Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: dinasamirsLời giới thiệu (của dịch giả): bạn sẽ làm gì khi đứa nhỏ bạn âm thầm bảo vệ bấy lâu cứ hết lần này đến lần khác đâm đầu vào chỗ chết ?! Bỏ mặc nó, hay thành toàn ước nguyện tìm đến cái chết cho nó, hay trực tiếp thâu tóm nó về, không cho chạy loạn nữa ?! Mà thâu tóm bằng cách nào cho thuyết phục đây ?! Xem truyện và học hỏi kinh nghiệm của thầy Snape nha.Truyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả.Mọi hình ảnh có sử dụng trong bài đều được suy tầm trên mạng, Blue không có quyền sở hữu.…
Ngoài ý muốn một lần nữa trở lại mạt thế trước, Lãnh Nghiên Ngọc tỏ vẻ nàng thực cảm kích, cũng nhất định sẽ không tiếc hết thảy sống sót.Tang thi? Địch nhân? Ngươi nói cái gì, còn có ngoại tinh nhân?Khinh miệt cười, tới liền tới, ai sợ ai!Này một đời, nàng thế sẽ đứng ở Thái Sơn đỉnh, trấn áp!(Ps: Nữ chính cường, không não tàn, đẹp băng sơn, lôi - băng -không gian hệ dị năng, khá cường đại, và điều quan trọng là không tên nhân vật nam nào mạnh hơn nữ chính, truyện rất có khả năng vô cp.)…
Author: Tinh Xán Couple: JuriMayu, RenaMayu, MaYuki. Cứ ngỡ hận thù ngờ đâu đã yêu người sâu sắc. Vết thương cũ ngỡ như lành miệng lại lần nữa bị xé toạc ra. Chuyện đời đâu ai ngờ được, đi một vòng lớn vẫn chỉ là vòng xoay định mệnh. Tình yêu thật sự, chốn nào tìm ?! Start from : 24/02/2016…
Chỉ như là vài dòng linh tinh gửi gắm chút tâm sự dành cho Ricchan – người tớ yêu thôi. Trước đây cứ nói yêu cậu mà chẳng làm được gì cho cậu cả. Bây giờ thì…..…
" Thật xin lỗi vì thời gian qua em đã quên mất người con trai đã luôn bên cạnh mình trong khoảng thời gian khó khăn nhất " " Có lẽ đó là cái giá phải trả ... " " Anh sẽ đưa em ra khỏi nơi đó " " Nakroth " em thì thầm " Hãy đưa em ra khỏi đây " ( Kendare Blake ?:3 )…
Zombie bao giờ cũng là nỗi kinh hoàng của loài người, bởi chúng đe dọa tính mạng của ta, ăn thịt ta, uống máu ta và biến ta thành thứ kinh tởm giống như chúng. Nhưng có thật là toàn bộ Zombie đều chỉ biết ăn thịt và uống máu? Có thật là zombie nào cũng thèm khát miếng thịt tươi ngon béo bở của loài người? Và... Có thật zombie là nỗi kinh hoàng duy nhất của chúng ta? "Người" ở giữa ranh giới của zombie và loài người sẽ giải đáp tất cả.Giọt nước mắt của zombie sẽ xóa đi cơn ác mộng vô hình đó, sẽ gột rửa hết những dối trá và phơi bày sự thật hãy còn ẩn sâu trong những đám mây vần vũ ngoài kia...…
"Tên khốn khiếp, ngươi đã trải qua bao nhiêu vòng lặp rồi?""Hai trăm sáu mươi chín...""Ngươi điên rồi...""Điên hay dại đều không quan trọng. Sống hay chết cũng chẳng còn ý nghĩa. Chỉ cần nàng ấy vẫn còn sống, ta tồn tại hay diệt vong cũng chẳng còn đáng bận tâm..."Từ thuở hồng hoang, người đời đã hỏi: Tình là gì? Tại sao lại khiến con người rơi vào điên cuồng, lạc vào chốn mê cung tăm tối của nhân thế?"Vì nữ nhân ấy, ngươi dốc cạn tất cả có đáng không?"Hắn gật đầu, bóng đêm ngập trời phủ lên tấm hắc giáp, ánh nguyệt quang lấp loáng trên từng mảnh kim loại. Đôi mắt xích đồng thắp lên ngọn lửa câm lặng trong đêm trường vô tận, chỉ thốt ra duy nhất một chữ:"Đáng!"...Tiếng đàn văng vẳng nơi xa, hòa quyện cùng giai điệu u sầu của gã du hiệp tinh linh. Cả hai như kết thành bài ca oan nghiệt của tình yêu và số mệnh. Một khúc nhạc vừa ngọt ngào, vừa đắng cay như nước mắt của kẻ bị đày đọa giữa trời đêm.Đâu là thực? Đâu là mộng? Hắn cũng chẳng rõ nữa.Cạnh nàng là giấc mộng, ta nguyện nằm đây, chìm vào cơn mộng vĩnh hằng, sống trọn cả đời vì nàng.Bài tình ca ấy lưu luyến trái tim lữ khách.Bài hùng ca ấy vang vọng những kẻ đã ngã xuống, những anh hùng chỉ còn trong ký ức.Bài ca buồn, đẫm lệ, kể về một số phận vô danh bị lãng quên......"Nhớ lấy, chừng nào ta còn một hơi thở, khi tim ta còn đập, khi xương cốt ta chưa tan rã, xác thịt ta chưa mục nát, và linh hồn ta chưa tán biến... Các ngươi, tất cả các ngươi, đừng mơ tưởng có thể chạm vào nàng!"Tiếng gầm của hắn xé tan trời đô…