Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
TRUYỆN CÓ YẾU TỐ BÁCH .Hirashi Yukata cô nàng tomboy xuyên không chỉ vì con bạn ngốc !!Yukata: HAHAHAHA!! Vừa lòng tao lắm !!!Đúng ,con game kéo Miano Anna ,bạn tôi xuyên cùng với nhiệm vụ là hệ thống bay lòng vòng chuyên hỗ trợ tôi sống qua ngày .Chỉ cần né các nhân vật trong game ra tôi sẽ sống và không gặp chuyện phiền phức nào,đặc biệt là các nhân vật 9 . Cơ mà...............CHUYỆN QUÁI GÌ VẬY NÈ !!!!! CÁC NHÂN VẬT TỪ PHỤ ĐẾN CHÍNH ĐỀU BÁM CÒN TỎ TÌNH TUI NỮA!!!!!!Giờ tui phải né và mỗi lần tỏ tình tôi phải đánh trống lãng huhuhu...cứu tao đi con kia!!!!Anna: Haizzzzzzz...! Ai biểu mày đào hoa quá chi , chịu đi.…
Cậu : Dư Cảnh Thiên : là con của Dư gia , hiền lành , dễ thương, hay làm nũng .Anh : La Nhất Châu : có tiếng làm ăn trong xã hội , kinh doanh và đứng thứ nhất trong giới làm ăn và là con nhất của La gia , lạnh lùng và tàn nhẫn Vì bố mẹ cậu mất do tai nạn nên công ty cho em trai của bố làm ai ngờ hắn vì ham mê tiền tài , ăn chơi nên đã nợ một khoảng tiền rất to , hắn đã bán công ty ik để giả nợ nhưng lại còn một khoảng lớn nữa ko thể giả đủ đành tự tử Và bh cậu đang sống chung vs bà nội cùng cô và hai đứa nhỏ vs một khoảng tiền vẫn chx trả đủ cho nên cậu phải ik xin việc tại một quán cà phê nhỏ còn cô thì ik làm công ty ....... câu chuyện sẽ như thế nào đây??? Haizzzz......rắc rối thiệt quá 😭😭…
Trước giờ bạn có nghĩ ánh trăng có thể nói lên lòng mình không? bạn có nghĩ chỉ việc ngắm trăng cũng có thể kiếm được một nửa yêu thương còn lại không? mình nghĩ chắc bạn không tin,vậy mình sẽ viết lên đây một câu chuyện tình về Nguyệt(trăng)Con đường hôm nay thật vắng,chắc vì hôm nay là Trung thu.Người thì cùng gia đình làm lồng đèn cho những đứa trẻ, để bọn chúng được tung tăng cùng đám bạn ngoài phố Người thì tay trong tay cùng người mình yêu ăn nhẹ bên đường ,hẹn hò vào một đêm trăng tròn như ngày rằm thật êm đềm và nhẹ nhàng làm sao......haizzz.........thật muốn biết cảm giác đó ghê...Thật ra thì......tôi cũng không hẳn là đi một…
Title: My boyfriendAuthor: MiuDisclamer: nhân vật không thuộc về tác giả. Tác giả viết không vì lợi nhuậnCategoty: đam mỹ (namxnam), hiện đại, 1x1, ngọt (?), mẩu truyện ngắn,...Couple: Lưu Hải Khoan x Chu Tán CẩmDịu dàng, ôn nhu công x ngốc manh, hay mắc cỡ thụLength: chưa xác địnhStatus: On-goingWarning:- Có OOC- Đây là truyện đam mỹ (namxnam). Không thích vui lòng không bấm vào- Truyện ship couple người thật. Không thích vui lòng không bấm vàoCảm ơn!…
Một ngày mưa , tại sao khi người ta , tâm trạng không được tốt , lại mưa nhỉ , đồng tâm trạng à , tôi không cần , không cần cái tình yêu hay cái chia sẽ " giả tạo " của thế gian này . Tôi co người lại , ôm lấy đầu gối , cố tìm hơi ấm từ chính bản thân . Ngồi chờ một giọng nói :" này , sao cậu lại ở đây , trời đang mưa đấy , Hyukkie " . Hừm , tôi thở hắt ra , thật đúng là quá ảo tưởng rồi , chẳng sẽ có chàng bảnh trai nào chịu khó bước đến hỏi han này nọ rồi nhân vật bé nhỏ đáng thương như tôi động lòng , yêu nhau và sống hết cuộc đời này đâu . * bộp * tôi đá vào chiếc xe của tôi , khi không lại giở chứng chứ , hay rồi giờ phải co ro ngồi đây như ăn xin . Se se hai bàn tay lại với nhau , rồi rút chiếc điện thoại ra coi giờ . " khốn nạn , đã trễ vậy sao , hờ hờ , thằng chủ nhà chết bầm đó chắc chắn sẽ cho mình ở ngoài đường , haizz , cuộc đời ..."…
Anh và cô là hàng xóm cạch nhà nhau. Mặc dù anh hơn cô 2 tuổi nhưng không vì thế mà cô gọi anh là "anh" đâu nhé. Anh cũng chẳng kém tìm mọi kế để đc cô gọi là "anh" nhưng rồi vẫn thất bại.Haizzzz..."Tao bảo mày gọi tao là anh cơ mà"_ vẻ mặt hâm dọa của anh hiện ra"Hô hô mơ à! Mắc mớ gì tao phải gọi mày là anh cơ chứ"_ngước đôi mắt vô (số) tội nhìn anh"Chờ đi rồi sẽ có ngày mày phải gọi tao là anh thôi...hừ""Sẽ không có ngày đó đâu, trừ khi mày là chồng tao hô hô"_cô cười vô mặt anh và chạy một mạch đi lun.'Được tao sẽ khiến mày làm vợ tao. Chờ đó..!'_dòng suy nghĩ thoáng qua trong đầu anh......Liệu dòng suy nghĩ ấy có thành sự thật..??# vì mk mới viết truyện nên mong mọi người ủng hộ#…
'Công' và 'Thụ' có lẽ là hai biệt danh rất quen đối với một hủ nữ! Chắc bạn rằng câu chuyện này chắc như các câu truyện trên mạng, trên báo, trên các tạp chí,... không phải thế đâu! Câu chuyện của mình hoàn toàn khác! Thụ và Công là Nam nhưng mà mình thì hoàn toàn trái ngược! Thụ đây là một tomboy, còn Công là một trap! Aiz hai người chắc không muốn thể hiện bản thân của mình với bất cứ ai! Nhưng tới mọit ngày gọi là ' ngày khai giảng' họ vô tình gặp nhau tại một trạm xe điện và rồi khi đến trường lại gặp nhau, và liên tục chạm mặt nhau. ( Vì cũng chung một group) Hai người này có lẽ gặp nhau dài... sẽ có rất nhiều chuyện hài hước diễn ra...…
Monji-một cô gái hiện đang học lớp 9 trường cấp hai NBC.Sở thích của em là đọc truyện ngôn tình trên Wattpad.Bỗng một hôm...khi đang đọc xong truyện.."Aiss..tức quá..sao lại để con nhỏ nữ phụ mất nết lên mặt như vậy.Nhưng nếu không tại nữ chính nhu nhược thì đã..Ta đây mà là nữ chính nhá. Ta sẽ xử con nhỏ mất nết kia một trận ra trò luôn.Hứ!"Em mỉm cười đắc thắng rồi tắt điện thoại "Hmm~giờ cũng muộn rồi!Đi ngủ thôi mai còn đi học nữa..haizzz"Em tắt đèn và đắp chăn đi ngủ..Tưởng rằng sẽ như bao đêm khác nhưng đêm nay em nào ngờ em sẽ xuyên không vào câu chuyện "Áo bóng rổ" trên Wattpad…
Nếu như, lúc ấy!!. Nếu như, có thể!!. Giá như.v..v. Đây là những câu hỏi tôi đã được nghe nhiều nhất trong chuyến hành trình của bản thân. Thế nhưng, mấy ai chịu thật sự đánh đổi để có được 1 lần quay về lúc ' nếu như ' ấy nhỉ ?. Haizzz từ một hành trình thực hiện mong ước của bản thân, thế nhưng giờ đây lại làm chuyện gì đâu! không biết tương lai sẽ ra sao nhỉ? *Lời tác giả: chào mọi người đây là tác phẩm mình lấy cảm hứng từ rất nhiều nguồn. Nên nếu lúc đọc các bạn thấy gì quen quen thì là vậy đó:)). À mà có một số cái mình cũng sẽ biến tấu từ ngoài đời thực nên nếu có gì ko đúng với nguồn mong mọi người góp ý nhẹ nhàng ## Lời văn của mình ko hay cho lắm nên nếu có gì mọi người góp ý cho mình từ từ nâng cao ạ. VÀ LỜI CUỐI CÙNG CHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN Zui zẻ.…
Nam chính: Hồ Ninh ThầnNữ chính: Từ ThầnGiới thiệu:Tiểu Thần Thần cô hôm nay chính thức đá gã bạn trai vô sỉ cùng con ả bạn thân lẳng lơ vào sọt rác! Cô đã nói mà, tình yêu học đường là món hàng chữa cháy, cái bình cứu hỏa khẩn cấp, dùng xong liền hết tác dụng. Tình yêu trung học thắm thiết nồng nàn, qua một kì nghỉ hè, bị nắng nóng thiêu cháy rụi đến tro cũng không còn. Giờ đến phiên tình yêu đại học bị chết yểu! Ba năm quen nhau, nói cả đống lời ngon tiếng ngọt cuối cùng vẫn không bằng mấy tờ pholime sản xuất hàng loạt và cái nhu cầu sinh lý ghê tởm của hắn ta. Cô ả bạn thân chơi chung từ hồi còn quấn tã, đồ lót dùng chung, giờ thì hay rồi cả bạn trai cũng cùng xài, quá thân thiết đi!Từ Thần cô mới bị trên dưới Từ gia tống cổ khỏi nhà, tứ cố vô thân, không còn là đại tiểu thư thượng lưu cao quý, dễ hiểu vì sao tên khốn kia chuyển mục tiêu mới, cô bạn thân bỏ mặc quay lưng. Haiz! Cô vốn là người lương thiện, yêu hay không yêu là quyền tự do cá nhân, chỉ trách cô không còn giá trị để người ta để mắt tới thôi!Thu thập xong đồ đạc, Từ Thần xách vali đi khỏi phòng trọ thuê chung với cô bạn "tình địch cũ", bước chân khoan khoái lạ thường, bỏ lại sau lưng căn phòng với cánh cửa rộng mở, cả đống đồ của cô bạn nằm chễm chệ giữa lối đi, chữ viết bằng sơn màu đỏ chói ghi rõ ràng, to đùng trên vách tường, dưới nền đất: "đồ thanh lý, ai cần cứ lấy!"Ra tới đầu hẻm, cô vẫy một chiếc taxi, chui vào.…
chuyện về một cô bé lớp 2, thích một chàng trai nhưng chàng trai kia không biết cô bé thích mình và, chàng trai đó cũng không thích cô gái. Vào ngày kia một cô bé xinh đẹp chuyển vào lớp cô, cô bé đó được mọi người yêu thích và trong đó có chàng trai kia. Hai người họ gặp nhau, thích nhau từ cái nhìn đầu tiên (vì cô bé đó xinh cũng dễ thương). Bọn họ hẹn hò (haizzz dù tôi k ế nhưng hơi sớm) cả ngày quấn quýt bên nhau.....(vì không muốn làm mất độ thú vị ở đây nên mình dừng lại nha, còn cô bé nu9 chắc mọi người cũng đoán được đoạn này rồi) Một vài lưu ý ạ:nu9 không có xinh đâu chỉ ở mức trung bình thôi, còn về sau mình sẽ từ từ nói vì sao nu9 có thể trap với mấy anh zai nha. đây cũng không phải truyện sắc hay h+ đâu ạ, cùng lắm thì chỉ hôn thôi. mong mọi người ủng hộ.…
Cô từ nhỏ đã bị sống cuộc đời con trai phải cắt tóc, mặc quần áo con trai ( tất nhiên là không mặc váy rùi), đi đứng cũng phải là con trai, cách ăn uống, nói chuyện và kể cả trong giấy khai sinh cô cũng được xếp giới tính là nam. ( Tui nghĩ nhiều người cũng muốn như vậy. Trong đó có tui vì tui nghĩ ra con nhỏ này mà). Cô lớn lên đi học ở một trường nam sinh danh giá ở đó cô được xếp vào loại ít nói, kiệm lời và không loại không có mặt cũng được mà chết ở đâu thì cũng chả quan tâm. Hỏi thì nói mà có nói thì chỉ có kiểu: "không", "có", "tuỳ", ngắn gọn, súc tích, gây cảm giác muốn cầm cái gì đó phang vào mặt một cái cho nó hả dạ. Haizz nói chung là chỉ nói vậy thui còn muốn biết thêm chi tiết thì vô truyện kể tiếp nha. À nhớ VOTE cho cái nhé. !Aligatou, Kamsamita, Thank You!…
Nó và Hanagaki Takemichi là một cặp bạn thân với nhau từ nhỏ chỉ là nó mạnh hơn Takemichi thôi. Bỗng một hôm nó và cậu bạn của mình đang trên đường về căn nhà nhỏ sống chung của cả hai thì cậu bạn có vẻ thích gây sự lắm a~Tự nhiên lấy đồng xu ra làm trầy xước to dài làm hại nó giật cả mình quay qua quay lại xem xem có chủ ở đây không, haizz, chết chắc Takemichi rồi. Về quá khứ 12 năm trước! Nhưng tại sao nó lại quay về tận lúc 7 tuổi thế kia!Thay đổi tất cả chỉ bằng đôi tay này!......Được au chỉnh sửa lại để viếtOOC nhân vật là điều không thể tránh khỏi…
"Mày biết bố mày là ai không""Bố tao là bố tao""Haizzz, nghe cho rõ, tao đây là Tami, là vợ của Mikey, giờ thi tạm biệt". Tú Vi đứng oai nghiêm trước đám người đang nằm bê bết dưới đất mà to giọng nói.Câu chuyện kể về Tú Vi, cô gái bá đạo xuyên vào Tokyo Revengers, nhưng nó chưa là gì cho tới khi nhóm bạn nữ 9 xuyên tới cùng cô ở tuốt tận Kyoto còn cô lại ở Tokyo.Nữ 9 bá đạo, thẳng tay chừng trị kẻ nào đụng đến, sỉ nhục đất nước của cô. Nói đúng hơn sẽ vặt sạch lông kẻ đó.Thể loại: Xuyên không, Bff, nữ cường, có H hay không thì mình chưa biết.Cp: Tú Vi (Tami) x ???…
"Tình đơn phương liệu có mệt mỏi không?Sao không từ bỏ đi?" Có lẽ câu hỏi này đã được jimin nghe rất nhiều lần rồi và mỗi lần cậu lại chỉ cười- một nụ cười của sự đau khổ,chịu đựng."Từ bỏ ư?" Nếu bỏ được một cách dễ dàng chắc cậu sẽ chả đau khổ như này mỗi khi người cậu thương kể cậu nghe về nhưng lần yêu đương của họ.Mà buồn cười thay cậu lại là người lắng nghe và giúp họ hàn gắn.Đáng thương không? Có chứ! Nhưng cũng ĐÁNG. Vì người mình yêu .Cậu làm được.Haizzzz Nên khen cậu che giấu quá giỏi hay vì người cậu thương không để ý rằng cậu bị TỔN THƯƠNG nhiều đến mức nào???"Kook à!Liệu tình yêu đương phương này anh kiên trì được đến bao đây nhỉ?"Anh mệt mỏi quá! Anh từ bỏ được không Kook????…
"Người xấu không hẳn là người xấu, Người tốt cũng không hẳn là người tốtThật giả lẫn lộn..."Haizz, thật khổ sở cho một con nhỏ mọt sách thích mọi thứ rạch ròi như Tuệ MinhBọn họ đã bước vào cuộc đời cô, làm đảo lộn cuộc sống và mọi quy củ của nàng taCô nàng sẽ phải làm gì đây? Để bọn họ xoay chuyển cuộc sống của mình hay sẽ lấy lại quyền làm chủ nó?Câu trả lời sẽ có trong truyện :)----------------------------------------------------------Thể loại: hài hước, lãng mạn, tình cảm, tiểu thuyết,....…
Tớ thích cậu ! Ngốc à !~~Part 1~~"Reng..reng..reng.." Tiếng chuông đồng hồ vang lên inh ỏi đã đánh tan giấc ngủ ngọt ngào của Chi. Chi lồm cồm bò dậy với tay tắt cái đồng hồ rồi ngủ tiếp thêm 15' sau mới chịu dậy."Haizzz ! Buồn ngủ quá đi !! Muốn được ngủ tiếp nhưng hôm nay là buổi đầu đi học nên không thể đi muộn được."-Chi vừa ngáp vừa nghĩ troq đầu .Sau đó cô nàng bật dậy,vệ sinh cá nhân xoq với lấy chiếc cặp rồi chạy vụt ra ngoài."Sao hôm nay chả có cái xe taxi nào đi qua đây vậy ?? Sắp muộn học rồi nè !!"-Chi bực tức nhìn vào cái đồng hồ trên tay đang chỉ 6 rưỡi....Rồi bất chợt,có 1 chiếc xe taxi từ phía xa đi tới,đỗ ngay trước mặt Chi.Cô nàng mừng thầm :" May quá,có xe rồi,nhanh nhanh thôi không muộn học."Chi đang định bước lên xe thì 1 giọng nói từ phía sau vang lên :"Này cô kia ! Đó là xe tôi gọi mà!!" Chi chợt quay người lại...Thì ra đó là 1 cô bạn rất dễ thương với làn da trắng và đôi mắt sâu thẳm nhưng cách ăn mặc và cử chỉ lại không nữ tính chút nào cả và đặc biệt hơn cô ấy còn mặc bộ đồng phục của ngôi trường của Chi nữa kìa."Cô sao vậy ?? Có nghe thấy tôi nói gì không ??"-Tiếng nói ấy đã làm đứt quãng những suy nghĩ vẩn vơ của Chi.Chi trả lời :" À...ừm...Nhưng đây là xe tôi gọi trước mà!!!" Người kia lại nói :" Cô làm sao vậy !! Chính tôi là người đã gọi xe này trước cô đó tiểu thư.Không tin cô cứ thử hỏi bác tài đi."Lúc ấy bác tài thò đầu ra khỏi cửa sổ xe cất tiếng nói :" Phải đó cô ơi ! Người này gọi xe trước ạ !" . Câu nói của bác tài làm Chi ngượng đỏ mặt :" Ờ..Tôi xin lỗi nh…
Con người thời nay thật lạ...Khổ cũng kêu trời mà sướng cũng kêu trời, thật là chẳng ra làm sao. Phải chăng, chính vì con người ta cái gì cũng làm phiền đến Thiên Lão lên ông đã trút giận lên đầu cái đám người gọi là "Thiên tài" dưới Trái Đất này...?!"Thiên tài" thời nay, không bái bai vì đoản mệnh thì cũng say goodbye cuộc đời này vì nhiều lí do đôi khi rất...CỦ CHUỐI...Tỉ như 4 người các cô chẳng hạn...Chỉ vì đọc một cuốn tiểu thuyết ngôn tình xuyên không rất chi là...CẨU HUYẾT...lên đã giải quyết theo đúng cách của "Thiên tài"Một đứa hack máy tính của mụ tác giả...Một đứa hack điện thoại của bả...Một đứa hack nguồn mạng nhà bả...Một đứa vung tay múa bút, à nhầm, gõ phím tặng bả mấy dòng comment mà bả đọc xong được hưởng nguyên một vé vô hospital nghỉ dài hạn...Aizzz...Các cô đây là làm việc tốt cơ mà...Thế nhưng tại sao Thiên Lão lại đối xử với các cô như vậy...?! Cho các cô ngã cầu thang, đâm xe ô tô, đập đầu vào cánh cửa thì nothing, không sao sất, đằng này Thiên Lão lại vui tính, thẳng tay cho các cô xuyên vào cuốn tiểu thuyết cẩu huyết đầy trời kia...Không làm nữ chính thì thôi, đằng này lại cho các cô xuyên vào thân thể những nữ phụ hi sinh thảm nhất truyện...Haizzz...Thật đáng buồn biết bao...Đành làm theo cách của chính mình để giải quyết vậy: Tránh nữ chủ như tránh ma, trốn nam chính như trốn tà...Cơ mà hơi lạ nhể...Tại sao...ĐÁM NAM NHÂN KIA CỨ ĐUỔI THEO CÁC CÔ VẬY?!...Huhu...Thiên ơi, dù chúng con là "Thiên tài" nhưng người có cần phải ưu ái đến vậy không?!...Tha cho tụi con đi mà...…
- Một ngày nào đó , khi lớn , em sẽ tham dự đám cưới của anh , lúc đó ...Xin cho phép em mặc trang phục cô dâu , anh nhé ? Đó là những lời mà Họa Quân - là một cô bé ngốc nghếch đã tỏ tình với một anh chàng ' xấu ' nhất trường . Điều này thật là cảm động , phải không , hihi .- À mà khoan , đây không phải là câu nói của nữ chính chúng ta đâu . Cô ấy kia kìa , núp đằng sau bụi cây mà ai cũng thấy đó , đang cắn hạt dưa ngồi xem kìa . Aizz , cô ta là vậy đó . Lúc nào cũng cho mình là người ngoài cuộc , chỉ thích xem chuyện tình yêu của người khác ___________________Cô ta là Ưu Nguyệt Hạ - còn được gọi là Nguyệt Lão nương nương . Có nghĩa là bất kể là nghiệt duyên , oan gia hay kẻ thù không đội trời chung , chỉ cần qua tay cô thì chỉ có nước tiến thẳng vào lễ đường mà thành hôn . - " Tình yêu là một trò chơi , và việc ta cần làm chính là dẫn dắt người chơi đi đến chiến thắng . " Tuy nhiên , có một sự việc mà cô không ngờ tới ...- " Nguyệt Hạ , anh yêu em ! "…