《 cùng tỷ tỷ đại nhân ở chung thời gian 》 toàn tập
…
Auther: Mèo ĐiênPairing: ChanBaek with Kpop =))Raiting: G (có NC-17 cháu sẽ báo :v)Category: Sad, romance, HE or SE (tùy tâm trạng :3)Disclaimer: Nhân vật không thuộc về ta (mặc dù muốn lắm TT^TT) nhưng số phận trong fic này là phụ thuộc vô ta *hahaha - cười nham nhở* Note: Yêu cầu không đem fic đi nơi khác ="= mặc dù nó chẳng hay nhưng là công sức của ta Summary:- Tình yêu ...- Hận thù ...- Cái chết ...- Máu ...Liệu hai ta có thể bất chấp tất cả, vượt qua mọi hiểm nguy, thử thách ... để đến với nhau ...Liệu chữ "HẬN THÙ" sẽ được xóa bỏ nếu "TÌNH YÊU" ta đủ lớn để vượt qua nó ...Liệu "CÁI CHẾT" sẽ giúp ta hiểu nhau ... Liệu "MÁU" sẽ là liều thuốc của đôi ta ...- Tôi gặp anh trong một buổi trưa đầy nắng. Khuôn mặt tưa như thiên sứ, bờ môi dày nhếch lên như đang suy nghĩ điều gì, cặp mắt màu nâu nhìn nơi xa xăm có nỗi buồn xen lẫn lạnh lùng. Thân hình cao lớn của anh, cái nhếch mép lạnh nhạt ấy như làm tim tôi lỗi nhịp. Thế rồi một ngày kia, chúng tôi trở thành bạn bè, mối quan hệ nhanh chóng thay đổi từ BẠN sang NGƯỜI YÊU. Cứ tưởng rằng ''HẠNH PHÚC" mãi nhưng không ... anh lại chính là ... Có lẽ kiếp này tôi và anh không thuộc về nhau rồi, thật buồn cười, tại sao lại có thể yêu anh, tại sao anh là kẻ đó, tại sao ông trời lại cho tôi gặp anh, tại sao lại để chúng tôi quen nhau, yêu nhau, để rồi phải chia lìa ...- Buổi trưa hè hôm ấy tôi đã gặp em, người con trai có thân hình nhỏ bé nhưng kiên cường, người đem đến cho tôi niềm tin hi vọng. Mỗi khi em cười tôi như tìm được ánh sáng trong tim, tôi rung động khi bờ m…
cô gì chia tay bạn trai đi đến quán bar giải sầu , không ngờ lại xảy ra tình một đêm với một người đàn ông xa lạ a!,cuộc đời Lạc Hy Nguyệt cô sao lại đen đuỗi như thế kia chứ_,,,,,,,,,,,_________"cô gái chết tiệt ăn xong lại chùi mép bỏ trốn , tôi sẽ tìm em nhanh thôi " - người đàn ông ngũ quan xinh đẹp nhìn vệt máu trên giường nhếch môi cười gian xảo nóichuyện rồi sẽ ra sao ?mọi người theo dỏi nhé…
Du Ánh Nguyệt năm lên 8 có trí thông minh hơn các đứa trẻ khác. Thay vì chơi nhảy dây và học múa, cô lại chọn chơi súng và học các thứ tiếng khác nhau.Donato Dalla Morte là một chàng trai người Ý, cực kì thông minh và nhanh nhạy. Lúc mới 13 tuổi thôi mà cậu đã khua môi múa mép hết cả dòng họ chỉ để xin tiền đi chơi.*Lưu ý: - Truyện này mình tự nghĩ ra và viết, không liên quan đến cá nhân, tổ chức hay một luật lệ nào.- Trong truyện đều là hư cấu, viễn tưởng, nghĩ ra nên không phải là thật. Nói chung là đây sẽ là thế giới của mình.*CẢNH BÁO: Truyện sẽ có chút thể loại BL.…
Tình yêu, có thể khô khan, có thể đong đầy, có thể vơi cạn, nhưng chỉ cần một trong hai ta vẫn khắc sâu những kỉ niệm ấy thì cả đời hai chữ tình yêu có thể tự hào mà nói ra rằng đôi ta đã từng ái mộ như thế nào.. Thể loại: SE/HESố chương: 6 Ngoại truyện: 2-Lir…
Truyện đam mỹ.…
Trước lúc gặp em tôi là một kẻ biến thái bệnh hoạn. Sau khi gặp em, tôi như say đắm bởi em. Có lẽ em là thứ thuốc đắng gì đó khiến tôi từ một thằng điên trở thành một nam chính trong truyện ngôn tình mà có em là nữ chính.Em đắng như bản chất của thuốc vậy, nhưng lại khiến trái tim và con người tôi được cứu rỗi.Start:052919End:❌Đừng tự ý chuyển ver khi chưa có sự cho phép.❌Đừng tự ý lấy truyện của tớ đi edit mà chưa có sự cho phép.…
Tôi là một người bình thường, ngoại trừ việc gia đình và họ hàng ba đời đều có siêu năng lực và tôi cũng giống họ thì tôi tự thấy bản thân vẫn còn bình thường chán =)) À quên chưa nói, siêu năng lực của tôi sẽ khiến người nào nắm tay tôi quá 5 giây sẽ nảy sinh tình yêu với tôi. =)) OwO Warning: - Occ, Occ, Occ! - Không hợp mời clickback, đừng đọc rồi lại chê bai các thứ, tui chịu không nổi những lời cay đắng. - KHÔNG ĐEM TRUYỆN ĐI NƠI KHÁC, KHÔNG ĐẠO NHÁI, TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI WATTPAD, Ở NỀN TẢNG KHÁC LÀ GIẢ!…
Cảnh báo nho nhỏ: OOC, R18, cannibal, hơi chửi bậy xíuCon sói tâm thần dưới vỏ bọc anh trai sến súa x Em cừu nhỏ dưới vỏ bọc con cừu nhỏ ngây thơ ngờ nghệchNếu được mọi người ủng hộ, lần tới chúng ta sẽ có món chân cứu nướng tỏi và hương thảo, phục vụ cùng Glenfiddich, kiểu truyền thống, tráng miệng với bánh tart chanh và quả mọng. Còn không có khách thì cái tiệm ăn này đành đóng cửa mẹ nó vậy.…
Tôi xoay người lại, định bụng nhân lúc hắn ngủ say sẽ thừa cơ trốn đi thật xa, tìm lại cho mình cuộc sống tự do như trước. 5 năm làm thái giám bên cạnh hắn, tôi giống như con chim trong lồng đang tàn mọn dần chút sức lực cuối cùng. Lần này, nhất định phải thành công!Hắn ngủ say thật rồi. Hơi thở nam tính làm lồng ngực hắn phập phồng từng nhịp. Vẫn gương mặt lạnh lùng không góc chết ấy, hắn nghiêng người lim dim đôi mắt mà vẫn không hề hay biết tôi đang lặng lẽ rời đi. Tôi rón rén từng bước, đưa tay vào trong tay áo, nắm chặt lấy lệnh bài của hắn mà ban nãy tôi vừa lấy trộm được. Tim đập mỗi lúc một mạnh hơn, tôi đưa tay kéo cánh cửa chuẩn bị ra ngoài.Bất chợt, một bóng người cao lớn lao vụt đến, hung hăng kéo mạnh thắt lưng tôi lại. Tôi mất đà ngã chúi vào lồng ngực hắn, hoảng sợ tột độ, tay chân đập loạn xạ hòng thoát khỏi sự kìm kẹp mạnh mẽ, điên loạn của hắn. Hắn trừng mắt nhìn tôi chằm chặp, khoảng cách gần đến mức tôi có thể cảm nhận rõ nhịp tim đập dồn dập của hắn.- Tiểu Mạch Khê, ngươi nghĩ ngươi có thể dễ dàng thoát khỏi tay ta sao?Hắn ngông cuồng nhếch mép nói.Chưa đợi tôi kịp trả lời, hắn liền vác thốc tôi lên vai, tiến nhanh về phía tràng kỷ. Tôi cố gắng gào thét, đôi tay ra sức cào vào lưng hắn, hắn vẫn bình thản như không." Bịch!!!", tôi bị hắn tàn nhẫn ném xuống tràng kỷ một cách đau điếng. Chưa kịp hoàn hồn, hắn đưa tay giật phắt đai lưng tôi, đoạn kéo mạnh áo choàng của hắn xuống, để lộ ra tấm lưng trần mạnh mẽ, quyến rũ.Tay hắn cầm đai lưng xoay xoay…
Đời người như thực như hư, kiếp này đứt gánh nửa đường đâu hẳn đã hết, qua một giấc ngủ lại là kiếp lai sinh, lai sinh cũng không hẳn là tái xuất hiện trong tương lai... cũng có thể trở về cổ đại thì sao? Nàng phóng khoáng, nàng hiểu biết, nàng có thể nắm mọi chuyện trong lòng bàn tay... nhưng chợt nhận ra cái mà nàng không thể nắm giữ đó là lòng người. Nam nhân yêu nàng, nữ tử cũng đồng dạng... phủ nhận, chối bỏ hay tiếp nhận? Ai sẽ cùng nàng đi đến cuối cùng của cuộc đời? Chữ "tình" cho nàng nếm trải để trưởng thành và hoàn thiện nhân tâm của nàng cũng đem giọt lệ vương lên mi nàng. Đi đến cuối chặng đường đời, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!…
Nó sai lệch là khả năng cao. Diễn ra sau sự kiện 2.1 nên chẳng ai chắc được, còn dân sìn thứ 1001 kịch bản sau cùng. Sự đoàn tụ của Dr.Ratio và Aventurine sau một thời gian…
Tại ngõ nhỏ Tình Huân có 1 đứa bé gái đang ngồi sát mép tường " Thiên Chương tìm được cậu rồi" một cậu bé với khuôn mặt khôi ngô hiện lên" Quế Tử lại bị cậu tìm thấy rồi " bé gái uể oải nói" cậu trốn thế nào mình cũng tìm được hết" bé trai tự tin nói" Vậy sao, vậy bất kể tớ ở đâu cậu cũng tìm được đúng không"" Đương nhiên"Tiếng cười trong veo hồn nhiên của 2 đứa trẻ vang vọng khắp con ngõ nhỏ tình huân này____________________________________15 năm sau cũng tại con ngõ nhỏ Tình Huân này" Quế tử tớ lại trốn tiếp rồi sao mãi vẫn không thấy cậu tìm ra tớ vậy"…
Hắn đánh nhau thì sao? dễ cục thì có làm sao?"Mày ngon thì ra đây đánh tao xem!"Naib dõng dạc lên tiếng, Luca tặc lưỡi, 1 phát vả hắn thật đau." Như ý quý khách nhá, nhất ngài luôn"Naib ôm má, nhếch mép rồi ra ôm cậu con trai tóc vàng."Victor! Người ta oánh tôi!"Victor:"..." ở trường rõ đánh ghê lắm mà vô quán sao lại bám nhân viên cậu vậy nhỉ, Victor thở dài.…
Những dòng tâm tư gửi đến chàng trai ấy Gửi cho Jeon Jungkook…