Venom phiêu lưu kí
Câu chuyện kể về Venom và Eddie Brock trên hành trình chạy trốn khỏi sự truy đuổi của chúa tể loài Symbiote KNULL!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!…
Câu chuyện kể về Venom và Eddie Brock trên hành trình chạy trốn khỏi sự truy đuổi của chúa tể loài Symbiote KNULL!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!…
Author: Miukiuti + Bi NhokTairaEditor: Bi NhokTairaPairing: Khải x NguyênCategory: Đam mỹ, Sad, OETuyếtNhư anh và cậuVô thanh vô sắcLặng lẽ rơiKhông có điểm dừngVà tan nhanh trong cuộc đời lặng lẽ vô thường này~~~~~~~Điều đầu tiên mình muốn nói, đó là ở đây có tới 2 tác giả, và mình đã mang chị Bi NhokTaira quay trờ lại với mọi người a *tung bông* Chị ấy vì một số lí do, không thể cùng Miu đi hết chặng đường này, nhưng chị ấy vẫn luôn lặng thầm ủng hộ, và nhân ngày Tết Khải Nguyên này, 2 con au mặc dù là TNs là chính nhưng cũng ham hố đi đón Tết, và cho ra thành phẩm là bộ oneshot này đây~~~~~~~Đây là thành quả cũng như tâm huyết của 2 chị em mình bỏ ra, vì vậy, mặc dù có thể còn nhiều thiếu sót, nhưng vẫn là thuộc chủ quyền của bọn mình, vì vậy mong các bạn tôn trọng và không mang đi dưới mọi hình thức mà chưa có sự cho phép của mình~~~~~~~Chúc các bạn ăn Tết vui vẻ *tung bông*…
Báo thù-tâm trí nàng bây giờ ngoài thứ hận thù bẩn thỉu đấy ra thì chẳng còn gì hơn.Cả gia đình nàng bị người ta hại chết,đám cầm thù cướp đi hạnh phúc của người khác ỷ vào có con gái trưởng là thê thiếp của thái tử-tân hoàng đế mà thoát tội thậm chí nhân cơ hội ấy lăng nhục tỷ tỷ nàng.Trong cái lúc tưởng ra rơi vào tận cùng của đau khổ đã có người đưa tay ra giúp nâng nàng lên từ vũng bùn,giúp nàng trả thù nhưng liệu là đang giúp đỡ hay lần nữa đẩy nàng vào vực sâu..."Cho dù đêm đông lạnh lẽo thì trăm hoa vẫn sẽ vì nàng mà nở rộ"…
Thùy Linh và Tấn Phát là đôi bạn thân từ thuở nhỏ của nhau, vào năm 14 tuổi để chúc mừng Thùy Linh đậu cấp 3 Tấn Phát đã ngỏ lời yêu với Thùy Linh.Nhưng Thùy Linh lúc này lại đang quen một thằng tên là Trường,bỗng một ngày một người đàn ông tên Gia Bảo xuất hiện và cướp đi Tấn Phát.Liệu Thùy Linh và Tấn Phát có đến được với nhau không?Mời mọi người đón xem.…
Miyazawa Tsuyuri là một âm dương sinh nữ sinh yêu kiều khiến ai cũng thích nhưng ai ngờ được nàng ta chính là có bàn tay vàng nạm đầy kim cương nâng đỡ nàng truy phu quân đâu chứ. Mà cái phu quân của nàng ít dưới là 10 người đó ;-; , sao nàng chịu nỗi đây. Nên Tsuyuri đã xách quần áo cùng Shiyou yêu quý đi trốn chạy.Thể loại : Xuyên không, harem.Các nơi nữ chính sẽ lạc trôi ghé thăm : ( tui sắp xếp lộn xộn à nha ~3~ )1. Onmyoji 2. Kimetsu no Yaiba 3. Fairy Tail 4. Detective Conan5. Shokugeki no Souma6. Spirited Away 7. Kuroko no Basketball8. One Piece 9. Assassination Classroom10. U Minh Ngụy Tượng 11. Phong Khởi Thương Lam12. Nữ Hoàng Ai Cập13. Naruto 14. Bungou stray dogs…
Cậu ngẫm lại, không biết đã trôi qua bao lâu từ ngày ấy... Chỉ nhớ cũng đã chục năm ròng, vậy nhưng sao cậu lại chẳng thể quên đi được cái bóng hình của thằng Nhựt... Xưa kia, nó mặc cái áo đồng phục trắng sờn cũ, cứ khi cậu nhìn sang nó lại cười khì khì, cất tiếng hỏi: "Bạn Dương sao đó!". Mặt nó thì lúc nào cũng ngây ngô như đứa trẻ lên ba, đôi mắt luôn hiện hữu ánh cười, hai cái má còn có lúm đồng tiền xinh xắn, vài lúc còn tưởng cậu đã bị nó câu đi mất cái hồn sau nhiều lần ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của nó. Năm mười bảy tuổi, cậu đã đến bên để ngỏ ý với nó với lòng nôm nớp lo sợ, nhưng may sao vẫn được nó chấp nhận, vậy mà tình yêu của hai người vừa chớm nở được một năm thì đã liền lụi tàn. Khi trớ trêu thay, ngày nó gần tròn đôi mươi thì nó lại hy sinh ngoài tiền tuyến xa xôi. Lúc ấy, khói mịt mù bao phủ lấy cả hai, cậu ôm nó trong tay mà run rẩy, máu loang ra cả tay của cậu rồi mà nó vẫn lặng im như tờ... Phút chốc đôi mắt xinh của nó lại mở lên thêm lần nữa một cách chậm rãi, tay đưa vào túi áo lấy ra một lá thư nhỏ đưa cho cậu, đưa xong còn cầm tay cậu lâu hơn chút chút, giọng nó thều thào nói:- Lần này có lẽ em hông về được... Anh lo cho mẹ em dùm em, anh nha!-----------…
là một câu chuyện viết về Hân một cô gái thành đạt nhưng vì tham vọng quá lớn khiến cho tình cảm của hai vợ chồng rạn nứt. Anh có người khác còn cô sau ly hôn thì gặp tai nạn và 5 năm sau định mệnh cho họ gặp nhau lần nữa. Liệu họ có duyên với nhau lần nữa không…
từng gặp và được yêu anh là duyên phận…
Nàng người vô cùng nổi tiếng trong giới hắc đạo, được biết tới với cái tên " Sát " lạnh lùng, tàn nhẫn , giết người không gớm tay. Chỉ cần có tiền thì nằng sẽ giết nhưng động đến người vô tội nàng sẽ lập tức hủy bỏ nhiệm vụ. Trong một lần làm nhiệm vụ, bị kẻ định gài bom mà nổ tan xác."Nàng" công chúa nước Hồng Hoàng "Hoàng Nguyệt Lam" phế vật , vô năng không có một tia huyền lực lại háo sắc chỉ cần gặp mĩ nam là phải lấy cho bằng được nhưng lại được phụ hoàng yêu thương hết mực "Nâng như nâng trứng hứng như hứng vàng". Trong một lần vui chơi mà ngã xuống sông chết đuối.Nàng trờ thành "Nàng", Nàng khinh thường tất cả "Phế vật ư! Hừ phế vật ta sẽ cho các ngươi biết như thế nào là một cường giả chân chính"Nàng từ phế vật trở thành cường giả ai ai cũng sợ, toa ra ánh sáng chói lóa.…
câu chuyện ngắn xoay quanh mối tình trai tuổi học trò của những chàng trai trẻ chưa trải sự đời cùng với sự giúp sức của những cô gái cùng lớp với họ.…
khi cô 6 tuổi, anh 12 tuổi . cô bé hồn nhiên nói muốn cưới anh, anh lại đi mù quáng tin lời nói đó đến cuối đời . lúc nhỏ cô đã cứu anh nhưng rồi biến cố xảy đến khiến cô mất đi phần kí ức vui vẻ ấy. anh từ khi đó đến mãi sau này vẫn tìm cô, đợi cô, chờ cô, mong cô được vui vẻ hạnh phúc. trong đầu anh luôn luôn nghĩ đến hình ảnh của cô khi ấy ...…
Trả test…
Seo Yi Kyung x Lee Se Jin…
Next và đời…
* Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm* Nội dung:Câu chuyện kể về chuyện tình sư đồ luyến cảm động, ngọt ngào giữa Ngụy Minh Triết và Thẩm Vũ Khiết đã làm cảm động biết bao thiếu nữ. Họ quen nhau qua mạng, anh từ bỏ tương lai rộng mở ở bên Mỹ quay về tìm cô nhưng cô lại không nhận ra. Cứ như thế họ trở thành thầy trò nhưng tuổi tác không chênh lệch nhau lắm, rồi phát triển dần thành tình yêu sâu đậm khắc cốt ghi tâm. Thẩm Vũ Khiết là sinh viên năm nhất Khoa Điện khí Đại học T. Từ nhỏ, cha mẹ Lăng Lăng đã li tán, chính vì vậy, cô chỉ mong, đời này gặp được người thật lòng yêu thương mình, cho mình cảm giác an toàn chứ không cần tìm một người đàn ông quá hào nhoáng để rồi một ngày người ta cũng bỏ cô mà đi.Ngụy Triết Minh - một nhà khoa học, một nghiên cứu sinh ở Đại học MIT của Mỹ, chàng trai luôn phảng phất hương hoa nhài, tinh tế, biết quan tâm người khác, tuy còn trẻ nhưng có ý chí, có lí tưởng. Thời gian học tập ở Mỹ, anh đã đem lòng yêu cô gái Trung Quốc mà anh quen qua mạng. Và đó cũng chính là lí do thôi thúc anh bỏ lại mọi thứ sau lưng và trở về quê hương của mình.=> Truyện chuyển ver chưa được sự đồng ý của tác giả, vì yêu thích 2 bạn trẻ nên mạo muội xin phép, xin lỗi tác giả và dịch giả ạ.* Tên nhân vật có sự thay đổi ạ…
Đây là câu chuyện tình cảm giữa nàng ''mộng mơ'' Hạ An An và chàng ''Soái Ca'' Vũ Tuấn Kiệt...''3 tháng.Chúng ta hãy kết hôn và sống chung .Nếu sau 3 tháng tôi không làm em yêu tôi thì tôi sẽ tự động rời khỏi cuộc đời em''''Tại...tại sao tôi phải yêu anh''''Bởi vì...tôi yêu em''…
Tôi thích một người, cũng đã thích được 10 năm rồi. Gọi là thanh mai trúc mã cũng không sai, tôi và anh cùng lớn trong một con hẻm nhỏ, người lớn đều nói sau này chúng tôi sẽ kết hôn...tôi cũng rất mong chờNăm mười sáu tuổi, tôi lấy hết dũng khí thổ lộ với anh :"Từ Cảnh, em thích anh.."Anh xoa đầu tôi khẽ cười :" Em còn nhỏ.." rồi quay người rời đi.Tôi đã bị mối tình đầu từ chối như vậy. Tôi đã oà lên khóc, cũng ấm ức lắm chứ..mối tình 10 năm của tôi."Cậu là con nít sao?"" Không phải.."" Vậy thì đừng khóc nữa.."" Được"Cậu bạn cùng bàn của tôi nói vài câu đã làm tôi hết khóc.Sau này lại thấy cậu nói với tôi :" Tiểu Đồng chúng ta hẹn hò đi"…
Thầy cô thường nói với tôi rằng : " Chúng ta gặp nhau được là duyên, ở với nhau được là phận. Nhưng nếu chúng ta có duyên không phận thì vẫn phải trân trọng nhau. Dù sao thì chúng ta cũng đã từng gặp và yêu nhau. " Lúc đó tôi không hiểu nổi. Tại sao yêu rồi lại mù quáng đến thế? Chỉ cần không yêu là được cơ mà. Nhưng đến lúc trưởng thành, tôi đã trải qua những thứ để tôi có thể hiểu rõ hơn về cuộc sống. Nó khiến tôi nhận ra bản thân còn quá ngây thơ để trải đời. Tôi hiểu rằng : " Không phải thứ gì cũng có thể dễ dàng buông bỏ. Nhất là tình yêu "…