[Drabbles][AllJin|NamJin centric] Love Epiphany
Oneshot collection by me.Vào khoảnh khắc đó cuối cùng em cũng chợt nhận ra thì ra thứ tình yêu em luôn tìm kiếm lại ở gần em như vậy. Đúng, chính anh người luôn bên cạnh em.…
Oneshot collection by me.Vào khoảnh khắc đó cuối cùng em cũng chợt nhận ra thì ra thứ tình yêu em luôn tìm kiếm lại ở gần em như vậy. Đúng, chính anh người luôn bên cạnh em.…
BTS x Jin20/05/2020dorisresi…
"chúng ta, đối với nhau là gì?"…
' dưới ánh mắt của một kẻ si tình như tôi, anh dù thế nào, vẫn là người con trai tuyệt nhất đời tôi '…
khi các thanh niên siêu đẳng có sức mạnh siêu nhiên siêu vô dụng cùng một nhóm chat…
Này! Đừng có dùng cái icon đó!!!…
truyện này tớ làm không hay mong mn sp cho tớ ⊂(•‿•⊂ )*.✧…
Hôm nay là đám tang của anh tôi...Gitae và Jichang sẽ không xuất hiện trực tiếp trong fic, 2 ảnh sẽ xuất hiện gián tiếp thông qua JiHan…
vừa là một câu chuyện vừa là một bài hát.…
Mình viết trong lúc ngẫu hứng mong mọi người ủng hộ.…
ngày anh đi, để lại trong em nỗi nhớ thương.…
Đọc truyện zui zẻ không quạu vì đa số là SE :)))…
nhận đặt tìm ảnh và share ảnh cho mọi người . ủng hộ chúng tớ nhé <3…
Chiếc thuyền nhỏ có cái moment to to🤙🏻…
Có người nói: Hễ nơi nào có người thì sẽ có giang hồ.Lee Sooman - người thông hiểu mọi chuyện trên giang hồ - lại nói: Nơi nào có tình yêu thì sẽ có hồng trần, nơi nào có dục vọng thì sẽ có giết chóc, nơi nào có những chuyện truyền kỳ thì mới là giang hồ thật sự...Giang hồ thật sự không thể nhìn thấy bằng mắt nhưng nó lại tồn tại mà không có ranh giới. Người ta sẽ không thể biết được khi nào thì mình bước vào, cũng không thể biết được khi nào mới có thể thoát ra. Nó thoạt nhìn rối ren, hỗn loạn nhưng thật ra lại có một trật tự nhất định. Giữa chính và tà dường như có một ranh giới không thể vượt qua nhưng thật ra không ai biết được điểm khác nhau thật sự của chính và tà là đâu.Trong chốn giang hồ bấp bênh vô chừng ấy cũng có rất nhiều kiếm khách đứng ngoài sự tranh đấu giữa các môn phái. Thỉnh thoảng họ lại vung kiếm bước vào giang hồ, thỉnh thoảng lại tắm mình trong gió tanh mưa máu vì cái mà mình cho là chính nghĩa nhưng cũng nhanh chóng tách mình ra khỏi đó. Người trong giang hồ đặt cho kiểu người này một danh xưng rất đặc biệt: lãng tử.Tuy trong mắt rất nhiều kẻ tự xưng là danh môn chính phái, những người này không đáng được nhắc tới nhưng họ lại chính là nhân tố khiến giang hồ trở nên muôn màu muôn vẻ, và họ đã được viết thành truyền kỳ.…
Tác giả: Bạch Đào NhânBìa: JJAEJJIThể loại: hiện đại, nguyên sang, quân nhân-bác sĩ, nhất kiến chung tình, ngọt, sạch, sủng, HE.Văn án:Yêu một chàng lính, có khi còn thê thảm hơn cả yêu xa. Người ta yêu xa mỗi ngày đều có thể nói chuyện điện thoại, một tuần nửa tháng cũng có thể gặp nhau, chỉ cần muốn gặp, sẽ cố gắng thu xếp, vượt mọi khoảng cách không gian để gặp.Nhưng chàng quân nhân thì không thể. Chỉ cần một lệnh điều động, giữa hai người có thể cắt đứt liên lạc suốt ba tháng trời, cũng không thể nói muốn gặp liền gặp. Không phải không muốn, chỉ là sứ mệnh mà anh gánh vác quá nặng, quân lệnh như núi, anh ấy không thể buông bỏ, bất chấp tất cả để gặp bạn được.Yêu một nàng bác sĩ, phải chấp nhận việc cô ấy sẽ đôi khi làm lơ không để ý đến bạn. Bởi vì cô ấy bận nghiên cứu, làm luận văn, đọc sách. Không phải cái cớ, cô ấy chính là bận rộn như vậy, bởi vì dưới bàn tay của cô ấy là sinh mạng của biết bao nhiêu người, cô ấy không thể không bận.Cô nàng bác sĩ này, khi đi xem phim còn có thể ngủ gật, không thể cùng bạn bàn luận về nội dung bộ phim. Cô ấy cũng có thể vì một cuộc gọi cấp cứu mà bỏ bạn ở giữa đường, chạy đi hoàn thành sứ mệnh của mình. Trách nhiệm của cô ấy vô cùng lớn, cô ấy không thể vì một bữa ăn với bạn mà từ bỏ một sinh mạng đang hấp hối.Tình yêu nảy nở trong hoạn nạn.Nam quân nhân khí khái bất phàm, một lòng chung tình x Nữ bác sĩ thông mình hiểu chuyện, dịu dàng đáng yêu.…
au: sadie kinds: 1x1, lowercase, soft, oesummary:nhóc tại hưởng cứ nắm góc áo người anh lớn hơn mà chạy theo, nụ cười trên môi của cả hai chưa bao giờ tắt. hai đứa chạy đi trên cánh đồng để đuổi theo con diều mà anh trân đã thả. gió đẩy diều đến đâu, anh trân dắt em đến đó.thấm mệt, anh lại kéo em nằm xuống bờ ruộng cỏ mọc xanh mướt, để em nằm trong lòng ôm mình. ánh mắt tại hưởng vẫn cứ nhìn xa xăm hỏi anh của mình."anh ơi, hôm nay trời xanh anh nhỉ?""ừ, trời xanh lắm." trân cười nhẹ.mây đen kéo đến bao phủ cả bầu trời, cả hai vẫn nằm đó.…
Híhí đây là fic đầu tay của tớ mong mng ủng hộ nha^_^…
"Này Kim Tae Hyung! Tớ thích cậu, thích cậu rất rất nhiều!" " Xin lỗi, tớ không phải là người tốt."…
Au: Min...Park Sooyoung cố gắng giải đáp những vụ án trong cuốn sổ mà ông nội để lại, với sự giúp đỡ của thám tử Kim Taehyung.…