Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Anh ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám ngỏ và là nỗi đau ngọt ngào của tuổi trẻ .Thanh xuân của tôi sẽ chẳng thể nào trọn vẹn nếu thiếu anh .Anh ấy là năm tháng lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con . Là cây kẹo bông ngọt ngào, là nụ cười, là nước mắt, là nắng xuân, hạ vàng, gió thu, là đông tan là tất cả niềm thương mến .Anh ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường .Truyện ngắn đầu tay, rất mong mọi người ủng hộ ạ ('・∀・`)ヘ .…
Khi ở một mình là khi trí tưởng tượng của chúng ta được phóng đại gấp 2 lần, sự sợ hãi phóng đại gần 15%. Hãy thực sự đắm chìm vào từng con chữ, hãy thực sự cảm nhận nổi khiếp sợ bên trong từng dòng cảm xúc của câu chuyện. Và khi đó, ta chợt nhận ra, ta chỉ có một mình…
"mẹ em nói yêu anh là hại đời?"lowercase, ooc, xàm, sản phẩm của trí tưởng tượng, không áp dụng vào thực tế, phiền mấy thí chủ đừng bê nó đi đâu hết, xin cảm ơn!…
khẩn cấp! khẩn cấp!lowercase, ooc, sản phẩm của trí tưởng tượng, không áp dụng vào thực tế, phiền mấy bạn đừng bê ý tưởng của tớ đi đâu hết, xin cảm ơn!…
Tên gốc: 快穿:反派女主满级之后 Tên truyện: Xuyên nhanh: Sau khi nữ chính phản diện đạt levelmax.Tác giả: Mặc Linh.Edit by Tịnh Tĩnh Nhã.Thiết kế bìa bởi: Nguyễn Khánh.*Văn án:Hoa Vụ đã chết mà không hoàn toàn chết được giao một phần công việc, cô cẩn thận làm công, vất vả lắm mới ngồi vững trên bảo tọa của nhân viên phản diện ưu tú nhất, kết quả vừa quay đầu công ty đã đổi công việc cho cô.Chuyển việc thì chuyển việc, dù sao làm ở đâu cũng là làm công.Vì thế đồng nghiệp ở chỗ làm mới phát hiện đồng nghiệp mới của bọn họ hình như có chút vấn đề......-- Nữ chính khác thì yêu đương với nam chính, cô lại đi đánh nhau với nam chính.-- Nữ chính khác thì đánh quái thăng cấp, cô lại xưng huynh gọi đệ với lũ quái.-- Nữ chính khác thì đấu trí đấu dũng với phản diện, cô lại đoạt bát cơm của phản diện.Chuyện nữ chính nên làm thì cô không làm, chuyện nữ chính không nên làm thì cô làm đi làm lại.Khi công ty suy xét muốn sa thải cô...... Cười chết, căn bản là không đuổi được!Hoa Vụ: Tôi quyết định chăm chỉ làm việc ở chỗ này để còn sớm về hưu dưỡng lão.Công ty: Không, không cần!…
Note: Hà Nội trở lạnh và nghe mấy bài nhạc cổ phong thích quá nên gõ một cái oneshotTranh minh họa từ game Kiếm tam do Y Xuy Ngũ Nguyệt vẽ. Không hiểu sao nhắc đến núi tuyết lại nghĩ tới phái Thuần Dương của nhà Kiếm 3. Cái ảnh này coi như Manh Manh lúc đến Côn Luân đi =))…
Cre: Phiên Nhi Liêu ( PhiuPhiu)Editor: @MinnChaengNhân vật: Phác Thái Anh x Kim Trân NiPark Chaeyoung: Phác Thái AnhKim Jennie: Kim Trân Ni???? Khương Tử Nha dùng lưỡi thẳng câu cá , Kim Trân Ni dùng ánh mắt câu nhân . Cho đến cuối cùng nếu đem lên bàn cân so sánh , không biết được rằng con cá ngày đó so với Thái Anh ngày nay , ai mới thật sự là ngốc nghếch hơn ai ? ???? Cá cắn câu biết đâu mà gỡ , chim vào lồng biết thuở nào ra ?…
Truyện: Thợ săn huyễn tượng tại dị giới Tên khác: The delusional hunter in another world, 이세계 착각 헌터Đây là fanfic, ai muốn tìm đọc thử truyện ra sao thì đọc bản dịch bên Mọt Truyện của Nhà Thợ săn J nhé.Có: Đoản + Oneshot + Shortfic (bao giờ có đủ thì thời gian trả lời nha, hihi)Mong đc mn ủng hộ 🥰…
Sẽ ra sao nếu Rap Việt mùa 3 không còn đi rap nữa? Họ đi thuê nhà trọ của cô nàng xinh đẹp cá tính Trang Anh thì sao ta? Câu truyện xin phép bắt đầu ngay sau đây…
Đây không phải là truyện mình edit, mình post lên chưa xin phép editor nên xin đừng mang đi đâu cả. Xin lỗi editor vì đã tự ý mang công sức của bạn đi mà chưa hỏi ý kiến bạn 😖😖Mình post lên đây chỉ vì muốn đọc offline thôi, không có ý ăn cắp đâu, nếu bạn phát hiện và không cho phép thì mình sẽ xoá ngay lập tức.Dưới đây là bản đăng từ chương 61 trở đi, nếu bạn nào muốn đọc từ đầu thì chịu khó gõ "Mang theo không gian đi tu hành" là ra, cũng có bạn post lên rồi nhưng lâu quá chưa ra chương mới nên mình sốt ruộtĐây là link của chủ nhà, các bạn vào đây ủng hộ bạn ý nhé!!https://forgetmenot99.wordpress.com/muc-luc/about/…
"Người ta thường bảo chúng ta phải vượt qua khó khăn của cuộc sống, những gian nan, đau khổ mà nó mang lại mới có thể thành công và hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng ta. Nhưng họ có khi nào thắc mắc rằng phải trải qua bao nhiêu, bao lâu thì hạnh phúc sẽ đến. Hay chúng chỉ đến một lần rồi sau đó bắt mình phải trả phí bằng hàng ngàn thử thách cực nhọc để có thể mua được một chút hạnh phúc nhỏ nhoi. Hay thứ hạnh phúc ấy thực chất chỉ là bàn đạp cho bước đi đưa chúng ta xuống vực thẳm mà hầu hết chẳng ai nhận ra. Chắc hẳn là họ chưa bao giờ...Đó cũng là câu hỏi chả có được câu trả lời suốt những năm tháng cuộc đời tớ. Mong cậu có thể giải đáp. Cảm ơn vì đã đến bên tớ và xin lỗi vì...chẳng vì gì cả"Bức thư nhòe đi bởi nước mắt và máu, chỉ kịp để lại đoạn nhỏ nhưng nhiêu đó cũng đủ rồi. Đớn lắm!…