tâm sự
đây là những gì tôi từng trải…
đây là những gì tôi từng trải…
Title: Bản nhạc cuối dành cho anh.Author: Yuni RabbitCategory: music, modern, non cp, fanfiction, nhẹ nhàng, shortfic.Summary:"Em là fan bự của anh và Lovejoy á, em không ngờ có thể gặp được anh ngay tại đây luôn!" Một đứa nhóc 15 tuổi nắm lấy tay anh, khuôn mặt tươi rói.Điều đáng chú ý nhất đó chính là chiếc violin dưới chân cậu, có vẻ do quá kích động mà cậu đã đánh rơi nó."A chết, đàn của em!"Cậu ta rốt cuộc cũng để ý nó...Note:Modern + Music, tất cả nhân vật đều hướng về âm nhạc!Wilbur là một nghệ sĩ kiêm ca sĩ đã giải nghệ, hiện quay về làm giảng viên của một trường đại học âm nhạc dưới cái tên William.Tommy là một đứa nhóc 15 tuổi, chơi violin khá cừ, biết một chút về piano nhưng cũng không hẳn.All platonic trừ c!Beeduo.…
Hạ Diệp…
ĐAM MỸ ; NGƯỢC.…
Truyện học đường, nhân vật chính GOT7, EXID, HEECHUL. Heechul là bố của Junghwa ( EXID ) người tạo ra 5 phút hạnh phúc cho con gái vì 1 hiểu lầm rất lớn ở quá khứ. Và người phá hủy hiểu lầm và ngăn cản Heechul ngưng làm hại con gái mình là GOT7.…
Em đã đơn phương anh bao nhiêu lâu rồi,em không nhớ.Chỉ biết rằng từng phút giây sống trên cõi đời này luôn yêu anh điên cuồng, vui khi anh vui, nếu anh buồn em muốn mắng cái kẻ đã gây ra nỗi buồn ấy.Em hiểu rằng yêu đơn phương là tự nguyện đau, là âm thầm nhớ,là đợi mong thấp thỏm, là ấm ức ghen tuông nhưng em vẫn cứ yêu anh.Nếu phải đổi cái mạng nhỏ bé này để bảo vệ anh cùng cô gái mà anh yêu thì em sẽ nguyện ý.Chỉ cần anh nói ba chữ "Anh yêu em" thì em có thể làm tất cả vì anh...NẾU CÓ CHUYỂN VER HAY EDIT NHỚ THÔNG BÁO CHO MÌNH 1 TIẾNG NHÉ!Đây là lần đầu tiên mình viết truyên nên có sai sót gì mong mọi người bỏ qua cho ạ!…
Tên truyện: HÃY ĐƯA TAY CHO ANHTác giả: Hoàng Minh ChâuThể loại: thực tế, chữa lành, ngọt sủng, HEBảo Anh xuất thân là thiên kim của một gia đình giàu có. Bố cô là giám đốc của một công ty hóa mỹ phẩm. Từ một thiên kim tiểu thư, cô rơi xuống đời sống của một người lao động bình thường sau khi gia đình phá sản. Rời phố thị về quê học hành. Rời bỏ cả giấc mơ nối nghiệp cha.Cuộc sống mưu sinh đưa đẩy cô trở thành diễn viên hạng hai của một công ty giải trí truyền thông. Nhờ đôi mắt biết nói trời cho, cô được nâng lên hàng diễn chính.Từ đây, cô gặp được kim chủ Chấn Phong.Chấn Phong vốn mang trong người một căn bệnh hiểm nghèo, cuộc sống của anh là những ngày chiến đấu với những mưu mô trên thương trường và chiến đấu với tử thần.Cuộc gặp gỡ giữa một tâm hồn đã chịu quá nhiều đau thương của Chấn Phong, và một tâm hồn còn nhiều lý tưởng và ước mơ của cô gái Bảo Anh, đã làm nên một câu chuyện tình yêu vừa đau thương vừa đẹp đẽ. Trên hết, họ đã chữa lành tâm hồn của nhau."Quá khứ của anh không là một tờ giấy trắng. Nhưng anh chưa từng để ai tùy ý vẽ bây bạ lên đó. Nhưng từ bây giờ, tất cả là của em."****Nam chính: Chấn Phong - Tổng giám đốc công ty sinh học Bảo Thịnh và BiO TechNữ chính: Bảo Anh - trước là diễn viên, sau khởi nghiệp lĩnh vực sinh học."You raise me up" - chúng ta cùng chữa lành và nâng đỡ cuộc đời nhau.…
Tác giả + Des bìa: Dy DyThể loại: đoản, nhẹ nhàng, đời thường, v.v....Rating: 15+WinkDeep trong lòng Dy vẫn luôn giữ một vị trí nhất định, một mối tình đầu trong veo ánh lên những khoảnh khắc ngây ngô đầu đời. "Tình đầu có thể không phải là mối tình đẹp nhất, nhưng chắc chắn là mối tình khó quên nhất".Dy mới tập viết mong các cậu ủng hộ ☺️…
Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm Thể loại: Ngôn tình hiện đại, HE Chỉnh dịch: Lily Trần Nguồn ảnh: Sưu tầm Nguồn truyện: Sưu tầmGhi chú: Những lời dưới đây do biên tập viết (không phải trích lời tác giả), dựa theo nội dung câu truyện.Hàn Trạc ThầnMong rằng những lúc tôi trở về, em háo hức chạy ra đón tôi là vì đợi tôi về, mà không phải muốn nghe tin tôi chết.Mong rằng những lúc tôi mệt mỏi, em pha cho tôi cốc cà phê ấm áp, mà không phải tìm cách độc chết tôi. Hàn Thiên VuNăm em lên 7, anh phá nát gia đình emNăm em lên 9, anh trả lại cho em một mái nhàNăm em 15, anh nói em là của anh, mãi mãi phải ở bên anhNăm em 18, anh nói không bao giờ muốn nhìn thấy em nữa... Có những lúc em tự hỏi mình, tình yêu và thù hận bên nào nặng hơnTrong những cơn mơ, em thấy máu của người thân...Khi tỉnh lại, em thấy anh bên mìnhCó những thứ chẳng thể lựa chọn, mất đi rồi mới thấy quý báu đến chừng nàoCó những thứ chẳng thể buông tay, cho dù trái tim của cả hai bên có ứa máuVậy thôi, cứ như người ta nói, đời người có tí mấy đâu, yêu, và cứ yêu hết mình..…
Thơ ngẫu hứng…