Mông lung
Tuyển tập Hannibal đã cho tôi cảm hứng về tình yêu của một bệnh nhân tâm thần, và chính cuộc đời tôi đã thôi thúc tôi viết ra những câu từ gần như là tự thuật. Cố lên. Bạn và tôi. Rồi chúng ta sẽ ổn vào một ngày nào đó.…
Tình yêu đối với cô là càng lâu càng tốt. Nên cô đã không ngần ngại làm mọi điều đề được bên anh, chỉ cần cho anh thấy gương mặt của cô mỗi ngày thì biết đâu cô sẽ có cơ hội.Còn anh, liệu có thấy được cô? Có nghe được cô nói không?…
chuyện này kể về 1 cô gái mất bame , phải 1 mình nuôi 2 đứa em ăn học , sau 1 lần may mắn được tuyển chọn vào công ty của RM làm việc thì cô đã được lọt vào mắt xanh của 7 con trai quý tử của nhà thất gia......…
Nhân vật trong truyện phần lớn thuộc về series Precure của Toei. Akatsuki là một cậu bé 10 tuổi, mang trong mình năng lực đặc biệt. Vì điều đó mà cậu bị mọi người xa lánh, chỉ có gia đình bên cạnh cậu. Thế nhưng một ngày, gia đình Akatsuki bị giết bởi một nhóm người lạ, họ đến để bắt lấy cậu. Trong lúc cậu rơi vào tuyệt vọng, một người đã đến cứu cậu. Cô ấy có mái tóc màu hồng, giống như cánh đồng hoa xinh đẹp trong giấc mơ của cậu. Đôi mắt cô ấy là một màu xanh lục giống như viên ngọc lục bảo. Giọng cô ấy nhẹ nhàng, ấm áp như lời ca của thiên sứ. Cậu yêu cô ấy, yêu rất nhiều.…
𝓟𝓡𝓞𝓙𝓔𝓒𝓣: 𝓖𝓝𝓐𝓢𝓒𝓗𝓔 - 𝓦𝓗𝓘𝓣𝓔 𝓓𝓐𝓨"Gnasche", yêu người, yêu đến đau lòng.Một mối tình kéo dài bảy năm, khi mà tôi bước đi, liệu trong lòng cậu đau nhiều không?Một ngôn ngữ chân thành và sâu sắc của tình yêu có thể nói hết được về chúng ta?Không chỉ đơn thuần là tình yêu. Cậu, một tuyển thủ chuyên nghiệp xuất sắc, luôn ở một vị trí đặc biệt tôi luôn cất giấu sâu trong tim.Mùa hè năm đó chúng ta có nhau, mùa hè năm đó chúng ta cũng chia tay, nhưng tất cả chưa kết thúc. Vì cơn mưa vàng ở Paris chưa bao giờ ngừng rơi.Bản gốc:https://mrflash.lofter.com/post/27788a_1c645ecea?fbclid=IwAR1WOGFI3Z1uIVAxbInJ7I-riWPPyk9ReWb1lwrmIemE9XWYT6e5KCamAZwVui lòng không Reup, chỉ đăng tại Wattpad. Đã xin phép tác giả trước khi chuyển ngữTrans by: 翔松 nghe nói li dị hả?…
Tình yêu của đôi ta là một bản giao hưởng tuyệt vờiCó trầm có bổngCó vui tươi có buồn thảmLúc mau lúc khoan thật nhịp nhàngNhững lần (trái tim) lỡ nhịp khiến ta phải bối rốiNhưng những âm thanh đó thật đẹp đẽ…
Thầm yêu một người, vừa đáng mừng nhưng cũng vừa đáng buồn, đáng mừng là vì sẽ mãi mãi không bị từ chối, đáng buồn là vì cũng sẽ không bao giờ được chấp nhận. Trong tình yêu, cũng như trong sự tham lam, lạc thú là vấn đề cần đến sự chính xác tuyệt đối. Tình yêu sẽ tồn tại được chỉ với một chút hy vọng nhỏ nhoi, nhưng sẽ không thể nếu thiếu nó. Tình yêu là con đường nằm giữa hai mê lộ song song là đau thương và hạnh phúc. Và dẫu hạnh phúc là thứ con người ta luôn tìm kiếm, không phải lúc nào họ cũng dễ dàng rẽ qua con đường ngập tràn màu hồng ấy. Quyết định bước chân lên con đường tình yêu đồng nghĩa với việc mạo hiểm những năm tháng thanh xuân ngắn ngủi. Có người chấp nhận từ bỏ những ngày xanh của mình chỉ để chìm đắm trong ngã rẽ đau thương mà họ đã từng lựa chọn. Tại sao vậy? Tại sao họ lại chọn những nỗi buồn? Họ không thích được hạnh phúc sao? Hay nỗi đau cũng có một sự ngọt ngào và êm ái mà những người chưa từng thử qua sẽ không bao giờ biết được?…