20 lần cầm bút
Mình muốn viết. Nhưng mình không chắc là có làm được việc thử thách viết lách này trong 20 ngày không, nên mình dùng từ "20 lần". 🐷…
Mình muốn viết. Nhưng mình không chắc là có làm được việc thử thách viết lách này trong 20 ngày không, nên mình dùng từ "20 lần". 🐷…
Giây phút gặp nhau tôi đã biết mình không thể thoát khỏi cậu…
Một người lãnh khốc nhưng trái tim vô cùng ảm đạmMột người tĩnh lặng nhưng vô vàn mưu kếHOÀN HẢO-HIỂM ÁCQuá khác biệt để tạo nên tình cảm trọn vẹnAi biết được khi hai hơi thở hoà làm một tính cách lại ôn nhu đến lạ kì.Nụ cười bên ngoài chỉ là vỏ chắn yếu đuối để che đậy sự cô đơn vốn cóCÔ ĐƠN-HẠNH PHÚCMột bước tiến quá xa cho ngọn lửa vừa mới nhómVốn dĩ đã không tin tưởng đến tình yêu nhưng lại vì anh mà để tình yêu vụt mất.Mở chăn ra là thân thể của hai con ngườiCảm giác khoái cảm trong khi làm tình chỉ kéo dài vài phút...nhưng đủ làm họ đánh mất cả lí tríĐan mười ngón tay vào nhau che nhau cả đời cuồng loạnNụ hôn kéo dài vài giây che người nửa kiếp gian nan"Nắm lấy tay ta che ta nửa đời cuồng loạn Hôn lên mắt người nửa kiếp gian nan" Chưa đủ yêu nhau hay chưa đủ hiểu nhau để làm điều đó?Tình yêu là con đường đưa con người vào chốn mù quáng.Đi sai một đường xa nhau ngàn bước.Còn thương nhưng không liều nóiCòn tình cảm nhưng không dám nói raĐợi đến lúc lễ đường tuyên thề thì có lẽ.... quá muộn màng."Anh đừng vì tôi mà phí mất nửa đời còn lại, tình của anh kiếp sau tôi sẽ trả."…
chỉ là những thông tin cho mn cần biết thôi ạ❤các cậu muốn ai thì cứ việc cmt ạ❤…
Tác giả: ThanhDuyen0406 (Tuyết Thiên Vi)Trong thời không luôn luôn tồn tại ba ngàn đại thế giới cùng ba ngàn tiểu thế giới. Các thế giới được tách biệt lẫn nhau với một tấm ngăn vô hình, mỗi thế giới có một quỹ đạo phát triển riêng biệt.Nhưng một ngày, các đại thế giới dã tâm bành trướng, xâm chiếm các tiểu thế giới qua "Thời Không Chi Môn". Sau khi đã ép hết giá trị cuối cùng, các đại thế giới lại nghĩ ra một trò chơi thú vị.Bọn chúng biến các tiểu thế giới thành những phó bản khủng bố, ném dân cư của các tiểu thế giới vào trong đó giãy giụa cầu sinh. Với nhu cầu giải trí, bọn chúng khai phát sóng trực tiếp, mua vui cho dân chúng, sau đó thuận lợi thu về khối lợi nhuận khổng lồ.Một ngày trời trong nắng đẹp, các đại thế giới tiếp tục lựa người ném vào phó bản để bổ sung số lượng đã chết, lựa a lựa, chọn a chọn, sau đó đá đến tấm ván sắt.Tác phẩm: Ta Dựa Đa Nhân Cách Quét Ngang Phó Bản Khủng BốThể loại: Vô hạn lưu, phát sóng trực tiếp, nữ cường, đa nhân cách, linh dị thần quái,...…
"Ai Đó Khẽ Cười Khiến Anh Như Thằng Ngơ""Bên Nhau, Ta Còn Không Một Giây Do Dự Nào"Trần Đăng Dương x Trần Minh HiếuSinh Viên Năm 2 x Sinh Viên Năm 2☆Textfic…
'Nếu cậu không đọc bức thư đó, thì cậu đã có thể không hối hận như ngày hôm nay. Chặn những lời đường mật đó rót vào tai cậu, ngừng nghĩ ra những mộng tưởng về tình yêu,... Mỗi giây phút yêu người đàn ông đó trái tim cậu lại rỉ máu. Nếu cậu nhất quyết từ chối những điều hắn đã làm cho cậu thì giờ chắc cậu sẽ...'-Phỏng dịch tên: Đầm pha lê và Công tước ---------------------------------------------------Đây là lần đầu tiên mình viết fic mong mọi người ủng hộ mình nhe, sai sót hãy góp ý xuống comment nhé!…
Một giờ đêm, tôi tỉnh giấc, đã liên tục bảy ngày liền như vậy.Trong những giấc mơ, luôn có một bàn tay vuốt ve cơ thể tôi, một đôi tay lạnh như băng.Hơi thở lạnh lẽo đầy ái muội sượt qua tai tôi, thân thể tôi tế liệt không chút sức lực.Dù cho tôi có hoảng sợ đến cỡ nào thì cơ thế vẫn không thể nhúc nhích được, chỉ có thể cảm nhận nỗi sợ hãi kéo dài đêm đêm trong bóng tối.Trong lúc mơ hồ, một giọng nói trầm trầm lọt vào tai tôi, rằng: "Đừng sợ, một chút nữa là ổn rồi."Sự tra tấn kéo dài làm tôi đau đến ngất đi.*Phu quân xuất thế, linh thai ngầm kết, Ly Long máu giới... Ta bị một cái từ trong mộ leo ra gia tộc làm tế phẩm dâng cho Minh Quân, từ đây du tẩu cùng âm dương, không dung tại nhân gian…
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, hài hước, lãng mạn, sủng.Giới thiệu: Có những mảnh ghép, sinh ra là để gắn liền với nhau. Thanh xuân là tuổi trẻ, là hoài bão, là ước mơ, là những người bạn thân cùng nhau sát cánh, chung vui, chung buồn, là những mảnh tình rung động đầu đời, những ghen hờn con nít. Thế gian vạn người, nên trân trọng những người mà ta đã gặp trong thanh xuân này. Một ngày đẹp trời, và gió thổi. Lưu ý: Truyện được đăng lần đầu là cách đây nhiều năm, song, mình tạm thời đóng truyện lại để tái cơ cấu lại toàn bộ về nội dung, duy chỉ có nhân vật là vẫn giữ lại. Truyện viết ra không nhằm mục đích lợi nhuận hay giáo dục tư tưởng mà chỉ là để giải trí, thư giãn và có những phút giây mới mẻ, hồi tưởng.Credit: Bìa được làm bởi Thu - Shooting Star Team ❤️…
(1) PaiLumiPai (x)(2)EiYae(3)JeanLisaJean(4)UnknowGodLumine (x)(5)GanQing (o)(6)ShenQing (o)(7)LumineAyaka(8)YaeEi(9)ShenYun(10)AyakaLumineLưu ý : cùng kí hiệu [(vd) :(x)] là một phần.…
Kể ra cũng buồn cười vì chỗ viết truyện lại viết công thức nấu ăn :))Mình muốn ghi lại 1 số cách nấu ăn ngon từ đơn giản ( luộc, nấu,..) đến các món phức tạp mà mình sưu tầm được.Có thể bạn đã biết thì hãy góp ý hoặc thêm cho mình để nó hoàn chỉnh hơn. Còn các bạn chưa biết có thể tham khảo tại đây :)Hi vọng có ích cho mọi người :3…
viết về mỗi ngày ở cùng bảo bối nhỏ của châu kha vũ.…
Vài mẩu ngắn ngắn mà mình thích thoy, lâu lâu sẽ cập nhật, thường tui đăng face trước, r18 thì sẽ chỉ up ở đây.Trans theo lời tổ OTP mách bảo nên không tránh được sai sót, cũng chưa xin phép tác giả nên xin đừng mang đi đâu 🤧🤧🤧🤧🤧…
truyện ngược và khá OOC nên cân nhắc trước khi đọcchuyện này là về CynoNari , thế nên... không thích thì phắt đi tôi không tiếp.Xưng Hô:Tighnari: em Cyno: hắn…
"Sư phụ, hắn vừa trừng mắt với người.Ta khoé mắt hắn nhé" "Ừm.'' "Sư phụ hắn dám chửi người, ta giết hắn được không?"Cánh tay thon dài từng khớp trắng tinh nhẹ nhàng chạm lên mặt thiếu niên. Cậu nói:"Đừng giết, cắt lưỡi hắn đi."*hôn môi*Thiếu niên:"Đều nghe người."cười #####Hắn thoát khỏi ngục. Bắt đầu trả thù.Thiếu niên kia sống không bằng chết giãy dụa trên nền đất, còn cậu thì bị quẳng lên gường nhục mạ. Hắn:"Bị làm nhục trước mặt 'đồ đệ đáng yêu' của ngươi cảm giác như thế nào?"Hy Tân:"."_xuyên thành tên sư phụ ngạo kiều. Ai mới là nhân vật chính đây??!!Hay là.. thử bám ngược lại xem(ಥ_ಥ)**Thiếu niên:" Sự phụ.."Bạch Hy Tân lạnh lùng:"Nhìn cái gì,còn không lui ra."[Bắt đầu chuỗi ngày ngược nam chính]**Cậu nửa tỉnh nửa mơ, nước mắt nhìn kẻ ngồi chống tay bên cạnh. Kẻ đó lạnh lùng, Hy Tân thở dốc, hai má đỏ ửng cất giọng yếu ớt:" Con tha cho ta đi được không? Đã hơn '107' lần rồi!!"Thiếu niên cong môi cười, đắc ý nói:"Có chuyện sự phụ không biết.Hắn chỉ là 'Một Phân Thân' của ta thôi."Hy Tân:"..."Té ra ta bị chơi xỏ.Nam chính tự tạo phân thân 'Ngược' hắn kìa!!{ Vẫn là không thoát khỏi cảnh bị đè rồi!!! T^T} *Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!** Nếu các bạn không thích thì lướt qua nha*!KHÔNG COPY DƯỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC !…
Mình thấy hay nên chia sẻ qua đây cho m. n đọc Tần Lạc mang thai rồi. Đối phương: Diện mạo không rõ; tuổi không rõ; thân phận không biết. Mười tháng hoài thai, ngày đó đứa nhỏ sinh ra, bị người cha thần bí của đứa nhỏ ôm đi, từ đây mẹ con chia lìa. ... Vài năm sau. Trên đường Tần Lạc không cẩn thận nhặt được một người bạn nhỏ Hoả Tinh, đến ngày thứ hai, một người đàn ông nguy hiểm lại cường thế, dẫn một đám người áo đen như hung thần ác sát xông vào nhà cô. "Tần tiểu thư, chúng tôi hoài nghi cô có liên quan tới án bắt cóc Hoắc thiếu gia, mời đi theo chúng tôi một chuyến, hiệp trợ chúng tôi điều tra." Mẹ nó! Tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc sao? Cái người bạn nhỏ Hoả Tinh này, lại có thể là con trai của nam thần Hoắc Kỷ Thành cấm dục tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố D? Nhưng mà, vì sao mặt mày lại giống bộ dạng bản thân như vậy?! Đoạn ngắn: Tần Lạc giãy dụa: "Tổng giám đốc, đây là văn phòng!" Hoắc Kỷ Thành thờ ơ: "Văn phòng thì thế nào? Làm thư ký, ở lại văn phòng tôi một phút chẳng lẽ còn có người dám nói chuyện linh tinh?" Tần Lạc xấu hổ: "Vậy anh để tôi đi xuống!" Hoắc Kỷ Thành tà tứ nhếch môi: "Ngoan, cứ ở trên bàn." Tần Lạc: "..."Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại độ thị, 3s ... He.…
Em xuất hiện trong cơn mưa của những ngày thuBên anh qua từng năm thángMùa xuân em khócMùa hạ em cườiMùa thu chỉ toàn cãi vãCòn mùa đông, em rời đi...Chúng ta đã hạnh phúc như thế cơ mà?Cớ sao lại...Anh nhớ những phút giây hai ta bên nhau...Nhớ em nhiều lắm... em có biết không?Chờ anh nhé!Itoshi Rin...…
Thanh xuân vẫn luôn là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người, nếu như ví cuộc đời con người là một thân cây, thì thanh xuân chính là những chồi non lộc biếc, tràn đầy sức sống mãnh liệt. Tôi và cậu lại gặp nhau vào đúng khoảng khắc tươi đẹp nhất ấy.Cậu thích tôi. Nhưng là do tôi quá ngu ngốc, không nhận ra được tình cảm thầm kín ấy. Hay do cậu dấu quá kín, kín tới nỗi tôi mở sao cũng không hiểu nổi. Vũ Khốn Kiếp, tôi nợ cậu một lời xin lỗi, cũng nợ cậu một lời cảm ơn.Xin lỗi, vì đã luôn trêu chọc cậu. Cảm ơn... vì đã xuất hiện trong cuộc đời tôi.Thời gian và khoảng cách đúng là liều thuốc thử hữu dụng nhất. Vì chỉ vào lúc cậu ra đi, tôi mới nhận ra thứ tình cảm nhen nhói trong tim mình đã đâm chồi từ bao giờ...Có thể rồi khi trở lại, cậu không còn thương tôi nữa. Nhưng tôi vẫn muốn vào giây phút mình gặp lại nhau ấy, nhìn cậu và nói với cậu một câu. "Chào cậu, Thanh Xuân của tôi"…
nơi những giấc mơ chẳng thành sự thật.------------------------Request open 24/24.…