[SnK]Tối hậu đích hi quang - Phong
Nguồn Kinziehttps://kinzie3012.wordpress.com/2013/10/17/bl-toi-hau-dich-hi-quang-phong/…
Nguồn Kinziehttps://kinzie3012.wordpress.com/2013/10/17/bl-toi-hau-dich-hi-quang-phong/…
Tác giả:Miyamoto MuashiThể loại:Bạo lực,kinh dị,máu me,giết ngườiThể loại tiểu thuyết:Nhật BổnThực hiện:Nanh trắng teamLưu ý:Một số ảnh là tự vẽ ở app -Đừng mang truyện đi nơi khác.Truyện là tự nghĩ không có sự giúp đỡ của truyện nào cả truyện là kinh nghiệm và tâm huyết của tác giả.________Vào một đêm mưa một Shogun vĩ đại Wakana Takane đã bị ám sát bởi sát thủ chuyên nghiệp.Không rõ lí do vì sao.Con gái ông ấy Yamito đã quyết định đi tìm sự thật......…
"Anh nè, tình cảm, thanh xuân của em kiếp này cho anh nợ đây. Nhớ trả nhé!"..."Tính cả vốn lẫn lãi thì anh còn phải theo em trả nợ dài dài... chắc tầm yêu thương em 3-4 kiếp nữa, có hơi hời quá nhưng thôi kệ, em ra giá bao nhiêu thì anh vẫn phải trả thôi"..."Nếu kiếp sau... mình có duyên gặp lại... liệu anh sẽ yêu em lần nữa chứ?""Sẽ""Vậy hứa nhé""Ừm"...…
Tôi chỉ là 1 cô gái hồn nhiên vui vẻ. Cho đến một ngày có những người đã đến gieo niềm hi vọng cho cô gái ấy và giẫm đạp nó 1 cách tàn nhẫn ? Tôi cũng là con người mà ? Hahaa... P/s : câu chuyện được viết nên bởi câu chuyện có thật của chính tôi ( tác giả ) Viết theo cảm tính nên văn phong có gì sai mong được chỉ bảo ! Đa tạ !…
Đôi khi miss là nhớ, đôi khi lại là bỏ lỡ. Em nhớ anh, anh bỏ lỡ em. I miss u, u miss me. -"Cho đến bao giờ, chúng ta mới được ngắm pháo hoa cùng nhau?"started : 18/6/23end : ?/?/23.…
Vui…
Vào 1 buổi sáng đẹp trời có 1 cậu con trai là chủ tịch của 1 cty rất lớn, cậu đang làm việc trong 1 căn phòng thì có 1 người con gái ăn mặc hở hang bước vào phòng[Anna] Anh yêu ơi~~ anh làm xong việc chưa vậy.... Đi ăn với em đi[Tuấn Khải] Cô đi ra ngoài đi đừng làm phiền tôi ( lạnh) [Anna] Anh yêu sao vậy~~ em chỉ mời anh đi ăn thôi mà ( nũng nịu) [ Tuấn Khải] Cô hơi phiền tôi rồi đấy, cô đi ra hộ tôi đi... [Anna] Anh.... ( bực tức đi ra ngoài)Ả ta đi ra ngoài với cơn giận bực tức.... [ tua tua thời gian vào buổi trưa] Anh rủ Thiên đi ăn trưa cùng anh, anh và Thiên đang ăn cơm vui vẻ thì có 1 cậu bé đang cầm dĩa thức ăn của mình và lỡ đụng trúng anh làm thức ăn rơi lên đồ anh, khiến anh tức giận lên[ Tuấn Khải] Này cậu kia đi đứng kiểu gì vậy hã.. ( tức giận) [ Nguyên] Tôi.... Tôi xin lỗi! Tôi ko cố ý ( sợ hãi) [ Thiên] Thôi được rồi đừng cãi nhau nữa chuyện gì từ từ giải quyết Trong lúc đó tự nhiên Nguyên bật khóc[Nguyên] Tôi xin lỗi, tôi ko cố ý, tôi sẽ ko có lần sau nữa ( khóc lóc) Anh và Thiên rất khó xử khi cậu khóc lên...[ Tuấn Khải + Thiên ] thôi cậu đừng khóc nữa.. ( dỗ dành) [ Tuấn Khải] cậu ta thật đáng yêu *suy nghĩ thầm*[ Nguyên] đồ ăn của tôi... Hức... Hức... Bị đổ rồi... ( khóc) [ Tuấn Khải] Cậu đừng khóc nữa tôi sẽ mua cái khác cho cậu, đc ko? [ Nguyên] Thật á! Ưm.. Đc á[ Tuấn Khải] Ngoan ( xoa đầu cậu) Thiên rất bất ngờ khi anh làm như vậy, vì từ trước đến giờ anh chưa bao giờ mềm lòng với ai cả.... -HẾT CHAP 1-…