Short Stories ✨
chỉ là một vài mẩu truỵn ngắn mà thôi , siêu ngắn , tùy hứng của mình ạ…
chỉ là một vài mẩu truỵn ngắn mà thôi , siêu ngắn , tùy hứng của mình ạ…
Cô nữ sinh đem lòng yêu gvcn của mình…
chỉ là chút tản văn nhảm nhí của tôi…
Xoay quanh cuộc sống chanbeak…
đây là câu chuyện đơn phương của tui ámong mọi người ủng hộ…
tác giả : Hoa Hướng Dương…
Nói là cuộc đời tẻ nhạt nhưng thực ra không tẻ nhạt một chút nào.Tuổi thơ của nhân vật có vui 😃😃,có buồn😢😢...đủ mọi cảm xúc nhưng nhân vật của chúng ta không nhận ra cứ than " CUỘC ĐỜI TẺ NHẠT ".Trong cuộc sống của chúng ta cũng vậy sẽ có rất nhiều gam màu quan trọng là chúng ta có nhận ra không thôi.…
𝐓𝐡𝐮̛̣𝐜 𝐕𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐊𝐲́ 𝐋𝐮̣𝐜𝐓𝐚́𝐜 𝐠𝐢𝐚̉: Nyatymita𝐓𝐡𝐞̂̉ 𝐥𝐨𝐚̣𝐢: Hậu tận thế, giả tưởng, có yếu tố ẩm thực, No-CP𝐃𝐮𝐧𝐠 𝐥𝐮̛𝐨̛̣𝐧𝐠: 50.000 - 70.000 từ𝐃𝐮̛̣ 𝐤𝐢𝐞̂́𝐧 𝐡𝐨𝐚̀𝐧 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡: 25/01/2025𝐆𝐢𝐨̛́𝐢 𝐭𝐡𝐢𝐞̣̂𝐮:Trong thế giới hậu tận thế, có thực mới vực được đạo. Đáng tiếc, động - thực vật cơ hồ đã bị biến dị đến mức chẳng ai nếm thử mà sống sót. Thế nên cơ hội thưởng thức mỹ thực chỉ thuộc về tầng lớp giàu có quyền lực. Cho đến khi gã đầu bếp lang thang ấy xuất hiện.…
Một lời hẹn ước, cậu vì cô mà đi ngược dòng chảy của thời gian, đến thời đại của 500 năm sau. Nhưng mà cuối cùng, đó cũng chỉ là một mốt tình đơn phương. Cậu, dành cả sinh mệnh để yêu cô. Mà cô, thì cho dù một lần cũng chưa từng cười với cậu, cũng chưa từng vì cậu mà rơi một giọt nước mắt. Đơn giản vì cô là.....…
Đấu la liên bang đội khảo sát khoa học tại vùng Cực Bắc khoa khảo lúc phát hiện một cái có kim ngân song sắc hoa văn trứng Dùng dụng cụ tìm kiếm về sau, phát hiện bên trong lại có sinh mạng thể dấu hiệu, vội vàng đem mang về sở nghiêng cứu tiến hành ấp Trứng ấp đi ra, có thể ấp ra lại là một đứa con nít, cùng nhân loại giống nhau như đút hài nhi, một cái trứng sinh hài tử ĐẤU LA HỆ LIỆT…
Chuyện cô tư thương thằng hầu.Nữ công nam thụ nhưng bối cảnh thuần Việt.…
Bởi vì gặp được anh, em đã hiểu thế nào là hạnh phúc. Bởi vì gặp được anh, em đã hiểu vì sao những cuộc tình trước của mình đều dang dở.Bởi vì gặp được anh, em đã hiểu, em gặp được đúng người.…
Fuji , Minamoto fuji một bà hoàng xa lộ , chúa tể đường đua . Tay đua gây thương nhớ trên trường đua gánh trên vai cả gia tài của bao nhiêu người . Và bây giờ nó lại phải ở ngoài đườngg mặc đồ taiyaki đi phát tờ rơi ..ĐM…
Nguyễn Phong Việt sinh ngày 18/7/1980 tại Tuy Hoà, Phú Yên, là cựu học sinh chuyên Nguyễn Huệ, tốt nghiệp Đại học Ngoại ngữ - Tin học thành phố Hồ Chí Minh. Từ năm 1998 là thành viên Hội bút Vòm me xanh của báo Mực tím với bút danh Me Quê (bút trưởng năm 2002). Nguyễn Phong Việt cũng từng ba lần đoạt giải thưởng Bút mới của báo Tuổi trẻ. Hiện tại anh sống tại Thành phố Hồ Chí Minh, là phóng viên mảng văn hoá, nghệ thuật của báo Mực tím. Tác phẩm đã xuất bản: - Đi qua thương nhớ (NXB Văn học, 2012) - Từ yêu đến thương (NXB Văn học, 2013) - Sinh ra để cô đơn (NXB Văn học, 2014)…
tên truyện._.…
Title: Làm thế nào giữ được em?Author: JoeCategory: HE, hiện đại, ngọt, ngược tâm, H, vườn trườngVăn án:Anh là hội trưởng hội học sinh, được bạn bè và thầy cô yêu quýCậu là một học đệ lưu manh, giáo viên hay bạn bè đều không yêu thích---Hắn là học bá trên cậu một lớp, được rất nhiều nữ sinh theo đuổiCậu là một lớp trưởng gương mẫu, được rất nhiều người tán dương---Bốn người bọn họ, mỗi người mỗi tính cách, nhưng cũng vì thế mà cuốn hút lấy nhau. Cùng nhau trải qua cuộc sống vườn trường vui vẻ, cứ tưởng mãi mãi vẫn sẽ là như thế. Nhưng xã hội so với trường học khắc nghiệt hơn nhiều, bọn họ liệu có thể giữ lấy nhau ?---Anh là một tổng tài toàn năng, được người ta xem như Mặt Trời, ánh nắng ấm áp pha lẫn rực rỡ khiến nhiều người ngưỡng mộCậu là một nhân viên bán thời gian, được họ ví như Mặt Trăng, lãnh đạm cùng cô độc, ai đối với cậu cũng đều không cảm tình---Hắn không thích công việc, nguyện tâm nguyện ý ở bên cậu, nhưng cuộc sống lại đủ ăn đủ mặc, khiến mọi người ghen tịCậu là thư kí của công ty, lúc nào cũng phải chịu công tác, làm việc nhanh nhẹn lại năng nổ, ai ai cũng quý mến---Nhưng vì họ đối lập nhau nên thường xảy ra mâu thuẫn, khi bước ra xã hội, gặp gỡ thêm nhiều người, họ cũng không biết bản thân còn yêu đối phương không? Chỉ là khi một trong hai người chấp nhận buông tay, họ lại một mực muốn níu giữ?…
đọc đi tớ lười mô tả quá…