DuongRhy_Tao Cho Phép Mày Láo
"Mày láo nhỉ? Ai chống lưng cho mày mà mày láo vậy?""Thằng Trần Đăng Dương này đây. Sao? Mày có ý kiến gì với em Quang Anh của tao à?"…
"Mày láo nhỉ? Ai chống lưng cho mày mà mày láo vậy?""Thằng Trần Đăng Dương này đây. Sao? Mày có ý kiến gì với em Quang Anh của tao à?"…
Nhưng ta biết, đây là một câu chuyện có thật, nó sẽ không nhịp nhàng vần điệu như ca dao, tục ngữ, không mập mờ sâu xa như truyện ngụ ngôn, không tươi vui nhưng truyện cười, và cũng chẳng có một cái kết đẹp như truyện cổ tích. Đây gọi là ánh trăng của truyện cổ tích, sự thật luôn chìm dưới ánh sáng. Chỉ có ánh trăng mờ ảo, lập lòe mới có thể từng chút, từng chút khiến câu chuyện cổ tích này hiện lên với nét vẽ đau đớn, khổ sở và quằn quại thôi. Từ đây, bắt đầu một câu chuyện gọi là "Cổ tích bi ai". - Trấu, "Tích Trầu Cau"Ta thường nghe nói rằng cuộc đời của mỗi một con người chính là một câu chuyện. Vậy, đó có phải là truyện cổ tích không? Nếu phải, vậy thì có phải lúc nào truyện cổ tích cũng có hậu không? Ta không biết, nhưng nếu cuộc đời ta chính là một câu chuyện cổ tích thì hẳn nó sẽ không bao giờ có hậu, không bao giờ! - Cám, "Tấm Cám"Ai cũng bảo, làm hoàng hậu sẽ được hạnh phúc, ai cũng nói cuộc đời của con Tấm là câu truyện cổ tích mà ai cũng phải một lần mơ tưởng đến. Nhưng các người đâu phải là con Tấm thì sao có thể hiểu được nó? Chỉ có mình ta, ta chính là Tấm, thì ta mới biết rằng cổ tích không xuất hiện trong đời thực. Chỉ có con người, tự lực cánh sinh, tự mình cố gắng thôi. - Tấm, "Tấm Cám"…
Dưới sự vô tận của bóng tối và màn đêm,sinh linh hát vang dưới bầu trời đầy sao rồi tan biến trong chốc lát.Dành cả trăm năm để đợi người thương chỉ để đổi lấy vài giây hạnh phúc ngắn ngủi.Chỉ ước rằng mình chưa bao giờ được sinh ra.Những câu chuyện đau khổ,hạnh phúc,bi thương,tàn khóc và hy vọng cứ được kể để duy trì cái thế giới hoàn hảo đến đáng sợ này.Sẽ không có kết thúc,khi một chu kì khép lại,sẽ mở ra một hành trình mới.…
Câu chuyện là tiếng nấc đầy tiếc nuối của một bé gái khi chết lúc chỉ có 10 tuổi vì một tai nạn giao thông. Bố mẹ em luôn tự dằn vặt bản thân sau khi đứa con gái của mình mất. Mối quan hệ của họ ngày càng xấu đi. Em dần dần đã tìm ra nguyên nhân thực sự cái chết của mình. Đêm cuối cùng ở lại dương thế, em đã gắn kết lại được tình cảm của bố mẹ bằng chính tình yêu thương của mình dẫu âm dương cách trở. Truyện mang nhiều tình tiết mang tính tâm linh nhưng cũng không lấp đi được ý nghĩa nhân văn về tình cảm gia đình. Đọc truyện, mọi người sẽ càng thêm yêu và trân trọng cuộc sống.…