Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là những mẫu truyện ngắn đơn thuần mình tự nghĩ ra, có thể nó cũng chính là cuộc sống hiện tại của các bạn ngoài kia. Từ những khó khăn, trở ngại, hạnh phúc, mỗi người chúng ta đều có cái kết riêng. Mình gầy dựng những hình tượng nhân vật khác nhau tạo nên sự sâu lắng. Xin lỗi trước nếu lỡ mình vẽ xấu🥲.…
Truyện của tôi với cô gái ấy dựa trên những gì tôi đã trải qua và thuật lại những gì tôi đã tiếc nuối nhất từ lúc còn là những cô cậu bé mới lớn đến khi trưởng thành…
-Như thế nào là áp lực? -chúng ta liệu có buông bỏ quá dễ dàng?-Đã một lần suy nghĩ cho người khác chưa? Đứa trẻ trong tôi có thể không hiểu tất cả mọi thứ không trải qua những đau khổ của thế giới ngoài kia nên mọi thứ nó nghĩ rất đơn giản lại là thứ thế giới bên ngoài thấy rất khó giải quyết.…
Gấp lại cuốn sách dày cộm trên tay. tôi quay đầu lại nhìn vào cánh cửa trong suốt để thấy những khung cảnh đằng sau với từng tia nắng yếu ớt chiếu qua cánh cửa mà khẽ cười . " chào mừng ngày mới nào . Thony "…
"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…
Bạn có thanh xuân không ? Những năm tháng cấp 3 đẹp nhất trong đời người bạn đã trải qua như thế nào ? Liệu còn gì nuối tiếc ? Cô gặp anh vào những năm tháng đẹp nhất trong đời, dưới ánh nắng sớm, trên hành lang trường học, chỉ có cô và anh, lướt qua nhau một lần, yêu thương nhau chưa đến 1 tháng, chẳng ngờ lại trở thành chấp niệm mà 3 năm sau cô mới có thể buông xuống.Tuệ Mẫn, nhớ kỹ, tên anh là Vũ Nguyên Khôi.Tuệ Mẫn, đến bao giờ em mới có thể nói em yêu anh ?Tuệ Mẫn, anh yêu em.Nguyên Khôi, nếu có một ngày anh bỏ em đi mà không có lấy 1 lí do, em sẽ không tha thứ cho anh, sẽ không bao giờ quay lại hay thích anh nữa.Ừ, nếu có ngày đó, anh sẽ theo đuổi em một lần nữa.…
Cuộc sống yên bình chứ không phải xô bồ, năng nổ mà vẫn thú vị. Nghe hơi mâu thuẫn nhỉ. Nhưng "cuộc sống mà", điều gì mà chẳng xảy ra được 😅🤷♀️😉. Cuộc sống hàng ngày này đã đủ áp lực, mệt mỏi và có lắm drama rồi. Vậy thì tại sao chúng ta lại không tự tạo cho mình một nơi chốn bình yên để tìm về nhỉ. Hoặc nếu các bạn chưa tự tạo hoặc tìm cho mình được một nơi chốn như thế thì cứ thử đọc những dòng chia sẻ này của mình- một cô nàng 22 tuổi bình thường như bao cô gái khác và có một lối sống đơn giản, bình yên lắm. Mình không dám tự nhận đây là một nơi sẽ giúp các bạn thư giãn hay tìm thấy bình yên gì sau mỗi ngày học tập hay lao động vất vả. Nhưng mình mong qua những lát cắt, những mẩu chuyện hay những chia sẻ vụn vặt, nhỏ bé trong cuộc sống đời thường của mình, mọi người có thể thấy được một chút gì đó của bản thân, cảm nhận được những cảm xúc của mình và cùng mình tận hưởng những trải nghiệm trong cuộc sống của mình. Giới thiệu sương sương như vậy là đủ rồi. Giờ mình vào vấn đề chính thôi hả. Rồi chúng ta lại vừa cùng nhau tâm sự vừa thảo luận thêm sau ha. Cùng bắt đầu nào 💪🤩😊😉👍!…
"Câu chuyện của những mảnh chân trời" được viết từ góc nhìn của nhân vật chính, Hoàng Ngọc Nhật Khánh, nhưng không sử dụng ngôi thứ nhất. Câu chuyện mở ra một thế giới phong phú và sâu sắc của Nhật Khánh, một cô gái mang trong mình những "mảnh chân trời" - mỗi mảnh tượng trưng cho một phần của cuộc sống và tâm hồn cô. Từ những kỷ niệm về người anh trai đã mất, những khía cạnh phức tạp của gia đình, đến những rung động đầu đời và những đấu tranh nội tâm, mỗi chương là một câu chuyện, một mảnh ghép giúp khắc họa bức tranh cuộc sống. Không phải là những câu chuyện bi lụy, mà là hành trình khám phá và trưởng thành, nơi Nhật Khánh từng bước tìm thấy ánh sáng từ những góc khuất trong tâm hồn mình.…
Cô- một nhà sản xuất của loạt chương trình thực tế sống còn xuất sắc. Dòng đời xô đẩy, nói ra cũng thật có duyên, cô vướng vào những mối quan hệ phức tạp với 4 chàng trai ưu tú, hấp dẫn. Một minh tinh nổi tiếng, một học trưởng cảnh sát, một hàng xóm là nhà khoa học và một tổng giám đốc cấp trên ở công ti. Ai trong họ cũng giữ một mối liên hệ vô cùng quan trọng về mảng kí ức đã mất của cô...Những rắc rối, những âm mưu, những toan tính, những hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm...Sự ngọt ngào, sự chiếm hữu, sự phản bội, sự hi sinh....Sau tất cả cũng chỉ vì một chữ... TÌNHRốt cuộc ai sẽ là định mệnh, ai sẽ là nhân vật chính trong tập cuối chương trình thực tế của cô?…
Hãy xem những lần đọc là những lần mình cùng nhau ngồi uống trà và chia sẽ với nhau, nói chuyện cùng nhau nhé...Mình nói cho nhau nghe những điều mình nghĩ, những gì mình muốn làm và những ước mơ mà mình có...…
câu chuyện xoay quanh kể về cuộc sống từ nhỏ của một cô gái nhỏ .Cô chỉ muốn một cuộc sống thật nhẹ nhàng, không nổi bật. Và một nơi thật yên bình, rộng lớn.…
Tác giả: Nguyễn Ngọc SơnNickname: Sơn ParisNgày sinh: 01-11-1993Cung: Thần NôngMàu sắc yêu thích: Đen, trắngCon vật yêu thích: Sợ tất cảFacebook: son.paris.5"Tôi viết để những ngày dài trôi qua không hoang phí, bạn hãy đọc để không hoang phí những ngày dài trôi qua."…