Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hào Kiệt là một cậu thang niên trẻ với căn bệnh trầm cảm ngày một nặng. Nhưng đến một ngày khi thức dậy cậu lại xuyên không về một mốc thời gian khác. Khi thức dậy cũng là lúc chiến tranh diễn ra. Cậu đã gặp Vĩ Thành, người anh em thân thiết từ nhỏ nhưng vì hiểu nhầm đôi bên đã bắt đầu chia rẽ và thù oán nhau. Liệu chuyện tình của 2 anh em bên nhau thời thanh mai trúc mã sẽ ra sao ? Liệu 2 người có đến được với nhau và kết cục như nào ? Hãy theo dõi "Định mệnh của anh" nhé !!!…
" Tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ mở lòng, sẽ yêu một ai đó một lần nào nữa. Nhưng em là người đã bước vào cuộc đời tôi, thay đổi cuộc sống của tôi, khiến nó trở nên thú vị hơn, là người đã sưởi ấm trái tim tôi một lần nữa, khiến cho tôi biết trân trọng thời gian hơn." Liệu một chàng trai ngây thơ, ấm áp, và có chút ngốc nghếch này có thể thật sự thay đổi bản thân của anh chàng tổng tài lành lùng, có thật sự một lần nữa sưởi ấm trái tim lạnh giá ấy, người đã từng bị phản bội và không còn chút niềm tin nào với thứ gọi là tình yêu không ? Ai kì thị xin lướt qua nhé. Lần đầu mình viết truyện, mong mọi người ủng hộ và góp ý cho mình.…
Mon: hello, mình là mon. Mon yêu màu xanh, thík sushi, pizza, gà chiên,...mon yêu chuộng hòa bì- bốp *một chiếc dép bay vào mặt mon*Cả hội: Móa, mày vào đây giới thiệu hội hay mày giới thiệu màyMon: *lảo đảo đứng dậy* Đm, người ta giới thiệu chút thôi mà quăng nguyên chiếc dép vào mặt. Là boss mà bị đối xử như thú vật hàCả hội: *cầm dao, búa, kiếm, súng,...* thế giờ mày có giới thiệu hay ko? Để cho tụi tao nấu lẩu mài.Mon: Từ từ. Vô truyện đi rồi tính.Cả hội: Nhanh lên hoặc tụi tao nấu lẩu mài…
Viết cho vị ca ca nào đó sinh ngày 28/11/2000 làm một người chưa từng hâm mộ ai như em phá vỡ đi quy tắc KHÔNG THẦN TƯỢNG THIẾU NIÊN của mình, để rồi thong thả từng bước đi vào trái tim em, trở thành Idol đầu tiên và có thể là duy nhất của em💕 Vốn dĩ em tạo Wattpad chỉ là để đọc truyện mà thôi, chưa từng nghĩ sẽ dùng nó để viết nên suy nghĩ của mình, nhưng lần này là ngoại lệ vậy... Thế này nhé, những dòng này em viết về tâm tư của em, chỉ của riêng em thôi... Cho dù cả đời này em không có cơ hội gặp anh để nói cho anh nghe những lời này, nhưng mà em vẫn muốn viết, viết cho những điều vô cùng ngọt ngào của thanh xuân mà sau này không thể quay lại được, dư vị ngọt ngào của thanh xuân ấy chính là 千玺哥哥... Nhưng mà em vẫn hy vọng một ngày nào đó có thể với tư cách như một người bạn, bày tỏ lòng hâm mộ từ bấy lâu nay với anh một cách tự nhiên nhất, chân thành nhất... Có phải em sẽ không có cơ hội, vẫn chưa đủ tư cách không? Nhưng mà có ai cấm mình mơ ước, phải không anh?…
Tôi và cậu là hai người bạn ngồi cạnh nhau năm cấp 1 , lên cấp 2 là chị em tốt . Nhưng Lên đến cấp 3 thì mỗi người một ngôi trường . Và nhờ vào một cuộc hẹn đi chơi của đám bạn chúng tôi lại gặp lại nhau . Và rồi , câu chuyện tình chúng tôi bắt đầu ở đây .…
Gửi tặng thời thanh xuân của em và anh.Bạn đã bao giờ tự hỏi lòng mình, "mối tình đầu" của mình là ai hay chưa?Với mỗi quan niệm, mối tình đầu là người đầu tiên ta yêu hết lòng hết dạ hay mối tình đầu là người mang danh "người yêu" đầu tiên của bản thân. Nhiều người cho rằng mối tình đầu như cánh gió đầu xuân vội đến vội đi, dù mới mà rétLần đầu yêu một người, khóc cười vui buồn giận dỗi đến mức hội bạn bè phải an ủi, viện cớ lý sự chỉ để gặp người trong lòng. Đó là câu chuyện của cô gái mới lớn Đào Ninh trong "Chấp niệm của em". Sau này dù có ra sao cô bé nhỏ của chúng ta vẫn sẽ khắc cốt gương mặt của chàng thiếu niên năm nào.…
Tôi gặp em...một chiều thu tháng Bảy.Nghiêm Hạo Tường chờ, cũng chờ suốt bảy năm, đem kiên cường và tuổi thiếu niên, gửi hết vào bóng hình còn vương mùi nắng ấy.Nắng trên tóc, trên vai, trên chiếc sơ mi trắng của tuổi học trò, ngày em đến trường, là ngày mà anh thấy thế giới này bỗng chốc thật đẹp.Ta có yêu nhau?.Không. Em còn chẳng biết đến anh cơ mà....Ta có quan tâm đến nhau?.Không. Chỉ có anh quan tâm em thôi, vì em, tất cả anh đều có thể làm được, không được, cũng phải học để làm cho bằng được.Diệu Văn à. Paris đẹp lắm!.Và đẹp hơn, khi tình khúc ấy...có em...…
Chào cả nhà, ta viết series tản văn này hoàn toàn vì đua đòi đú đởn mà thôi. Thiên hạ viết những chàng trai thời niên thiếu, Những người đàn ông đi qua đời tôi, Những chàng trai để lại bước chân trên con đường tuổi trẻ của tôi... Và vân vân mây mây một lô các tiêu đề như thế làm ta nằm gặm chăn tức tối mấy đêm liền. Số là ngoài mỗi thằng chồng ta ra, ta có nhõn thêm một mối tình bọ xít nữa, viết chả thấm vào đâu, nên... thẹn không dám viết.Thôi thì các người cứ viết về người yêu đi, ta viết anh trai ta, dù sao đó cũng là người ảnh hưởng rất nhiều tới suy nghĩ, lối sống, tình cảm của ta.Không đến mức sến sẩm là em yêu anh trai em lắm, nhưng mà cuộc đời ta hẳn sẽ giảm đi mấy chục phần trăm nụ cười nếu thiếu đi ông anh trai này.…
Anh: Bạch Kỳ Thiên là con của Bạch Kỳ Vũ và Đường Uyên Con của tập đoàn Bạch Thị lớn nhất nhì Châu Á. Nhưng hồi anh còn nhỏ khoảng 6t một lần được ba mẹ dẫn ra trung tâm thành phố D chơi thì anh bị lạc, anh ngồi khóc dưới một góc cây thì đột nhiên anh bị một người đàn ông bắt cóc. Cha mẹ anh đã có gắng hết sức tìm kín nhưng không tìm được.Cô: Vương Tiểu Băng là con của Vương Giải và Diệp Nguyệt Lam. Con một tập đoàn Vương Thị cũng chẳng thua kém gì Bạch Thị Một cô tiểu thư cành vàng lá ngọc được cha mẹ dạy dỗ và chiều chuộng nhưng lại không chảnh chẹ son phấn này kia mà lại xinh đẹp tự nhiên động lồng người…
Ai ya,~ Ghé qua nhà em là đúng rồi!! Chán không có việc gì làm phải hơm? Yên tâm! Nhà em ấm áp nè, lại có nhiều trò vui cho mọi người vui. Đảm bảo cười thỏa thích! Cười đau bụng mà chết thì không liên quan đến em à nha! Vào chủ đề chính, em lại rảnh rảnh ra mắt nè, mà em cũng chẳng rảnh mới đâu: Sau 1 tuần học tập và làm việc căng thẳng, ghé qua góc thư giãn mà xem ảnh chế nha. Mất thời gian đọc có chút mà niềm vui lại nhiều a~ Lịch viết truyện: Tùy theo tâm trạng của em nha, vui thì nhiều chap, buồn thì khỏi ra. Thế thôi ạ. mà nói trước là em vào năm học r, không rảnh thật đâu. Đừng có hóng làm gì, bao h ra chap em viết ở thông báo cho mà biết! Mong mọi người ủng hộ! Chuyên mục ngoài lề: Có người khen em bảnh nè!! Bảnh? :) Mấy anh chị đã quen với em chắc cũng thấy phong cách của em thay đổi r nhở? Em bây h là thả thính tốc độ cao, hơi bị lây nhầy à nha, không có hiền như trước đâu. Ngày trước em hiền ơi là hiền á! Nguồn: Trên mạng! Đọc truyện vui vẻ!…
sẽ là thể loại tiểu thuyết thiếu niên nha. Kể về 1 lần tình cơ đụng phải nhau, chỉ là anh nam chính thấy nữ chính còn chị nữ chính hoàn toàn không hay biết mình từng gặp anh. Nhờ lần ấy, anh quyết định điều tra thông tin của cô, sau cùng lại đem cô thành người của mình. Với tính cách của cô, cô hoàn toàn không dễ dàng để anh lộng hành. Từ đây sẽ xảy ra những diễn biến vô cùng mới lạ. Mong các bạn đọc, theo dõi và góp ý cho Au nhé!❤…
Tên Truyện: Yêu Một Người Là Điều Giản Đơn?Tác Giả: Mộc Diệp TửThể Loại: Tăn văn - thơCó bao nhiêu người đã yêu và đã xa? Có bao nhiêu người đã xa rồi trở lại?Ta bâng khuâng đi tìm khát vọng một thời trẻ dạiĐể giật mình những điều mãi mãi chỉ là một giấc mơ...Trong lòng mỗi người đều có một cái cây được nuôi dưỡng bằng niềm tin và nổi cô đơn của tuổi trẻ. Khoảnh khắc chiếc cây được trồng xuống, chúng ta đã từng dốc hết tấm chân tình, đem hết những khát khao thầm kín để gửi gắm vào nó. Chúng ta đã từng thật thà hết thảy, yêu thương hết thảy, như cái cây vươn mình về phía ánh sáng, không màng nhân thế có biết bao nhiêu hoan lạc đắm chìm.Cái cây không ngừng vươn cao, vươn xa, xuân hạ thu đông, lá vàng rụng xuống, lá non nẩy mầm, cứ tưởng lòng người êm ả, hóa ra vẫn biến chuyển khôn lường.Cuộc đời là thế, có những nỗi đau, như chiếc lá úa tàn rụng xuống, khoảnh khắc chiếc lá lìa cành, vạn vật không vì thế mà ngừng sinh, hoan hỉ; nỗi đau của chúng ta chỉ có thể giữ lại trong lòng.Ngoài kia, đời vẫn vui niềm vui chung. Và nỗi đau vẫn là số phận dành riêng cho mỗi người.Dành cho những nỗi-đau-chẳng-thể-nào-qua trong-đời!…
Câu chuyện nói về tình bạn, ty cấp 3 thời niên thiếu Với những câu chuyện vui buồn đang xen lần nhauCùng trải qua thời thanh xuân tươi đẹp của mìnhVà thanh xuân đó tôi có cậu . Anh yêu e, Ý Nhi !!!…
Đã là 3 năm rồi, chớp mắt chúng mình đã xa nhauMọi thư nhanh quá phải không anhNăm đó, chúng ta vui cười hạnh phúc của tuổi trẻ đầy nhiệt huyếtCứ ngỡ sẽ bên nhau mãi mãiNgờ đâu...Mọi thứ diễn ra nhanh như thế ...Người ta nói: '' Người thứ ba luôn làm những cặp đôi phải tan vỡ".thuở ấy , quá tự tin vào tình yêu mà giờ đây em và anh mỗi người một ngã ...Nếu được quay ngược thời gian, em mong quay lại thời niên thiếu ấyĐể biết trân trọng và giữ anh thật chặt Yêu anh…
" Em đừng bỏ bữa, cũng đừng thức khuya quá sẽ hại mắt em, đừng làm việc quá sức, thời tiết dạo này thất thường lắm nên em ra ngoài nhớ mặc áo ấm và đem theo ô nhé, sau này anh không nhắc em nữa đâu, bé con ạ!" " Ahaha, anh cười lên đi, chúng mình cùng chụp hình nhé" " Anh ngủ một chút nhé, anh mệt quá"" Ngay từ đầu gặp em, tôi đã có cảm tình rồi, tôi thích dáng vẻ ngây thơ, hồn nhiên của em, thích đôi mắt long lanh, một mí của em thích đôi môi căng mọng bé bé xinh xinh của em, thích cách em cười đùa với tôi. Tôi thích em! vì em là em"…
Tác giả: AnnieLần đầu gặp anh: Em, Diệu Linh từ quê trở lại thành phố cùng với gia đình em và bạn thân em, đi đến quán phở quen thì gặp anh, mới biết anh là con ông chủ quán, tên anh là Khôi Nguyên, thấy anh cũng đẹp em thích anh vu vơ.Lần thứ hai gặp anh: Trước ngày khai giảng em đi gội đầu, anh đạp xe lướt qua em, em ngã trẹo chân một chút, anh lo lắng ân cần hỏi em, đưa em về nhà, em mới bắt đầu thực sự rung động từ ngày hôm ấy.Lần thứ ba gặp anh: Em đến trường cùng Thùy Dương - bạn thân em, em gặp được anh, thực sự em rất bất ngờ vì anh học chung trường, người ta có câu "quá tam ba bận" và ý nghĩa của nó là ba lần không được thì dừng lại nhưng em sẽ cho nó thành sự khởi đầu của tình yêu em dành cho anh, từ ngày hôm ấy em quyết định theo đuổi anh.…
Tác giả: Tiêu Ngân. Thể loại: Fanfiction, đam mỹ, hài, 1×1. Văn áng: "Có thấy điện thoại của tôi không?" Mặt Thiên Tỉ căng chặt khi không thấy điện thoại của mình. "Nãy có anh kia nói bạn cậu và mang về trả cho cậu." Thanh niên ngồi cạnh quan sát lúc lâu rồi mới trả lời. "Trời ạ!! Vương Tuấn Khải! Tên khốn kiếp" Nói xong, Thiên Tỉ cũng biến mất. Cậu thanh niên liêu xiêu trong gió ...Điện thoại của cậu !! Hình cậu chụp hắn! Nếu hắn thấy, cái kết này thảm rồi. Lưu ý: Thời gian ra chương tương đối chậm. Cẩn thận khi nhảy hố!!…
Couple: Taekook, NamJin, HopeMin.Raiting: HTruyện không mang hơi hướng ủy mị ảm đạm, sẽ hướng đến thể loại ban đầu hài hước và day dứt, ngược tâm về nửa sau. Dự tính kết: HEGiới thiệu:Kim Taehyung, một mĩ nam văn phòng khô khan cứng nhắc và lấy tiền làm lí tưởng sống. Jeon Jungkook, thiếu gia duy nhất của gia đình tài phiệt, cậu thiếu niên ngang ngược với khối tài sản kếch xù trong tay. Vốn tưởng hai cuộc đời chẳng lấy gì làm liên quan, ấy vậy mà..."Em thích anh gọi em là Jungkook""Em thích nhất khi anh gọi tên em, chỉ những lúc như vậy em mới cảm thấy yên lòng, vì anh vẫn đang ở cạnh em, anh không rời xa em""Dù cho kết thúc sắp bắt đầu, hãy cứ gọi tên em..."" Chỉ cần anh gọi tên em nhất định sẽ đến""Jungkook...""Jungkook của anh...""Em có nghe thấy không? Anh đang gọi tên của em đấy""Anh mỗi ngày đều gọi tên em, anh mỗi ngày đều nhớ em...""Đã nhiều năm như vậy trôi qua nhưng anh không thể quên em. Cho dù vạn vật có đổi thay trái tim anh vẫn chỉ hướng đến em, chỉ riêng em, một mình em...""Dù cho kết thúc sắp bắt đầu. Anh nhất định vẫn sẽ gọi tên em"-----------------------Đôi lời về Gọi Tên Em:Mình đặt tên cũng như viết truyện khi Still With You của Jungkook ra mắt. Chính giai điệu và nội dung của bài hát đã mang đến cho mình rất nhiều ý tưởng, bởi vậy mình thực sự rất trân trọng cảm xúc mà Still With You đem đến cho mình ! Mình đã ấp ủ và dành rất nhiều tâm tư cho longfic này, mong rằng mọi người sẽ dành thời gian ghé qua ủng hộ cho mình và đứa con tinh thần của mình nhé !Thanks for your reading<3…
Thanh xuân... em từng là của tôi là một câu chuyện kể về những kỉ niệm thời niên thiếu của nhóm bạn học lớp 9A2, nơi đã xảy ra động chạm giữa những cặp oan gia và những cặp yêu từ cái nhìn đầu tiên. Một nhóm bạn đã từng có vui, có buồn cùng nhau, đã từng gặp rất nhiều biến cố lớn nhưng không bao giờ từ bỏ nhau...…