Tiên sinh, xin ngươi đừng kiêu ngạo - CV: LS_5614239 - tangthuvien.com
…
Luôn luôn như vậy một nữ nhân đáng giá ngươi vì nàng thoái nhượng—— Tỷ như Hạ Tiểu Thu chi cho Mạc Dịch KhônCũng luôn luôn như vậy một người nam nhân đáng giá ngươi vì hắn thỏa hiệp—— Tỷ như Mạc Dịch Khôn chi cho Hạ Tiểu ThuChính là ngay lúc đó bọn họ còn không biết này đơn giản đạo lýKhắc khẩu → hòa hảo → khắc khẩu → hòa hảo → khắc khẩu... Như thế tuần hoàn... → chia tay...Lúc ấy gian hòa tan đáy lòng kia phân quật cường, bọn họ có phải hay không còn có thể tư thủ cả đời này? !Thu thủy nhân ngươi mà thay đổi nhan sắc, cho nên thỉnh nhất định phải quý trọngTương ứng dẫy: Ngựa tre vòng mơNội dung nhãn: Đô thị tình duyên thiên chi kiêu tử…
Mỗi một chỉ yêu nghiệt sau lưng, Đều có một cái không hay ho phế sài. Thực bất hạnh, tiểu nhiễm chính là như vậy một cái phế sài. Mà của nàng yêu nghiệt, giờ phút này chính như hổ rình mồi mở to hồ ly mắt, Nhìn nàng, nhìn nàng...... Chính sắc: này kỳ thật là một cái phúc hắc đại hồ ly cùng phế sài tiểu bạch thỏ trong lúc đó gục cùng vồ đến đến thú vị trò chơi. Này văn nước trong hỗn bùn sa, khẩu vị độc đáo, vây xem thận trọng. Ps: thoải mái vi bạch thêm tiểu ngược, rộng lớn rộng rãi nhân vui vẻ cười.…
Tên truyện: HAO BỒIThể loại: Đồng nhân, đam mỹ, vườn trường, HLưu manh công x Ôn nhu mỹ thụCouple: Na Tra x Ngao BínhViết ở điều kiện phi thuận lợi, nhân vật không thuộc quyền sở hữuTác giả: Quang HiVăn án:Natra đứng trên toà nhà đối diện hét rất to, đến nỗi Ngao Bính có thể thấy được tâm đang hoảng sợ của hắn ta."Ngao Bính! Nếu tôi thở để sống cả đời.Thì cậu chính là hơi thở cuối cùng của tôi"Và đến tận phút cuối, khi thân ảnh nhẹ nhàng lơ lửng trên không trung, có lẽ Ngao Bính cảm thấy. Đời này chỉ thở vì hắn mà thôi.…
Tác giả: Thất Thập Nhị BiênThể loại: Dị năng-Khoa huyễnTình trạng: Còn tiếpNguồn: tangthuvien.comThể loại: Viễn tưởng, Khoa họcĐằng sau cái kích tình lãng mạn là máu và nước mắt, bên cạnh những đoạn gian xảo hạ tiện, hài hước cười mém té ghế là những đoạn bi tráng - "bi" khiến cho người ta muốn khóc, mà "tráng" giống như một bản sử thi.... Một đất nước nhỏ bé, một dân tộc hiền lành, thậm chí yếu đuối, dãy dụa, khó khăn giữ nước... giữa muôn trùng đạn khói, là những tiếng ca đầy tình yêu thương đất mẹ, trong những con người thậm chí có khi còn ti tiện gian manh, là một lòng yêu nước, yêu cuộc sống, và sẵn sàng hy sinh đến không ai ngờ....Đôi khi ta cảm thấy không tin tác giả lại là người Trung Quốc, một truyện như vậy giữa một rừng các truyện đầy tinh thần Đại Hán, hoặc đế quốc bành trướng khác... đôi khi ta ước một tác giả nghiệp dư của Việt Nam có thể sáng tác ra truyện như thế này.... Leray, có lẽ càng giống Việt Nam hơn là Trung Quốc...…
Luật Nhân Quả Nghiệp báo đã được nói đến tại Ấn Độ trước khi Đức Phật ra đời, và nó trở thành một giáo lý quan trọng của đạo Phật. Điều này nói lên hai ý nghĩa:Một, những Đức Phật quá khứ, những vị Bích Chi Phật đã từng tuyên giảng về Nghiệp báo và giáo lý này lan truyền đến Phật Thích Ca.Hai, đối với những giáo lý có sẵn, nếu là chân lý, luôn luôn được đạo Phật chấp nhận và phát huy, nếu phi chân lý, sẽ bị đạo Phật loại trừ. Đây là tinh thần khách quan bao dung của đạo Phật.Vì nhận thấy tầm quan trọng trong việc nhận thức đường đi của Nhân Quả cho Đạo Đức của xã hội, nhất là Phật tử, nên chúng tôi chẳng ngại sự thiển cận của mình, đã cố gắng phân tích mọi khía cạnh của luật Nhân Quả để góp ý kiến trong kho tàng văn hóa của Đạo Phật. Nhưng dĩ nhiên sự phân tích này không thể nào hoàn chỉnh, mong mọi người thứ lỗi cho chúng tôi.Chúng tôi bắt đầu viết luận bản này trước khi đến nương với thầy trụ trì tu viện Chân Như Thích Thông Lạc, và hoàn thành luận bản này tại đây với sự dạy bảo góp ý rất nhiều của Người.Chúng tôi xin cảm ơn những tác giả mà chúng tôi có trích những đoạn vào luận bản mặc dù chúng tôi không có điều kiện để tìm gặp trực tiếp, nhất là Hòa Thượng Thích Minh Châu với tạng kinh Nikaya vô giá.Công đức này thuộc về những vị thầy đã dạy bảo nuôi nấng chúng tôi, thuộc về những huynh đệ yêu mến đã chung sống đùm bọc chúng tôi, thuộc về các đạo hữu đã hỗ trợ chúng tôi, và thuộc về tất cả chúng sinh trong pháp giới.Chân Như, Đông 1988. Chân Quang…