Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
NVC: lee taeyong x kim doyoung( hoạ sĩ ẫn danh x ca sĩ mới nổi )NVP: na jaemin x huang renjun, và một số tv khác trong nct Ngoài trời đang đỗ cơn mưa lớn , như chúc hết những nỗi buồn trong lòng Kim Doyoung. Cậu buồn khi cậu đã đạt được danh vong mà cậu luôn ao ước bao năm nay nhưng lại mất đi tình đầu của cậu.truyện do chính tớ viết và được lấy ý tưởng từ nhiều nơi như phim ảnh hay truyện mà tớ đã đọc qua nên mong mọi người thông cảm nếu có nhiều phần nó có nội dung giống nhau nhé.truyện chỉ đc đăng tải tại nơi này thôi nếu mn muồn làm gì thì hãy xin phép tớ trước nhé…
Một cơn mưa tầm tã, một chiếc ô bất ngờ, và một ánh mắt khiến trái tim Triệu Ninh Ninh rung lên lần đầu...Triệu Ninh Ninh - "nhì bảng" kiêu ngạo, thường ngày chẳng thèm để mắt đến cậu bạn học bá ít nói Lục Đình. Thế mà chỉ một lần đứng dưới mưa không ô, được cậu ấy lặng lẽ che chắn, cô bắt đầu để ý đến nụ cười dịu dàng và ánh mắt tưởng chừng lạnh lùng ấy.Từ một chiếc ô, một chút ngại ngùng và vài lần vô tình đụng chạm, mối tình đầu của họ nhẹ nhàng chớm nở, trong trẻo như chính những cơn mưa đầu mùa.Liệu một nhì bảng "ngoài lạnh trong mềm" và một thủ khoa "vẻ lạnh lùng - tim mềm mại" có thể cùng nhau trưởng thành trong những ngày mưa của thanh xuân?Ai sẽ là người che ô cho "Triệu nhì bảng" của chúng ta suốt đời nhỉ…
Em đến bên tôi ngày hoa nởKhóm lửa trong tim bỗng tuôn phừngPhớt sương trên mi hàng óng ánhThứ em mong chờ là đây chăng?Không, em rằng mình lo lắngHạnh phúc, tương lai cho đời tôiRằng em mong sớm mai mình hẹn ướcDưới bóng hoàng hôn ta thành đôi.Ngả người nương vai em trĩu nặngLòng tôi cặn phủ chốn bi aiEm sẽ nghe khi thì thầm nho nhẻVầng dương thỏ thẻ hoá làn troMặt trời hỡi mặt trời toHừng quang nhảy nhót phủ đầy bóng ai. Liệu ánh dương khất nay mai?Hồn tôi chết bảy, người rời cất đi...Hỡi tình si nhạt mơ màngNhư thiêu thân với lửa ghì nóng rangLửa tình ta giữa bạt ngànTâm dang dở, tìm bảy phần hồn xácBa phần kia nửa hoá lụi tàn.…
"Cô là ai?" JungKook nhìn cô ta "Tôi là người yêu của Taehyung" Ahnie nhìn cậu bằng ánh mắt khinh bì"Ha...Cô thì ra là tiểu cường thơm tho Jang Ahnie đây mà""Hôm nay tôi không đánh cô tôi không phải là VỢ CỦA KIM TAEHYUNG" Thế là cuộc chiến giữ cô ta và Kookie bắt đầuKookie lên gối, tát mặt , giật tóc ả _Một lúc sau_"Hơ yếu mà bày đặt ra gió dám cướp chồng của ông đây" nói rồi JungKook ngồi xỏm xuống nắm tóc ả lên giựt mạnh ra sau cậu nói tiếp: "Con mẹ nó bây giờ cô cút ra khỏi chồng ông không HẢ!?"…
Siêu năng lực.Một thứ mà con người luôn nghĩ nó không tồn tại nhưng đôi lúc họ vẫn mãi đắm chìm trong nó hơn hết.Một người không có gì đặc biệt về tất cả. Nhưng Kim Jeong, 17 tuổi, lại trở thành một nhân tố hết sức "đặc biệt". Mọi rắc rối đều bất ngờ ấp đến, đe dọa đến mạng sống và gia đình của cô. Liệu rằng cô ấy có thể cứu được gia đình và những người xung quanh hay không?Kim Jeong cùng nhóm bạn của mình sẵn dẫn dắt độc giả theo suốt cuộc hành trình của cô nàng. Bên cạnh đó là diễn biến của cuộc chiến giữa cái thiện và cái ác, khi cái ác đang dần nắm giữ mọi lợi thế và biến thành lãnh địa riêng của chúng và cái thiện không đủ mạnh để chống lại thì liệu có một thế lực khác can thiệp vào hay không?…
Something's gotta give, something's gotta breakBut all I do is give, and all you do is takeSomething's gotta change, but I know that it won'tNo reason to stayIs a good reason to go.Từng câu hát như từng vết cắt, khắc sâu vào nỗi đau trong lòng, chực chỡ vỡ vụn A story by: Dzim // CreamyDreamWordpress: https://tacreamydream.wordpress.com/2018/07/14/johnten-somethings-gotta-give/Vui lòng không mang truyện của mình đi khi chưa hỏi ý kiến. Và giờ hãy cùng nhau đọc nào~~…
Cô~ Tước Tước: nổi danh cá biệt trong trường, gia thế khủng, con gái độc nhất tập đoàn Nam Tước, không bạn bè và yêu anh~ Tuấn Hạo~ cool boy, học giỏi, là "Bạch Mã Hoàng Tử" của bao nhiêu cô gái trong trường~ thiếu gia của tập đoàn Tuấn Thiên, gia sản khủng, gia đình anh là một phần tử mấu chốt của thế giới ngầm~Vốn lúc đầu chỉ muốn tạo chút ấn tượng với Hạo nhưng từ bao giờ Tước đã phát hiện mình thích hắn và Tuấn Hạo sẽ như thế nào với nhân vật "bá đạo" này khi người yêu của anh~Hân Hân~~ngây thơ, trong sáng lại hết long với anh~ Tình yêu là vòng xoay tâm trạng khó đoán nhất của con người~ họ u mê, đắm chìm trong mộng mị ấy, muốn chiếm hữu nên đã quên cái tất yếu của tình yêu là phải cho đi và khi hai con người luôn muốn chiếm hữu những cái riêng cho mình liệu rằng có thể ở bên nhau~"Dự tính sẽ có H, HE, ngược nặng~…
_Do quá thích kiểu truyện này nên tui viết thử nahh_ Cấp 3 - nơi bắt đầu những câu chuyện đầy sức sống của thanh xuân , nơi tình yêu học trò chớm nở dưới gốc cây phượng vĩ , nơi chúng ta chỉ mất 3 năm nhưng phải dùng cả đời để hoài niệm... Cô ấy, người bên cạnh tôi năm 17 tuổi đã đi cùng tôi cả cuộc đời !!! Diệp Anh - cô nàng có xuất thân bí ẩn được che đậy bởi con người trầm lặng, ít nói... Vì tính cách kì lạ , lớp 10A không ai dám bắt chuyện, hỏi han cô. Lớp 10 trôi qua với Diệp Anh là vô cùng nhạt nhẽo, có chút hờn tủi...Ai biết được , lớp 11 mới chính là cuộc sống mà cô mơ ước. Nhờ bạn học mới - Duy Anh...Cậu mang đến cho cô màu nắng ấm áp , trải đều lên cuộc sống vốn u ám của mình...__________________________________________________ " Cho tôi hôn cậu 1 cáiNếu không thích có thể trả lại tôi "…
Có 2 Thanh Niên nọ . Thanh Niên 1 và Thanh Niên 2, hai người họ là bạn cùng trường, cùng lớp, và cũng có một thời gian ngắn từng là bạn cùng bàn của nhau !!....Câu Chuyện Ngắn Về 2 Thanh Niên "Ngáo Ngơ"Thể loại : Hồi Kí, Thanh Xuân Vườn Trường, Lãng xẹt hơn cả lãng mạn ,truyện ngắn một trang,.. my story!! Trạng Thái : Đã Hoàn Thành Ngày Đào Rồi Lấp: 14/09/2018!!!!!!!!TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI https://www.wattpad.com/user/thichanduale (WATTPAD @THICHANDUALE). Vui lòng không đọc nếu bạn thấy truyện của mình được đăng tải ở những chỗ khác. Xin cám ơn!!!!!!!!!!!…
Tên truyện: Đại Mạc Tình Thương - 大漠情殇Tác giả: Giản Ám - 简暗Phim chuyển thể: Mạc Phong NgâmDiễn viên: Cáp Ni Khắc Tư - Phương Dật Luân Giới thiệu nội dung: Hoàng Bắc Sương, một Na Tụ lưng đeo vận mệnh nhân dân toàn tộc, dung nhan khuynh quốc của nàng, có thể làm cho mặt trăng sa mạc cũng cất giấu bóng dáng, nàng kiên cường bình tĩnh, giống như mặt trời đại mạc, sưởi ấm trái tim mỗi tộc nhân. Kình Vân, cường giả đại mạc, hắn thành tựu bá nghiệp, hắn lãnh khốc vô tình, hắn quyền khuynh thiên hạ, nhưng mà, hắn như thường trốn không thoát số mệnh chi phối cùng tình yêu tra tấn. Nữ tử có nụ cười nhàn nhạt kia, có phải lo lắng cả đời của hắn hay không? Một bức tranh đậm màu được mở ra, một bộ ân oán của nhi nữ đại mạc, một bài tình yêu bao la hùng vĩ như biển cát; va chạm từ tính của đao và kiếm, máu và lửa giao hòa; Thiết huyết nam nhi, nhu tình nữ tử, dây dưa ngàn sinh trăm thế, nhìn dưới tàng cây táo tàn tạ kia, một mảnh núi xanh như biển, ánh dương như bài ca......…
Tác giả: Jekt.Nhân vật: Lí Minh Hưởng x Lí Đông Hách, Từ Anh Hạo x Văn Thái Nhất, Lí Đế Nỗ x La Tại Mân,....Thể loại: Cổ trang, trọng sinh, hỗ sủng, đam mỹ hóa, đế x hậu văn, ngọt, có ngược, không có chiến tranh, hậu cung sóng gió :v Note: Lấy ý tưởng dựa vào vài bộ đam mỹ đọc gần đây : " Thê vi thượng" và " Hoàng hậu vi thượng" và " Trọng sinh chi bạo quân " .Nên nếu thấy quen quen là do tui bị lậm 3 bộ đó quá nên gom lại viết, cũng có thể xem là một dạng chuyển ver tổng hợp đấy :>-- XIN NHẮC LẠI, ĐÂY LÀ TRANG WATTPAD CỦA NHÀ : https://nhathoadongblog.wordpress.com/.TÁC PHẨM ĐƯỢC ĐĂNG Ở CÙNG LÚC 2 NƠI LÀ WP VÀ WATTPAD.WATTPAD CÓ THỂ SẼ ĐĂNG CHẬM HƠN SO VỚI WP ÍT NHẤT 1 TUẦN.---LẤY ĐI XIN HÃY ĐỂ LẠI LỜI NHẮN VÀ GHI NGUỒN ĐẦY ĐỦ,.XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN OvO .…
Bạch Thiên Kiêu , một doanh nhân thành đạt quyền lực, là bạn chí cốt của Tống Minh Hải, cha của Tống Lam Huyên. Mối quan hệ giữa hai gia đình bắt nguồn từ một biến cố khi Minh Hải cứu Thiên Kiêu khỏi một tai nạn nghiêm trọng, từ đó gắn kết họ như anh em ruột thịt. Lam Huyên lớn lên trong sự chiều chuộng của cả gia đình và Thiên Kiêu, người luôn dành cho cô sự quan tâm đặc biệt dù anh lạnh lùng với tất cả mọi người.Dù khoảng cách tuổi tác lớn, Lam Huyên đã yêu Thiên Kiêu từ khi cô mới 15 tuổi, giấu kín tình cảm vì biết anh từng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ và luôn giữ một bức tường vững chắc xung quanh trái tim mình. Cô mạnh mẽ, kiên cường nhưng đôi khi lại yếu đuối và tổn thương trong tình yêu này.Khi Lam Huyên 17 tuổi, cô quyết định đối diện với cảm xúc của mình, tìm cách khiến Thiên Kiêu nhìn nhận cô không còn là cô bé ngày xưa. Tuy nhiên, sự lạnh lùng của Thiên Kiêu và vết thương trong quá khứ khiến anh không dễ dàng mở lòng, nhất là khi giữa họ có quá nhiều rào cản xã hội và gia đình.Cuối cùng, khi cả hai đối mặt với những xung đột nội tâm, Lam Huyên nhận ra rằng, dù tình yêu giữa họ có phức tạp, họ vẫn không thể tránh khỏi sự kết nối đặc biệt. Câu chuyện là hành trình cả hai phải vượt qua nỗi sợ hãi, hiểu lầm, và vết thương cũ để tìm ra cách yêu nhau một cách đúng đắn, dù tình yêu ấy không dễ dàng…
[ A TIME TO REMEMBER]Câu chuyện về chúng tôi có lẽ cũng như vậy, lúc trẻ chúng tôi là những thằng con trai nghịch ngợm trong bộ đồng phục học sinh ngày nào còn đang bày ra đủ trò giờ đây đã dính chút sương gió của cuộc đời, cuộc sống đã khiến ta trở thành những người mà ngày trẻ ta ghét nhất, thế giới mà ta đang sống là như vậy đấy. Nụ cười trong lớp học những năm tháng ấy có lẽ mãi là nụ cười đẹp nhất, mà mỗi chúng ta chẵng thể nào tìm lại được, lũ con trai cười chẳng ngớt trên sân trường, cậu trai nào đó trao cả trái tim của mình cho một cô gái chỉ vì một nụ cười, cô gái cười mỉm khi trong hộc bàn là món quà được để từ lúc nào chẳng hay, là hình ảnh cô bạn bàn dưới cậu trai bàn trên ngoái đầu xuống nghe cô bạn nói chuyện, những câu chuyện mà giờ cậu chẳng thể nào nhớ rõ nhưng nụ cười ấy thì cậu chẳng bao giờ có thể quên được Cũng là vì khi nghĩ về nó ta thường cười, thường hoài niệm, ta thường tự trách mình ở quá khứ, nhưng lại thường vẫn nở nụ cười khi thấy rằng mình cũng đã có một tuổi trẻ để hoài niệmCô ấy trở thành mảng ký ức đẹp nhất quảng đời tuổi trẻ của mình, vẫn là cô bạn bàn dưới với tóc dài đen nhánh, đôi mắt sáng long lanh cùng tôi chuyện trò ở hành lang năm ấy…
Cậu là Park Jimin con trai của park gia có chị tên là Park AMi cậu từ nhỏ đã sống ở mỹ vì khi sinh ra đã mắc bệnh nên sự tồn tại của cậu không một ai biết đến ngoài Park gia....Park Ami: chị gái của cậu cô rất yêu 6 chàng trai của các gia tộc:Kim,Jung,Min,Jeon,..cô yêu họ đến mù quán hy sinh tất cả nhưng đổi lại cô chỉ là món đồ chơi cho bọn họ...6 chàng trai:KIM NAM JOON: con trưởng gia tộc kim là ngườu mưu mô luôn là người nghĩ ra các cách hành hạ cậu..n.y hiện tại NacyKIM SEOK JIN:con trai thứ hai của Kim gia...n.y hiẹn tại NCKim Tae Hyung:con trai thứ ba của kim gia..giống hai ng trênMin YoonGi:con trai Min gia lạnh lùng không quan tâm ai...không có n.y không hề xem NC ra gì..Jung HoSeok:con trai của Jung gia..giống ba ng trên..Jeon JungKook:con trai Jeon gia...giống Hoseok..Mọi chuyện rồi sẽ ra sao khi một cậu con trai mang mội nỗi hận thù cho cái chết của chị mình...luôn luôn tìm cách để trả thù...Trò chơi tử thần liệu có mang đến sự hối hận...hay tình yêu ngang trái giữa họ hay không???…
Tên truyện: Yêu không quay đầu - Sủng dục (Thúc sủng)Tác giả: Tam Sinh NiếtThể loại: Sủng, hiện đại, dưỡng phụ, cấm luyếnTình trạng: Full____________Giới thiệu:Người có hiểu chiếm hữu là như thế nào không?Cái gọi là chiếm hữu, chính là dùng mọi thủ đoạn để đoạt lấy cho bằng được.Anh Hoà mất hết 7 năm để chiếm hữu được người đàn ông vốn rất mực yêu thương mình.Mỗi ngày, dù rảnh rỗi hay không, cô đều hỏi "Người có cảm thấy vinh dự không?"Mục Lâm đang lật xem văn kiện thì nhìn sang nàng nói "Thấy vinh dự chuyện gì?"Anh Hoà trừng to mắt "Em một lòng một dạ theo người đã lâu đến như vậy, còn cam tâm tình nguyện cùng chơi trò cha con nuôi với người, người còn không thấy vinh dự sao?"Trầm mặc một hồi, Mục Lâm mới nở nụ cười "Là do tôi cam tâm tình nguyện để cho em một lòng một dạ theo tôi."Anh Hoà: Không cho phép ăn hiếp em ~ Nếu không em sẽ tố cáo người dụ dỗ em gái tuổi vị thành niên.Mục Lâm: Bây giờ em đã là người trưởng thành.Anh Hoà: Bốn năm trước em vẫn là trẻ vị thành niên nha ~Mục Lâm: Nào có ai biết ~Mục Lâm ôm cô gái nhỏ bướng bỉnh vào trong lòng, hắn đã từng nghĩ vì thứ tình cảm này mà mình có thể chống lại chính bản thân mình, chống lại sự đối đầu của cả thế giới, nhưng lại không lường trước được, thứ tình cảm này cũng đã khắc sâu vào xương tuỷ, dù có thế nào cũng không thể mất đi.Cáo: Mình cố gắng dịch mỗi ngày một chương là tối thiểu. Tự dặn lòng, để thành nếp quen : )…
Sau đây sẽ là bộ Fic đầu tay của mình nên có sai sót gì mong mọi người hãy thông cảm và bỏ qua cho mình nha. _ Chân thành cảm ơn.--------------------------Ai chắc hẳn cũng sẽ đều mong chờ rồi một ngày nào đó mình sẽ gặp được mối nhân duyên trời định của bản thân mình và trong một khoảnh khắc nào đó một người xuất hiện trong cuộc đời bạn, làm thay đổi tâm tư , cuộc sống của bạn. Lúc đó, bạn sẽ tự hỏi bản thân mình rằng " Liệu Duyên Đã Tới? " , cũng như suy nghĩ sâu sắc hơn về mối quan hệ đang có. Bộ Fic này sẽ dựa trên ý tưởng này tạo nên.- Mình sẽ viết truyện dựa trên ý tưởng của bản thân dưới hai nhân vật chính là KIM TAE HYUNG và HWANG YI AHN cùng một số nhân vật phụ khác.- Cái kết của truyện mình cũng sẽ không báo trước được là HE or SE vì mình không viết theo một kịch bản có sẵn trong đầu nhưng chắc chắn là KHÔNG OE. - Có cảnh H hay không thì hãy cứ đón xem rồi sẽ biết nha :))- NGƯỢC và SỦNG sẽ được đan xen nhau nên đừng đoán mà hãy đọc rồi sẽ biết. ---------------------------- MONG MỌI NGƯỜI ĐÓN ĐỌC VÀ ỦNG HỘ -En.…
Tác giả : Diệp Lạc Vô TâmEditor : Voi ( it's meee )Nguồn tác phẩm: http://lilicious14.wordpress.comVương Nguyên , từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi, cả cuộc sống của cậu chỉ biết có anh, cần anh, theo anh, vì anh... Nếu đó không phải là tình yêu, phải chăng Vương Nguyên sẽ không cần đau lòng thêm nữa? Khi nhận ra tình yêu trẻ thơ của mình đối với anh chỉ là gánh nặng, cậu đã quyết định buông tay, rời xa sự che chở, ấm áp của anh. Nếu hạnh phúc của cậu phải đánh đổi bằng sự chịu đựng của anh thì có lẽ cả đời này Vương Nguyên không cần thứ hạnh phúc xa xỉ ấy nữa.Vương Tuấn Khải, từ năm 14 tuổi đến năm 32 tuổi, từ lúc nào mà thứ tình cảm cưng chiều, che chở của người anh trai với em trai đã biến thành những cảm xúc khó kiểm soát? Anh vẫn nghĩ rằng cậu bé con của anh còn quá nhỏ để hiểu thế nào là tình yêu, còn quá nhỏ để đánh đồng sự dựa dẫm ấy là thứ tình cảm thật sự, chỉ cần đợi đến khi cậu tìm thấy tình yêu thực sự ở một người khác thì tình thân giữa họ vẫn là một mối dây liên hệ không thể tách rời.Anh đã đợi, đợi từ khi Vương Nguyên 8 tuổi đến khi cậu 15 tuổi, đợi đến khi Vương Nguyên nản lòng thoái chí mà buông tay, lúc ấy anh mới nhận ra chính mình mới là người không hiểu tình yêu là gì? Nếu nỗi nhớ nhung khi xa cậu không phải là tình yêu, nếu sự cô đơn bao trùm khi thấy cậu bên người khác không phải là tình yêu, có phải Vương Tuấn Khải sẽ không thấy đau đớn như thế?*Lưu ý : Truyện này edit lại chưa được sự đồng ý của tác giả vì ở tận bên Trung Quốc cơ mà nên pls đừng mang ra bên ngo…
Có những người sinh ra để đi cùng nhau suốt đời, có những người chỉ đến để dừng chân một đoạn ngắn, rồi trở thành ký ức đẹp nhất của ai đó.Nhiên thích Bình - một tình cảm nhẹ nhàng nhưng bền bỉ, âm thầm nhưng sâu sắc. Cô chưa từng nói ra, chưa từng đòi hỏi được đáp lại. Chỉ là, mỗi lần thấy cậu cười, trái tim cô như bị gió cuốn đi. Mỗi lần cậu đến gần, thế giới của cô như sáng bừng lên một chút.Bình không hề hay biết. Cậu ấy vẫn vô tư bước qua những mùa hè, những buổi chiều tan học, những lần gió lùa qua tán cây tươi m.Có những người sinh ra để đi cùng nhau suốt đời, có những người chỉ đến để dừng chân một đoạn ngắn, rồi trở thành ký ức đẹp nhất của ai đó.Nhiên thích Bình - một tình cảm nhẹ nhàng nhưng bền bỉ, âm thầm nhưng sâu sắc. Cô chưa từng nói ra, chưa từng đòi hỏi được đáp lại. Chỉ là, mỗi lần thấy cậu cười, trái tim cô như bị gió cuốn đi. Mỗi lần cậu đến gần, thế giới của cô như sáng bừng lên một chút.Bình không hề hay biết. Cậu ấy vẫn vô tư bước qua những mùa hè, những buổi chiều tan học, những lần gió lùa qua tán cây xanh tươi mát.Nhiên không trách cậu, cũng không trách bản thân. Vì yêu một người đâu cần phải được đáp lại, chỉ cần được nhìn thấy cậu ấy hạnh phúc, thế là đủ. Nhưng liệu có thực sự đủ không? Khi trái tim vẫn mãi gọi tên một người, khi những kỷ niệm dù nhỏ bé nhất cũng trở thành điều quý giá nhất trong những năm tháng thanh xuân? Và liệu tình cảm này sẽ đi về đâu."Có những tình yêu giống như cánh hoa ép trong trang sách, lặng l…