Ngây ngô [AllTake]
Xin chào mn, đây là tác phẩm đầu tay của mình. Truyện mình viết thì có lẽ sẽ bị OOC rất nhiều, bạn nào thích thì có thể đọc và để lại comment cho mình nha♡…
Xin chào mn, đây là tác phẩm đầu tay của mình. Truyện mình viết thì có lẽ sẽ bị OOC rất nhiều, bạn nào thích thì có thể đọc và để lại comment cho mình nha♡…
tác giả: Hàn Tử Mộcall Trừng. Trừng Trung Tâmfan Vong Tiện xin clickback.…
Xàm+Nhảm+Nhạt =_=Mong mn ủng hộ truyện nhaiu mn nhìu nàTruyện sẽ tăng máu hủ cực mạnh:))))))*lưu ý* : trước khi đọc mấy má hãy để vài bịch máu khi xem:>Đã cảnh báo…
Mình viết câu chuyện này giống như viết nhật kí vậy,nên câu từ sẽ rất lủng củng mong các bạn bỏ qua.Nội dung của câu chuyện gần như giống câu chuyện ngoài đời thật của mình (90-95%) nên sẽ có cái kết,nội dung khá là ba chấm *hehe* Mình sẽ viết theo từng phần nha nên các bạn đọc xong cứ cmt thoải mái để các phần sau mình có thể hoàn thiện hơn.Mong là các bạn sẽ thích tác phẩm này.Mình xin nhận mọi ý kiến góp ý từ các bạn để có thể hoàn thiện hơn.…
Trời tối đen mù mịt, mọi thứ gọi là ánh sáng ấy chìm trong đêm sương mù-"Bảo bảo a~ Chạy đâu rồi?"Người con trai mặc trên người bộ vest lịch lãm màu đen, bên trong là áo sơ mi trắng, thắt nơ bằng sợi vải mỏng cũng màu đen nốt... Trên tay cầm một cái kéo màu sắc đỏ thẫm như máu.-"Bảo bảo hư ghê ta~ Chơi trốn tìm thì trốn cẩn thận nha~ Bị tìm thấy là bị phạt đó~" Giọng điệu mang chút ghê rợn vang lên khiến cho vài người đang núp liền sợ hãi mà run nhẹ lên. Nhưng điều khiến họ sợ đến phát hoảng không phải giọng điệu này, không phải câu nói này nhất mà là câu -"Tìm thấy rồi a~" Hoặc là-"Bắt được rồi nè~" Nhưng nối tiếp hai câu đó là-"Tối muộn vậy, ra ngoài không tối đâu, có thể gặp quỷ khát máu đó!"_____________Có một tí tẹo tèo teo kinh dị...Tác giả: AuIchiThể loại: Boylove, fanfic, HECẤM: Cắp, cướp, giật bằng bất kì cách nào mà không có sự đồng ý của AuIchi…
焉栩嘉徐梦洁…
VĂN ÁN:Ma Tôn Cơ Uyên - kẻ từng khiến trời khóc, quỷ run - sau đại chiến trăm năm, cuối cùng bị thiên đạo phong ấn.Trăm năm sau, hắn thoát ra khỏi gông xiềng phong ấn.Nhưng thân thể yếu ớt, linh lực rối loạn, ma khí tán loạn - chỉ là cái xác biết thở.Muốn khôi phục tu vi? Cần thời gian, cần nơi che giấu... cần một thân phận mới.Và thế là hắn - Ma Tôn chí tôn, tà khí cuộn trào - lại gõ cửa một môn phái chính đạo, quỳ trước một người áo trắng, bình thản nói:"Xin hãy thu ta làm đồ đệ."Người ấy - Tư Không Dạ, phong thái như trăng lạnh giữa trời cao, ánh mắt sâu không thấy đáy, là thầy tu danh tiếng vang xa, cả đời chưa từng thu nhận đệ tử nào.Nhưng không hiểu vì sao, lại gật đầu:"Ngươi... được."Từ đó, Ma Tôn trở thành đệ tử của chính đạo.Ngày ngày chịu trách mắng, luyện kiếm, lau nhà, nhặt củi.Ban đêm lại âm thầm tu luyện trong bí mật, chờ một ngày khôi phục sức mạnh.Chỉ là... càng ở gần, hắn càng không dứt ra khỏi ánh mắt người kia.Thanh lãnh, nhẫn nại, lạnh lùng - nhưng có lúc lại nhìn hắn như đang che giấu điều gì.Hắn không biết từ bao giờ - nỗi căm hận ngày xưa đã thành dịu dàng, sự kiêu ngạo của Ma Tôn đã biến thành một loại nhung nhớ không dám nói thành lời."Sư tôn, ta bái ngươi là thầy chỉ để mượn đường tu luyện... nhưng lại từng bước từng bước, rơi vào lưới tình của chính ngươi." Tác giả: TỊCH LÃM…