút chốc và không có thời giải.Mọi thứ đó đều khiến ta nghĩ tới 1 thế lựcvô hình ấy, chúng có đang điều khiển ta.Bạn có muốn thấy chúng?Thật không may khi tôi bị tách biệt khỏi thế giới của 1 cậu bé bình thường khi đôi mắt tôi có thể nhìn thấy được sự hiện diện của chúng xung quanh.Xa lánh và lẻ loi một mình dù ở đâu đinữa.Nhưng cho đến 1 ngày tôi thấy bóngdáng cô bé ngồi trên mép sông, dáng người nhỏ nhắn với mái tóc cắt ngắnnhưng sao bộ váy ấy lại ướt hết khôngchỉ bởi nước mà còn dịch màu đỏ dướichân váy cô ấy.Kì lạ!Nhưng khi mắt tôi và cô ấy bất chợt đốinhìn nhau....tôi chợt nhận ra.Cô ấy không còn là người.…
Phụng Điềm là một cô nàng yêu tiền hơn mạng, do đắc tội với thế lực siêu nhiên mà bị một cước đá về thời cổ đại. Trong cái thời khủng hoảng tài chính, không tiền thì không chốn nương thân này, Phụng Điềm xui xẻo xuyên vào một tiểu quận chúa nghèo rớt mồng tơi. Thân cô thế cô, gia tộc ghét bỏ, cha mẹ không yêu, người người không thương. Sống tạm bợ tại phủ Thừa Tướng với thân phận họ hàng xa bắn đại bác cũng không tới. Cho nên nàng bi phẫn kiếm tiền. Tiền! Tiền! Tiền! Tiểu gia chỉ cần tiền mà thôi!! Đây là câu chuyện về một tiểu gian thương mồm mép gặp một đại tướng quân phúc hắc. Ám muội đầy trời, sủng như chí bảo, tiền vàng khắp nơi...…
Yugyeom anh thích uống trà sữa không?....Có - Hắn nhếch mép lên....Ah!! Anh làm cái gì vậy!??!!!!Truyện có một số từ ngữ bậy bã!!!!…
Trong chuyện nói về một cặp tình nhân. Nam chính nhỏ tuổi hơn nữ chính 2 tuổi…
Nữ vương khu số 9 Các bà các mẹ trong khu chung cư số 9 truyền tai nhau rằng cặp vợ chồng mới chuyển đến có một cô con gái a. Haizzz mới chuyển đến được vài ngày thôi mà khu chung cư đêm nào cũng không được yên giấc với cái gia đình đó. Cái kiểu khỉ gì mà cứ nửa đêm là nhà đó lại vọng ra một tiếng khóc. Biết miêu tả cái tiếng khóc đấy như thế nào nhỉ???? Chỉ biết biết là bà vương nhà bên cạnh đã lãng tai hơn 20 năm nay rồi cũng phải tỉnh giấc vì tiếng khóc đó. À còn có con trai cô Dương ở nhà đối diện đã không ít lần phải di tản qua nhà bà ngoại để ngủ. Các bà các mẹ ở khu chung cư số 9 truyền tai nhau rằng vợ chồng anh Mạc có cô con gái sống chết cũng không chịu đi học mẫu giáo. Khóc om tỏi lên trước cửa nhà trẻ ở đầu đường. Sau đó thì phải vừa bế vừa lôi vừa túm mới đem được cô bé vào đó. Các bà các mẹ ở khu chung cư số 9 truyền tai nhau rằng con bé Mạc Miên ở tầng 3 mới ngày đầu đi học lớp một đã bắt nạt bạn. Rồi sau đó là trở thành đại ca của bọn trẻ trong khu chung cư. Ngày ngày cầm đầu bọn nó đi đánh nhau, ngày ngày đi nghịch ngợm bẩn thỉu, ngày ngày đi phá đám công việc làm ăn nhà người ta, ngày ngày đi bị la bị mắng mà vẫn không chừa. Có một thằng nhóc hơn cô một tuổi vẫn luôn đứng từ xa nhếch mép cười đểu cô. Âm thầm phá hoại chuyện vui của cô với bạn bè. Tên Dương Mãnh đó là kẻ thù không đội trời chung của cô Các bà các mẹ ở khu chung cư số 9 truyền tai nhau rằng trường cấp hai ở cuối con đường có một con nhỏ được gọi là Nữ vương khu số 9. Mỗi ngày…
" Tiểu Ri, ngươi có biết trong truyện, thường nói khi Tổng tài có người yêu, tâm tính cư nhiên thay đổi. Hiền dịu hơn, cười nhiều hơn. Đặc biệt không bắt tăng ca , ngươi lại có thời gian xem phim nhiều hơn. Hảo tốt a."Lee Seung Ri ngậm bút suy tư, một lát lại nói " Được, tìm người yêu cho Kwon Tổng để anh em nhân viên công ty sống thoải mái hơn , không cần tăng ca,không cần tăng ca, không cần tăng ca..."...Anh nhếch mép cười , lí do mấy hôm nay bày trò là vậy" Hả? Tìm người yêu cho tôi, Lee Seung Ri vì cái gì em phải làm vậy?" " Chính là nhân viên công ty muốn thấy dáng vẻ tươi cười của Kwon Tổng, hảo đẹp trai." " Vậy tôi cười cho mình em xem được không? Thỏa mãn em, hử?"…