Không lời
Tự sự của một ai đó…
- Những lúc so deep của Thạc đẹp trai.…
viết cho những ngày mưa.một cốt truyện nhạt nhẽoviết bởi một con người nhạt nhẽođã đánh mất niềm tin vào tình yêu của bản thânnhưng lại tìm ra được ý nghĩa khi nhìn vào tình yêu của hai người.…
Một câu chuyện tình yêu, không biết sao, đọc thử xem.…
Năm ấy, ở tuổi 20 tròn, cậu gặp nó.Cậu nghĩ rằng cậu ghét nó lắm."Cái thằng Trí Mân đó, cha đuổi nó đi đi, con không thích có bất kì một người hầu nào quản thúc con hết"Cậu tệ thế nào nó vẫn cười, cười thật tươi, dưới ánh trăng thuần khiết, nụ cười của nó càng trong, càng xinh như nhỏ Anh cậu thích từ ngày xửa ngày xưa...."Mày đi giao du bên ngoài rồi về làm khổ tao quá con ơi. Sao mày lại lây cái bệnh này, còn là với cái thằng người hầu của mày. Tao đẻ mày ra, cho mày ăn học đàng hoàng sao mày làm khổ cha thế này hả con ơi"...Ngày đó, nó kết thúc tuổi xuân của mình theo cách như con nhà bà Kim, nó nỡ lòng để cậu ở lại chờ nó, ngóng nó. Còn cậu khoác trên mình áo hỷ, ôm nó vào lòng, khóc tức tưởi......…
Chút cảm xúc không tên.…
Đây chỉ là những lời tâm sự nho nhỏ mà tớ ko biết kể cho ai :(…
lời tâm tư này chắn chắn rằng kim taehyung không đọc được, thật tốt vì tôi có thể viết nó ra...…
my state of mind…
credit : @cigaristen…
Đay là kâu chuỵn tìn zề kuộk đơj of tao…
tha phương xứ nào?lang bạt nơi đâu?…