Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Clara, người không thích viết nhật ký cho lắm nhưng lại có quá nhiều thứ để kể.Lịch đăng sẽ vô cùng lộn xộn vì vốn tính chất của nó là vậy. Dựa trên cảm xúc của tôi trong các sự kiện có thật và nhân vật có thật.…
Tác giả: Trầm Cầm Tuyệt Tửu / Nguồn: https://www.256wenku.com/Văn án :Bác sĩ tâm lý từng mắc bệnh rất nghiêm trọng, vậy đã chữa khỏi như thế nào?Cao Điềm mất ngủ, cuồng loạn, điên cuồng uống thuốc, đấu tranh để sống sót, cạn kiệt hết tất cả những ngọt ngào và ấm áp trong cuộc sống.Lúc cô chữa khỏi cho mình, cũng đã trở thành một nữ bác sĩ hoàn hảo, lại gặp phải một Ninh Diệu tự bế thiếu tình yêu.Ninh Diệu không có nơi để đi, cô đem anh mang về nhà.Sống cùng nhau thân thiết, không ồn ào đã khiến phòng tuyến đời này không yêu đương, kết hôn của cô từ từ sụp đổ.Bên ngoài dư luận sục sôi, câu nào cũng là lên án cô lại có thể yêu chính bệnh nhân của mình.Làm sao có thể mặc kệ bệnh nhân và xây dựng một mối quan hệ thân mật ngoài quan hệ bác sĩ-bệnh nhân?Nhưng cô và Ninh Diệu là thanh bạch.Cô làm sao có thể yêu bệnh nhân của mình?Cao Điềm từ chức, tránh xa Ninh Diệu, yêu cầu anh tránh xa cuộc sống của mình. Nếu cô tái phát, cô sẽ chỉ rơi vào địa ngục một mình, Ninh Diệu-người đã được chữa khỏi, nên ở lại thế giới tươi sáng để tìm tình yêu mới .Trên tầng cao nhất, Cao Điềm đứng bên lan can giang rộng cánh tay, cảm nhận làn gió xuân ấm áp của cuộc sống. Cô nghĩ, tốt rồi, có thể rồi, cô có thể buông bỏ rồi.Ninh Diệu xông lên ôm lấy cô, đẫm nước mắt lẩm bẩm gọi tên cô : "Tiểu Điềm, anh cứu em"."Đừng không gặp anh, đừng xa anh, đừng vứt bỏ anh.[ Câu chuyện hư cấu, không có nguyên mẫu, tôn trọng lẫn nhau, lý tính truy văn ]Nội dung biểu đạt : Tiếng chuông cô độc gặp lời văn ngọ…
ANH LÀ ĐÊM DÀI, CŨNG LÀ NGỌN ĐÈN DẦU - TUẾ DUYEdit by Vân Song Các - 云窗阁Bìa: bìa xuất bản bên TrungWattpad: Vân Song Các (_VanSongCac_)Wordpress: https://vansongcac.wordpress.comThể loại: Ngôn tình, hiện đại, đô thị, khát vọng tuổi trẻ, tam giáo cửu lưu, yêu nhau lắm cắn nhau đau, OEĐộ dài: 56 chươngTình trạng: Đang updateGIỚI THIỆU:"Một ngày nọ, chùa Phổ Tề đột nhiên thông báo sắp tu sửa và đóng cửa chùa trong một ngày. Đó là bởi vì ngày hôm đó mẹ anh muốn đi dâng hương.""Trên thẻ căn cước anh họ Diệp, trên hộ chiếu là họ Lương, họ tên trên mỗi giấy tờ đều không giống nhau.""Cô đến chỗ bạn bè anh để tìm anh, lấy địa chỉ, khẳng định rằng con đường đó không có số 1599. Dương Khiêm Nam dập tắt điếu thuốc, khoác áo vào đi tìm cô. Bạn bè hỏi là ai mà có mặt mũi lớn đến vậy, còn muốn cậu đích thân đi đón. Anh cong khóe môi, nói: Một người mù đường."Rồi đến ngày sinh nhật của cô, anh hỏi cô muốn món quà gì. Cô nói rằng anh cùng em đến chùa Phổ Tề lễ Phật đi.Cô thích anh chìm trong biển người mênh mông, dòng người chen chúc, hương khói mù mịt, Bồ Tát cúi xuống khen, vạn hộ cõi người phàm. Anh vô thức ngoái đầu nhìn lại, liên tục tìm kiếm cô.Đột nhiên cô cảm thấy mũi mình chua xót.- Ôn Lẫm x Dương Khiêm Nam※ Truyện đã được xuất bản bên Trung.***Truyện không có lịch đăng cố định trên Wattpad!…
lần đầu viết tiểu thuyết của mình nên vài phần đầu mình có thể viết rất ít và bí rất nhiềumong mọi người kiên nhẫn chờ đợi nhé!!còn về bìa thì lần sau mình sẽ cập nhật ( đọc phần "Bìa" mà mình đã nói).…
- Muốn sống trên sân thượng luôn à? - tiếng gót giày xen kẽ cùng gió rít gào bên tai. - đã nửa tiếng rồi, Giang. - Giang muốn chờ hoàng hôn.Couple: Lâm Trường Giang x Võ Yến Nhi.Thể loại: fanfiction, oneshot.Không được reup hay mang đi bất kì đâu trước khi có sự cho phép của tác giả. Hãy tôn trọng lẫn nhau. Nhân vật trong truyện không thuộc sở hữu bởi tác giả, vui lòng không report truyện hay bình luận xấu với mục đích không chính đáng.…
Tôi nghĩ là mình cần một bác sĩ tâm lý trước khi tôi không thể tự chữa cho mình nữa . Có lẽ mọi thứ dường như đang trở nên dần khó khăn hơn với tôi. Lo lắng, bối rối, sợ hãi, buồn bã tức giận. Tôi cần ai đó nói cho tôi biết tôi bị làm sao và tôi cần phải làm gì. Có lẽ 4 tháng nữa những cảm xúc này sẽ kết thúc, hoặc tệ hơn chăng ? Tôi thôi thúc mình phải viết ra, suy xét thật cẩn thận mình là ai ? Mình đang nghĩ gì ? Tại sao mình lại nghĩ như vậy ? Phải làm gì bây giờ ?…
Biết tìm đâu ra một trốn dung thân cho những mảnh đời của những đứa trẻ tổn thương , trầm cảm ? Có lẽ là đại dương đen - thứ luôn làm ta tò mò và ám ảnh ... Nhưng trong đó luôn là nơi tối đen , đèn có rớt xuống cũng nhanh chóng bị tắt ngủm bởi màn nước đen ám ảnh...Vậy đâu mới là nhà của những đứa trẻ tổn thương ? Nếu ví con người như những nhành hồng thắm , thì có lẽ '' chúng '' là những nhành hoa đã dần héo mòn từ trong tâm hồn... Những con quỷ đánh cắp cuộc đời mang tên trầm cảm ... cre : gg Xin cảm ơn!…
CẢNH BÁO TO ĐÙNG: LUẬN LOAN, MẤT NÃO, THÔ TỤC, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌCSau cái ngày sinh nhật tuổi tuổi 17 bị bố phá thân, Lục Vi Vi lại liên tiếp bị những anh đẹp trai khác nhau chịch, từ đó bị dạy dỗ thành con điếm dâm đãng thèm chịch.Nhưng người mà cô yêu thật lòng là ai?Thích Dương âm hiểm lạnh lùng.Tần Sở hung ác quyến rũThanh mai trúc mã Chu ChuTriệu Tử Mộc dịu dàng đa tìnhHay là người bố vẫn luôn bảo vệ cô?Mãi cho đến khi cô tìm được cô gái xinh đẹp đeo kính râm, cô mới phát hiện ra, chân tướng không chỉ đơn giản như vậy, tất cả chỉ là một trò chơi mà thôi...Cái gì? Trò chơi? Hừ, Lục Vi Vi cô sẽ không chịu chấp nhận số phận như thế đâu, quay người vịt hóa thiên nga, đám đàn ông thối các người cứ tắm rửa sạch sẽ chờ bổn cô nương dạy dỗ đi.Nữ chính trước yếu đuối sau phản côngNP không có nam chính, cao H khẩu vị nặng, có tình tiết cốt truyện.…
"tại sao cô cứ ở đây thế?""tôi đang chờ cậu bắt được tôi" "vậy nếu tôi không làm được?""đó là chuyện dễ hiểu thôi, tôi sẽ bay sang giấc mơ của kẻ khác và làm điều đó"...lấy ý tưởng từ Chase me của Dreamcatcher…
_Hôm nay a đã vào đọc. đã thấy chị viết những gì chúng ta đã nói, đã trải qua.... Anh rất vui, mừng ngỡ thấy chị đã lưu giữ nkg gì về 2 ta. _Mỗi lần gặp chị anh rất muốn ôm 1 cái thật lâu cho vơi nỗi buồn nỗi nhớ của anh đến chị và vui vẻ bến nhau 1 ngày rảnh rỗi. _Có những lần a đòi lên nhà chs vs chị ngủ chị ko phải là k cho mà là có 1 số Chx gđ nên chị k muốn a thấy. Anh biết... chị càng như vậy thì anh lại càng muốn gần chị hơn, nhớ nhiều hơn. _Anh nhớ chị..... nói vậy thôi ( chị đi ra a k viết)…
Con ơi sao lại bỏ mẹ bỏ gia đình mà đi vậy con...Tiếng gì vậy nhỉ? Tiếng gào khóc trong tuyệt vọng của người phụ nữ đứng tuổi trước quan tài làm tôi không khỏi chú ý. Hình như đây là đám tang mà người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Một đám tang đầy tang thương. Lứa tuổi học trò đối với nhiều người có lẽ là khoảng thời gian đẹp và đáng nhớ nhất. Nó đẹp đến mức mà bao bài ca đã viết về nó, đã bao thế hệ học sinh nghêu ngao hát mà trân quý. Nhưng đâu phải ai cũng có một thời học sinh đáng nhớ. Với nhiều người có lẽ nó chính là địa ngục trần gian, là khoảng kí ức đáng quên nhất.Truyện "Ẩn sâu trong em" là những âm thanh thầm kín nhất trong lòng của một cô gái bị bắt nạt học đường. Là những nỗi đau, những giằng xé nội tâm, là ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết. Đến với tác phẩm, bạn có thể phần nào thấy được những nạn nhân của vấn nạn bắt nạt học đường phải chịu đựng.Rất mong các bạn có thể dành một chút thời gian thưởng thức tác phẩm của mình…
Vệ gia vốn dĩ là danh gia vọng tộc bao đời, nhưng vì lập quá nhiều chiến công hiển hách mà dần trở thành cái gai trong mắt các gia tộc lớn khác. Dẫn đầu là Vĩnh thừa tướng cùng các phe cánh phụ thuộc, họ đồng loạt dâng sớ tố cáo Vệ gia âm mưu làm phản cùng nhiều tội trạng chưa được kiểm chứng khác khiến gia đình vốn êm đềm nay cửa tan nhà nát. Cả gia tộc bị đày làm thứ dân, buộc phải chuyển đến vùng đất cằn cõi phía Nam sinh sống, vĩnh viễn cấm bước vào kinh thành.Riêng trưởng nam Vệ gia bị giam trong đại lao, không rõ sống chết ra sao. 2 nữ nhân Vệ gia một người bị Nhị Vương gia bắt đi, 1 người lại được Đại thiếu gia nhà thừa tướng cầu xin được nạp làm thiếp. Từ những người cao cao tại thượng nay đột nhiên rơi xuống cái hố sâu thăm thăm không thấy đáy. Như đóa bạch liên trắng bị vấy lên thứ bùn đất bẩn thỉu và hôi hámVệ Thu Quân - người đã bị bắt vào Phủ Nhị Vương từng là quân sư tài ba, hỗ trợ biết bao trận chiến lớn giúp mở rộng biên cương bờ cõi tổ quốc, vốn dĩ cô thông minh, lanh lợi, lại tài trí hơn người mà giờ đây bị hành hạ đến mức tâm thần không ổn định. Không những thế còn bị Nhị Vương ngày ngày giày vò, thần trí đã rối loạn nay càng loạn hơn. Nào còn là dáng vẻ phe phẩy quạt, uyển chuyển cầm cờ bình định thế trận nữa ? Cô giờ như 1 kẻ điên, 1 kẻ điên...Nhưng cũng chính kẻ điên ấy vào 5 năm sau lại khơi dậy sóng lớn nơi triều đình, kéo những kẻ từng ám hại gia đình mình xuống dưới hố bùn tăm tối!! TẤT CẢ CÁC TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU !!!! CÓ YẾU TỐ BẠO G…
Bộ truyện có tên: [Buồn] Em sống cho ai vậy...? được tạo ra vào ngày 2/3/2024 lúc 12:37 trưa Tác giả và ý tưởng: VnTrn7978 Nội dung: Nói về 1 cô gái tên là Mạc. Cô là 1 cô gái rất xinh xắn, học hành giỏi giang, dễ thương và lễ phép. Cô rất hay cười, nhưng đâu ai biết đằng sau những nụ cười xinh đẹp đó chính là một khoảng trống vô tận trong trái tim cô...Gia đình cô lúc nào cũng bắt cô học, cứ mỗi khi thấy cô ngồi chơi 1p thì lại giao thêm nhiều bài tập cho cô, còn lúc nào không có bài tập thì cô phải đi học thêm. Lịch học thêm của cô kín cả tuần, chẳng lúc nào cô được nghỉ ngơi cả. Nhưng rồi sau đó lại có rất nhiều điều xảy ra với cô, vui có, buồn có. Đến mức cô chẳng chịu được nữa mà cô lại nghĩ đến một điều thực sự điên rổ...…
Tác giả: 말린꽃Người dịch: Beloved HusbandTình hình cập nhập: vẫn đangLưu ý: Vui lòng không sao chép bản dịch của tôi trên bất cứ hình thức nào! Hiện tại chỉ đang dịch trên Wattpad, chưa trên các trang web hay các ứng dụng nào khác. Cảm ơn! TÓM TẮTKang Chae Heon.Bạn cùng lớp cấp 3, bạn cùng lớp đại học và là người tôi thầm thương trộm nhớ từ lâu.Một người đàn ông luôn đứng đầu chuỗi thức ăn, nhưng vẫn tốt bụng và thân thiện với mọi người.Khi anh ấy mỉm cười ấm áp như ánh mặt trời mùa xuân, cảm giác như cả thế giới đang tỏa sáng.…
Tâm tư của bạn sẽ phù hợp với từng câu chuyện, từng nỗi lòng của bộ truyện này. Nếu bạn phù hợp với nội dung trong từng chương thì bạn hãy thoát ra và hãy thật hạnh phúc và tìm kiếm niềm vui nhé, đừng để nỗi buồn vây quanh làm mắt bạn ướt nhòe đi vì lệ trào☺️…
"Em chạy đi, chạy nữa đi, tôi xem em chạy bằng cách nào. ""Em muốn chết? Hảo, chết đi! Chết rồi tôi giữ xác em, chôn cùng với em,... Đừng tưởng chết rồi thoát khỏi tay tôi! ""Lam Trạm à! Em ghét tôi sao? Oh, vậy em tốt nhất ghét tôi nhiều chút, hận tôi nhiều chút,... Vậy mới khiến em lưu giữ hình bóng tôi. ""Em muốn chạy? Em chạy 1 bước nữa đi? Tôi liền đập gãy chân em để em không thể chạy được nữa! ""Em không thèm nhìn tôi vậy tốt nhất em đừng nhìn, bởi vì chỉ cần tôi nhìn em là đủ! Nếu có kẻ dám nhìn em, tôi sẽ moi mắt họ ra!!""Xem ra tôi cần dạy dỗ em nhỉ? Heroin được đó? Em sẽ không thể rời xa tôi nữa rồi" . "EM ĐỪNG BAO GIỜ NGHĨ ĐẾN VIỆC THOÁT KHỎI CHÚNG TÔI". Viết tặng cho bé @Faksjjk2…
Tấm luôn mang trong mình vẻ ngoài dịu dàng, thùy mị nhưng liệu đó có phải bản chất thật của nàng ấy? Cám luôn được mọi người coi là kẻ ác vậy liệu sau lớp mặt nạ đó cám là người như thế nào??…
TÁC PHẨM DO MÌNH SÁNG TÁC. TUYỆT ĐỐI KHÔNG REPOST KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP!!!Ôn Khánh Vũ x Lam Cẩm DươngThể loại: 1x1, sủng ngọt, cao H (sẽ có ở các phiên ngoại), thanh xuân vườn trường, ngược tâm, ôn nhu nhẹ nhàng si tình công x nhà mặt phố bố làm to thụVăn án:Ôn Khánh Vũ ngủ thiếp đi vì quá mệt. Hắn bay chuyến đêm qua từ thành phố khác về đây, sáng nay chưa kịp đến nhận chức cơ quan mới gần đây vì máy bay gặp sự cố khởi hành chậm, nhân viên khuân vác vừa đến đã làm ồn cả nhà vì lúc chuyển đồ đạc luôn gây ra tiếng động, Ôn Khánh Vũ không yên tâm nên mới trực tiếp ra chỉ huy. Giờ đã quá mệt, hắn nên ngủ một chút.Ôn Khánh Vũ thấy một giấc mơ kỳ lạ.Hắn mơ về thời trung học, hắn vẫn còn mặc áo trắng đứng từ lan can nhìn xuống sân trường. Lần đó là mùa thu, lá vàng trải khắp nơi, trời quang đãng, gió se se..."Học trưởng, em là Lam Cẩm Dương."Ôn Khánh Vũ quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt ngang tầm mắt mình, nở nụ cười trong sáng."Ôn Khánh Vũ." Hắn vẫn luôn nhã nhặn như vậy, luôn xa cách với người ta.Lam Cẩm Dương nhìn Ôn Khánh Vũ một lát, rồi kéo tay hắn đi. Ôn Khánh Vũ ít nhiều ngại tiếp xúc người lạ, định vùng tay ra. Nhưng ngay khi dừng lại Lam Cẩm Dương đã buông tay trước. Hắn lục lọi thứ gì đó trong ba lô, một hồi lấy thứ đó ra."Học trưởng, của anh."Ôn Khánh Vũ nhận lấy, mắt nhìn chằm chằm Lam Cẩm Dương."Cộc cộc."Hắn chợt tỉnh dậy vì tiếng gõ cửa. Ôn Khánh Vũ ngủ không sâu lắm, liền mở mắt, xỏ dép bông ra mở cửa."Tôi cho chó ăn xong rồi. Giờ chúng ta có thể nói chuyện được chứ?"…
Say the name Seventeen, Seventeen say the nameSeokmin rất quyến rũ nhưng em không biết là sự quyến rũ của em có thể gây chết người-Em chọn đi, một là tôi bắn chết nó hoặc hai là nó sẽ bị chính tay em bắn chết-Nếu sự xấu xí của em có thể gây chết người thì nhhư em thấy đấy, tôi vẫn còn sống và còn sống rất tốt cơ-Tôi yêu em không chỉ vì thân xác đâu, tôi còn yêu cả cái cách em ngoại tình với chục thằng sau lưng tôi nữa-Anh à, cái lỗ của anh như muốn nuốt chửng luôn cái đó của em vậy, sao vậy anh thèm lắm rồi à~Nội dung -(-18), lưu ý trước khi đọc!!!…