Trăng Giữa Chiều Tà.
Fanfic Tan Học Đợi Tôi [ĐM]Tác Giả: Tương Tử Bối.…
Fanfic Tan Học Đợi Tôi [ĐM]Tác Giả: Tương Tử Bối.…
Disclaimer: "Tan học đợi tôi" thuộc về Tương Tử Bối, đồng nhân thuộc về các tác giả còn Trần Cảnh Thâm và Dụ Phồn thuộc về nhauPairing: Trần Cảnh Thâm x Dụ PhồnTranslator: Yingie…
(Tên cũ: Ai gửi cánh thư cho ánh dương rực rỡ)"Giữa lưng chừng của tuổi trẻ, thật may vì đã có một vầng dương luôn soi sáng trái tim bé nhỏ này của tớ."Ngày đăng: 5/5/2024Hết: 26/6/2024Ẩn, sửa lại, đổi tên: 6/12/2024Ngày đăng lại: Sắp tới…
"Số đỏ" xoay quanh cuộc đời của nhân vật chính Xuân Tóc Đỏ. Từ khi hắn chỉ mới là tên hạ lưu bỗng chốc đổi đời, nhảy vọt lên tầng lớp danh giá thời bấy giờ và từ đó "Số đỏ" nêu bật lên thói hư tật xấu của tiểu tư sản Hà thành với lối sống xa hoa đầy giả tạo.Đăng tải chỉ vì mục đích đọc offline.…
"Nếu cậu làm sai , tớ sẽ đợi cho đến khi nào cậu nhận ra và sửa lại thành đúng thì thôi. Này, tớ là người rất kiên nhẫn đấy.""Dù phải đợi bao lâu, dù ngược xuôi ngang dọc, anh cũng không ngại chờ đợi, miễn là em vẫn nhớ có một người vẫn luôn đợi em."Viết xong: 09/03/2020Ngày đăng lại lần thứ 5: 13/08/2024Ngày đăng lần 6: 26/09/2024Ngày đăng nhiều hơn lần 6 vài lần: 14/12/2024…
Trong những tháng ngày cuối cùng dưới mái trường cấp ba, cảm xúc trong tôi cũng bị cuốn theo sự tiếc nuối và hoài niệm của đám học trò. Để rồi khi ánh hoàng hôn rải trên làn tóc đỏ rực ấy, dáng vẻ Mẫn trên chiếc xe đạp quen thuộc khiến trái tim tôi nhói lên từng hồi.…
Một câu giới thiệu: Ai sẽ là người thua cuộc trước?---------⚠️Warning: Teenfic motif những năm 2010, nhân vật kiểu cũ với nhiều tình tiết và nội dung không phù hợp với chuẩn mực và thời điểm hiện tại. Vui lòng cân nhắc trước khi đọc.----------Tóm tắt về bối cảnh: Một bộ teenfic với bối cảnh học đường lấy cảm hứng từ 100 motif siêu cũ và 1000 tình tiết quen thuộc từ những năm 2010, sau đó mang đi viết lại theo một cách khác vào năm 2020, với sự thay đổi về góc nhìn và tuyến nhân vật chính-phụ.Tóm tắt về nội dung: Câu chuyện tình yêu được cả thế giới ủng hộ của hai bạn trẻ 17 tuổi có cuộc đời hoàn hảo không sóng gió, nhưng bằng một cách nào đó nó lại lằng nhằng dây dưa đến 103 chương truyện.----------Nhân vật được xây dựng theo kiểu xưa cũ, không gần gũi và mới mẻ như những truyện được sáng tác gần đây. Danh xưng của nhân vật ở tên truyện thiên về hình tượng cool ngầu, nổi loạn hơn là về vấn đề tình cảm.-----------Hướng dẫn "sử dụng":Teenfic đời đầu hường phấn trên trời, motif cũ xa xôi hơn 10 năm trước, nhân vật phản diện và hoàn hảo, tình tiết ảo tung chảo kèm theo 7749 cái tag khác, có thể không phù hợp với số đông.Truyện được viết theo chiều hướng phim ảnh phù phiếm, tình tiết bị cường điệu hoá, drama ngập mặt, không liên hệ với thực tế.…
Tác giả: Quất Tử Bất Toan.Thể loại: Ngôn tình, "chữa lành" , SE.Nguồn: Dưới Mái Hiên An_________ Tôi bị bạo hành, cả ở nhà, lẫn trên trường....Cha đánh tôi, bạn bè bắt nạt tôi. Tôi cảm thấy thế gian này quá mức u ám, tôi tuyệt vọng khôn cùng.Trong lúc đi vô định, tôi đến một tiệm xăm ở cuối hẻm.Tôi nghe nói chủ tiệm xăm là một tay giang hồ, đánh đấm hung hãn, tàn nhẫn, người xung quanh ai cũng sợ.Đẩy cửa vào, tôi móc ra tờ mười tệ nhàu nát dúm dó, lấy hết can đảm hỏi: "Nghe nói ông thu phí bảo kê, vậy ông... có thể bảo vệ tôi không?"Giữa làn khói lượn lờ, người đàn ông cong môi cười nhạo: "Con cái nhà ai đây? To gan nhỉ."Sau này, người đó lại vì mười tệ ấy, bảo vệ tôi suốt mười năm.…
"Yêu thầm chính là tự ti, vì tự ti nên mới lựa chọn yêu thầm."Lần đầu tôi gặp cậu là vào một chiều mùa thu lá vàng rơi rụng, khi cái nắng gắt, nóng nực của mùa hạ đã chịu vơi đi trên mảnh đất thủ đô này.Ngày mà tôi quyết định buông bỏ tình cảm đơn phương đó, là ngày mà ánh nắng ấm áp của mùa xuân đang dần xâm chiếm mọi ngõ ngách vẫn còn đang vương chút hơi lạnh còn sót lại của ngày đông giá rét.Xuân qua, Hạ đến, Thu đi, Đông về. Thì ra tôi đã thầm yêu cậu lâu đến thế, thứ tình cảm ngay từ đầu đã biết trước không có kết quả, vậy mà sao vẫn dại khờ, tơ tưởng mãi về sau?---"Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ" được viết bởi Mây Quýt (maytrang27).Đăng lần đầu tại Wattpad vào ngày 07/09/2023. Bìa minh hoạ: Gumi Books----Chào mừng bạn đến với chuyến hành trình của "Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ".…
"Sao em học tệ dữ vậy em? Con trai cô toàn tự học ở nhà, vậy mà mới đạt giải học sinh giỏi nhất thành phố. Em mà là con dâu cô, chắc cô phải lên chùa để cầu bình an quá." Kể từ lúc nghe cô Thoả nói câu này, tôi biết mục tiêu của mình không phải là con điểm mười môn Anh Văn.Mục tiêu của tôi, chính là Nghiêm Trường Toản. Không đâu xa, con trai cô Thoả chủ nhiệm.--------Tác giả: Nai ConNgày xuất phát: 12/09/2024…
[ MỚI CẬP NHẬT THÊM CHƯƠNG 12,13 ]Trích: "Cái này trẻ con không được xem." Long ghé vào tai tôi, chất giọng trầm ấm vang lên đầy quyến rũ khiến tôi đứng hình mấy năm giây. Hình như tôi còn cảm nhận được cậu ấy đang cười nữa. Tai tôi đỏ cả lên rồi. "Cậu thì người lớn với ai?" Tôi cãi lại. Tay tôi vẫn nắm lấy cổ tay của Long, dùng hết sức kéo ra. Nhưng sức của tôi sao mà so được với cậu ấy. Đấm tên kia một phát đã hộc máu mồm rồi cơ mà. "Tôi lớn hơn cậu gần hai tháng đấy. Nghe lời chút đi." Ngày đăng tải lại: 3/5/2023Ngày hoàn thành: 30/7/2023…
Diệu Anh hướng nội nhút nhát nhan sắc ở mức '' trung bình '', thành tích học tập không quá kém cỏi nhưng cũng chẳng có gì nổi bật, cuộc sống bình ổn của cô trôi qua như vậy cho đến khi cô gặp Duy Khang - nam thần học giỏi, chơi thể thao ''cừ'' đặc biệt là bóng rổ, đi đến đâu đều thu hút sự chú ý, hai đôi đũa lệch như vậy ai cũng không nghĩ tới có một ngày, hai người họ lại ở cạnh nhau.Trích Đoạn: Khôi ôm mặt thở hồng hộc phi vào lớp giật lấy đề toán trên tay Khang, nó bỏ mặc khuôn mặt khó chịu của Khang, nhăn nhó gào lên''Đcm Diệu Anh của mày đánh tao'' Khang cười nhạt giật lại tờ đề cúi xuống bình thản trả lời nó, chuyện khó tin thế mà thằng này vẫn chém được.''Mày ngáo ít thôi, Diệu Anh nhà tao hiền lành, ngoan ngoãn, có bao giờ biết đánh ai'' ''Đcm tao đùa làm đéo gì, mày ra sân tập võ khác biết'' Nó một tay ôm bản mặt xưng vù, một tay lôi Khang ra khỏi cửa lớp. Trong sân vận động, Diệu Anh buộc tóc đuôi ngựa, nước da trắng nõn, tay đeo găng tay, bộ võ khoác trên người cô tôn lên vóc dáng hoàn mỹ, tốc độ ra quyền vừa nhanh vừa mạnh khiến đối thủ không kịp trở tay . Sau mấy cú đánh liên tiếp, đối phương mất hết sức lục ngã nhoài xuống đất. Khang đứng đần người nhìn theo người con gái đang liên tiếp hạ gục đối thủ trên sân, chuyện đéo gì đang xảy ra vậy, Diệu Anh của cậu đây à? Khánh minh tức tối đấm một cú rõ đau vào bụng Khang ''Một tay mày dạy ra đấy, mày sướng chưa?'' ''......''KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
Tác giả: Phán Nguyệt Lượng/Điềm Nị Tiểu Mễ Chúc 攀月亮/甜腻小米粥Nguồn: Tấn GiangEditor: Nina 児奈Tình trạng bản gốc: 105 chương + 3 ngoại truyện [2021]Tình trạng edit: Đã lết xong, đang bắt sâu [2024]Thể loại: Đam mỹ, học đường, xuyên sách, hệ thống, ngọt sủng, HE―――――Nếu lúc đọc thấy lỗi chính tả hay gì thì nhắc nhở nhẹ nhàng thôi nha, trái tim tui yếu đuối lắm ('°̥̥̥̥̥̥̥̥ω°̥̥̥̥̥̥̥̥`)Tiến độ beta: 30%...―――――🐱🐰NGHIÊM CẤM RE-UP, CHUYỂN VER.Chỉ đăng tại wattpad @prunusserrulata0507 và prunusserrulata0507.wordpress.com của tui.…
Anh có ba phần chu đáo, sẽ dành cho em cả ba. Anh có mười phần chu đáo, cũng sẽ dành cho em cả mười. Em tin không? Created by: @-channjunn NO EDIT NO VER⚠️🚫 301221 - 240222…
Giới thiệu truyện:Từ khi sinh ra đến giờ, mùa hè của Đông Nghi gắn liền với ăn, ngủ và truyện tranh, còn mùa đông cũng trôi qua tẻ nhạt không kém, sáng tới trường bằng xe buýt, chiều đi bộ dưới ánh điện đường nhen nhóm sắc vàng. Mười mấy năm cuộc đời lướt nhanh như cơn gió chớm hạ, tựa nắng ấm khi đông tàn. Không có gì quá đặc biệt, không có gì phải lưu luyến để khắc ghi. Nó tự hỏi: lẽ nào đời mình cứ thế mãi sao? Đó là cho đến một ngày. Ngày mà nó hiểu thích với rung cảm chẳng phải là một. Ngày mà nó cảm nhận được tình bạn, tình thân và tình yêu là những thứ không thể đánh mất dẫu trời đất sụp đổ.Và ngày mà Đông Nghi nhận ra gió hạ có mang hơi nóng thì vẫn dịu dàng lạ thường, hay vầng nắng nhất định sẽ xuất hiện bất chấp trời đông u ám. --------------------------------------------------Bìa minh hoạ: Mikeo UnTypo: Nana…
Tôi đã quên mất lần đầu chúng ta gặp nhau là khi nào, ngày hôm đó tiết trời ra sao; giống như việc đã quên hết hằng đẳng thức đáng nhớ, quên luôn cả công thức của đường glucose.Nhưng lạ thay, bao nhiêu năm trôi qua tôi vẫn nhớ rõ một điều:Tui ghét bạn vailon.-Tóm tắt: Mình đánh nhau đi!Tên khác: Dusk till dawn*Lưu ý: trong truyện có yếu tố lãng mạn hoá việc tự sát, hãy giữ vững quan điểm khi đọc.(Đôi lời nhắn gửi: Xin đừng đề cập tên tôi ở page hay group cộng đồng, tôi không muốn xuất hiện với tư cách PR cá nhân. Nếu bạn muốn chia sẻ những điều bạn thích, hãy chỉ nói tên truyện thôi. Nếu có vấn đề, bạn có thể nhắn lên tường nhà của tôi. Cảm ơn đã ghé thăm.)…
Em là ánh dương của cuộc đời anh...Em soi sáng từng góc tối trong tâm hồn này...Em làm con tim này đập liên hồi khi đứng trước em...Em là người nắm giữ cả trái tim và thể xác này...…
Tác giả: Thu Nhật LươngEditor: Vũ Sương ViệnVăn án: Giữa hạ năm ấy hình như nóng hơn nhiều so với những năm về trước, thiếu nữ trên ảnh tốt nghiệp mỉm cười ngọt ngào, đằng sau cô là thiếu niên mặc sơ mi trắng cũng cười rạng rỡ.Gặp nhau đương giữa hạ, chia ly cũng ngày giữa hạ, đóa hồng nhỏ của anh cũng vĩnh viễn được giấu ở mùa hạ năm ấy."Sợ rồi à?"Bạn học nhỏ: "Ừ.""Đừng sợ.""Cậu thật sự không cân nhắc việc sẽ ở bên tớ à?"Bạn học nhỏ: "Cậu theo đuổi tớ đi, tớ sẽ cân nhắc.""Kiếp sau đợi tớ có được không?""Tớ không đợi người nói dối.""Ăn kẹo sẽ thấy vui hơn đấy.""Tớ đã ăn nhiều kẹo như vậy, sao vẫn chưa thấy vui?""Dạ dày không khỏe thì phải ăn cơm, ngoan nào.""Anh lại không ngoan rồi, bao giờ em mới đến dỗ anh đây?"…
"476.95" là biển số xe của cậu.Trích đoạn:17 tuổi."Mày nhớ được những gì?"Khi đám bạn hỏi đã nhớ được bao nhiêu công thức toán hình thì thứ duy nhất xoay quanh đầu tôi lúc này là "476.95".Tôi vừa biết những con số này vì sáng nay vô tình gặp cậu đang dắt xe vào trường. "476.95" là biển số xe của cậu.Xe Cub vàng có biển "476.95" là xe máy của cậu. Cho nên bất cứ khi nào thấy xe Cub, tôi sẽ nhìn biển số xe. Bởi vì tôi hi vọng chúng ta tình cờ gặp nhau, trên cuộc đời chẳng ai biết trước được điều gì này.Truyênn được đăng tải duy nhất tại Wattpad(toilaaitoiodau).…