Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
______ 3 năm đã qua, Tsuna đã trở thành một thiếu niên cao lớn, hoạt bát, được làm những gì mình thích, được làm bạn trai Kyoko, quyết định cuộc sống của mình.Đáng lẽ phải là như vậy....Thế làm boss Vongola vạn người mê, hình hài sắc thái cư nhiên như đúc hồi 14, ngày đêm chỉ kí giấy tờ và dọn dẹp tàn cuộc của lũ người phá hoại nào đó là cái gì? Lại cư nhiên còn dám giở trò giả nai với boss ta, các ngươi coi ta ra thể thống gì?___________Bộ này mình viết cũng lâu từ mấy năm trước rồi, văn phong có vấn đề mọi người thông cảm nhé.…
author: dupblue__________Đã 25 tuổi nhưng người thừa kế Yu gia lại chẳng hề rung động vì bất kỳ một ai nên cha mẹ cùng em gái đã chuốc say cô rồi đưa lên giường một cô gái xa lạ. 5 năm sau, tiểu thái tử Yu gia vì không có mẹ và cú shock quá khứ nên đã rơi vào trầm cảm. Một người mommy chưa từng có cảm giác rung động trước bất kỳ ai và một thằng bé con "không thích tiếp xúc với bất kỳ ai" đã trở nên "lầy lội" hơn bao giờ hết khi gặp được Kim Minjeong . Cả hai người đều vừa gặp đã yêu người phụ nữ này, một người mong muốn chiếm hữu, một người vô cùng ỷ lại, cuối cùng tạo ra những tình huống dở khóc dở cười.*Lấy cảm hứng từ bộ phim "Chọc tức vợ yêu" - truyện có yếu tố hư cấu nữ nữ vẫn có thể mang thai.…
Yowai kitsune người thiểu năng trí tuệ, nhan sắc thuộc dạng bình thường ,học ngu , cao ,không có võ nhưng chơi rất hèn ,sở thích ăn uống, ngủ and lười ,thường thức khuya đọc boylove =)) sở trường chạy____________________________________"Huhu anh zai ơi em có làm gì đâu sao bắt emmmm T_T.." "Tao thích được không"....…
Tác giả: DywsjDEditor: cwtchnaadThể loại: góc nhìn của Lạc Văn Tuấn, buồnNguồn: https://archiveofourown.org/works/60018187BẢN EDIT ĐÃ NHẬN ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI ĐÂY.…
"Iwa - chan có thích Tooru không?""Không biết nữa.""Em thấy Tooru thích Iwa - chan nhiều lắm đấy."Em nói, có thể câu trả lời của em khiến người đi bên cạnh trở nên bối rối, nhưng em vẫn nói, với chất giọng đều đều như thể em chẳng quá bận tâm đến tình yêu đồng giới này. Mặc cho Nhật Bản vẫn chưa chấp nhận tình yêu của hai kẻ sinh ra đã giống nhau về giới tính. Mặc cho mấy người hàng xóm vẫn thường rủ rỉ vào tai em về việc mối quan hệ giữa Hajime và Tooru thật mờ ám. Mặc cho mấy cô gái vẫn cố gắng thu hút ánh nhìn của Tooru, hay tỏ ra dè bỉu sự cộc cằn của Hajime. Em nhắm mắt làm ngơ tất cả những điều đó. Bởi trong lòng em hiểu, giữa Hajime và Tooru, vốn đã có một sợi dây chẳng thể cắt ra được. "Iwa - chan này, em chỉ mong cả anh lẫn Oikawa, đều sẽ không phải dùng đến lan nhật quang hay ngải tây về sau."Em nói, lẩm bẩm những ví dụ mà Hajime cho rằng là vô nghĩa. Nhưng về sau, anh cũng sẽ hiểu, tại sao lúc đó, em lại nhắc đến hai loại cây này. Bởi lan nhật quang là Aspodel, là "lòng thương tiếc của ta sẽ theo nàng xuống dưới mồ".Còn ngải tây là Wormwood, là biểu tượng của sự đau khổ.Chỉ là em không muốn, dù là một trong hai, phải sử dụng đến loại cây ấy về sau. Bởi cả hai người đều xứng đáng có được hạnh phúc, có đúng không?…
Haikyuu!! Collection Fluff, soft, slice of life, (maybe) genderbenderMột chút ngọt ngào cho tình yêu của đôi ta... Những ý tưởng về những tình cảm ngọt ngào dễ thương về các cặp đôi trong Haikyuu!! Có cả Crackship. Dưới 1000 từ/chươngAuthor : Mochi…
Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Au: Charsimps4Iwa19Summary: một bức thư kể về khoảnh khắc Hajime nhìn thấy Tooru ở Thế vận hội.Link fic: https://archiveofourown.org/works/32428474…
"Hinata, cậu chính là ánh mặt trời. Thỉnh thoảng cậu lại tỏa sáng rạng ngời như vậy. Sáng đến nỗi tôi phải nghiêng đầu đi nơi khác và tự hỏi rằng liệu người như vậy có muốn ở bên một kẻ như tôi không..."KageHina hồi năm nhất cao trungNhững câu chuyện ko nằm trong nguyên tácHE, healing, OOC nhẹ…
Tác giả: Giai YThể loại: Đam mỹ, 1×1, Hào môn thế gia, Xuyên sách, Sủng, Giới hội họa, Sinh tử văn, Chiếm hữu công x Bệnh tật thụVăn ánPhong Dương xuyên vào một quyển sách đam mỹ cẩu huyết, trở thành cậu út Phong gia đồng thời là nhân vật phản diện đi tìm đường chết lớn nhất sau đại boss.Với cậu hay với nguyên chủ, đều là một người bị bệnh, chuyên đi tìm thú vui bằng cách tìm đường chết. Phong Dương rất hoan nghênh công thụ chính trong sách, cậu rất muốn xem màn biểu diễn của họ ở nơi này.Phong Dương năm lần bảy lượt ngáng chân thụ chính khiến chuyện làm ăn của cậu ta xảy ra vấn đề, Bạch Giản mặt mày đen thui đi tìm cây ATM di động của mình để mách.Song, Thường Lâm vẫn không làm gì được cậu. Bởi, cậu chuẩn bị trở thành 'mợ' của cậu ta, Phong Dương đứng bên cạnh Nhị gia Thường gia Thường Hạo Hiên vui vẻ mà cười híp mắt nhìn vẻ mặt như thể muốn bóp chết cậu của hai người nào đó."Dương Dương, hôm nay em chỉ được nhìn tôi.""Được, em chỉ nhìn Nhị gia thôi."Lưu ý của tác giả:- Tác giả vẫn còn non tay, không thích xin đừng buông lời cay đắng. Tác phẩm được tạo ra chỉ để thỏa mãn sự tưởng tượng của tác giả, điều quan trọng nhắc lại ba lần.- Khi tiếp xúc với anh bồ thì em thụ có thay đổi về phần tính cách. (p/s: em thụ cảm thấy thoải mái khi ở cạnh anh công. ẻm sẽ vô cùng tự nhiên mà trò chuyện với công.) Em thụ được gọi là tên điên.- Anh công ảnh sủng em thụ. Anh công trông hề vậy thôi ảnh cũng điên.…
"Gửi người yêu dấu" là một câu chuyện bình yên nhưng không dành cho những người cần tìm hạnh phúc.Câu chuyện đơn giản mà theo mình thì nó tràn ngập gam màu gì đó rất hoài niệm.…
Iwaizumi im lặng, bởi vì cậu ta nói đúng. Có điều gì đó về Miyagi luôn giữ chân anh lại, dù anh đang ở cách đó cả một đại dương, và hai mươi hai tiếng đồng hồ. Những ngày tháng thảnh thơi, không cần suy nghĩ về nỗi lo của người lớn, với trái bóng chuyền trên vai. Cành hoa đào ngoài cửa sổ lớp học của họ ở Aoba Johsai. Giày tập của anh lăn lóc cạnh giày tập của Oikawa, họ nằm sõng soài trên sàn nhà, mướt mát mồ hôi. Oikawa vươn tay ra chạm vào ánh nắng như thể ánh sáng ấy là một vật gì đó, và khuôn mặt cậu thất vọng như thể cậu đã muốn nắm chặt nó trong tay. Iwaizumi không rõ tại sao mình lại nhớ về khung cảnh đó lúc này. Bàn tay Oikawa siết lại, những đốm nắng nhảy múa trên khuôn mặt cậu. Iwaizumi nhận ra anh chưa bao giờ có thể quên đi khuôn mặt đó. "Cậu có muốn quay về Miyagi không, Iwaizumi-san?"…
Aaaaaaa! Lời hét thất thanh vang vọng cả khu rừng....Khiến mấy con quái vật lại gần đó. một cô gái đang leo cây-À khoan! cô ấy có biết leo cây đâu? Mà đúng hơn là do một lỗi nho nhỏ đến từ phía hệ thống ....Khiến cô xuyên vô đây không một lí do còn cho cô ở trên cây suốt 4 tiếng!!!…