Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
chuyện kể về một cô gái tên Triệu Thiên Vy.Cô là một người rất thích thiết kế, tính cách đôi lúc trầm lặng đôi lúc hoạt bát.Bà của cô đã từng hứa hôn cho cô với con trai trưởng của Long gia để hoà giải. Long Dật Tuấn con trai trưởng của Long gia là một người rất đẹp trai, thông minh, thân thiện và được nhiều người gọi là "người chồng quốc dân".Cuộc đời của Triệu Thiên Vy sẽ ra sao ?…
"Hôm nay em muốn bên cạnh anh."Khuôn mặt em rạng rỡ, ánh mắt em cong lại, nụ cười em tươi rói như cái nắng buổi sáng. Em vẫn khoác trên mình bộ đồng phục cao trung năm ấy, em vẫn đang mong chờ được hồi đáp nơi anh. Nhưng anh ơi, sao nước mắt anh lại rơi? Vì-"Vì anh đánh mất em rồi, Chính Quốc à."Author: Anselm Kim.…
Cô muốn đan tặng bạn trai một chiếc khăn quàng cổ. Mỗi ngày tỉ mẩn cẩn thận đan rồi lại tháo ra cứ như vậy mất cả tháng trời. Cuối cùng cũng hoàn thành.Lớn lên trong giàu sang phú quý, đây là chiếc khăn quàng đầu tiên đích tay cô làm. Cô ảo tưởng, mơ màng nghĩ tới vẻ mặt mừng vui khi nhận được quà của người bạn trai.Tối hôm hoành thành tác phẩm, cô hạnh phúc mang tới quàng lên cổ bạn trai. Bạn cô chán nản bỏ ra và nói: "Anh không thích quàng khăn. Hơn nữa cái này màu xấu thế".Phía sau mỗi cô con gái tuyệt vời là một người cha thực sự tuyệt vờiPhía sau mỗi cô con gái tuyệt vời là một người cha thực sự tuyệt vời Trong nháy mắt lòng cô thấy hụt hẫng, chán nản. Quay về nhà, cô chán nản quăng chiếc khăn lên ghế sa lon.Cha cô đi làm về, nghĩ rằng đó là giành cho mình, nên cầm lấy quấn cổ và mỉm cười một cách hạnh phúc.Cô quay người lại, nước mắt ngân ngấn lệ nhìn cha.…
Tuy truyện là của tôi nhưng các nhân vật không thuộc về tôi bởi họ sẽ phải tự đấu tranh tư tưởng và đưa ra quyết định cho riêng mình. Họ có thuộc về nhau hay không là do sự lựa chọn của họ. Có lẽ câu chuyện này vẫn lặp theo một mô típ nhất định nhưng đâu đó trên những trang giấy là những ngày tôi từng khóc khi nghĩ về họ, đâu đó là những mong muốn mà tôi chưa thực hiện được. Tên câu truyện này cũng chính là lời tôi muốn nói với HunHan. Coming soon..…
Chi tiết sách631.000 từ dịch giả:kimkimcông chúa nhiếp chínhDu hành qua khoảng trốngTuổi 17+"Tôi muốn ly hôn chồng mỗi ngàySố lượng sinh viên theo học: 27.000Cô vốn là một bác sĩ quân y thiên tài, vừa giỏi y thuật vừa hạ độc, nhưng cô đã từng du hành xuyên thời gian và trở thành nhị tiểu thư trong nhà Hầu gia, người có thể bị mọi người khi dễ. Cái gì? Lễ đính hôn bị cướp? Bị chôn sống và im lặng? Cô trở về với đầy máu, và họ đang chiến đấu bằng xương bằng thịt! Và họ đang tìm kiếm tiền và giết người? chất độc đã ở đây, và tất cả những kẻ cặn bã đã chiến đấu vì máu đều không còn sót lại . Đột nhiên, nhị tiểu thư, kẻ đang giết chết tất cả mọi người và có lợi thế vô song, lại trở thành mục tiêu. Các mỹ nam lần lượt đến, nghiện ngập lừa dối, thậm chí còn có nhiếp chính vương nói: "Không có gì! Cô nương này căn bản không biết vị nhiếp chính độc ác này." Không biết ở trong xe ngựa kia? "Người phụ nữ có quan hệ tình cảm với bản vương là ai?!Mục lục Đã hoàn thành tổng cộng 309 chương…
Đêm tháng 10 năm đó gió mùa đông thổi mạnh, hoa tuyết đầu tiên cũng đã rơi. Ở Trần gia trang đèn sáng rực như ngày, người qua kẻ lại hối hả. Độ chừng đến khi ánh nắng của ngày mới ló dạng thì cũng là lúc tiếng khóc xé tan đi mọi lo lắng của người đứng đầu Trần gia mới mất đi. Đó là tiếng khóc chào đời của một thiên thần bé nhỏ, tam tiểu thư Trần gia. Phải nói là... Đã hơn 15năm rồi Trần gia mới đón chào một thành viên mới. Vợ chồng Trần lão gia đã sống với nhau được 30 năm. Đã có với nhau 2 người con trai, nên luôn mong đợi có một cô con gái. Nhưng mãi đến 15 năm thì phu nhân mới mang thai. Lúc này phu nhân đã 45 tuổi nên mọi người trong nhà ai nấy cũng lo lắng cho đến ngày phu nhân chuyển dạ suốt 1ngày 1 đêm, thì càng làm Trần lão gia căng thẳng hơn. Nhưng trước ngày đó một lão đạo sĩ đã phán với ông rằng đứa bé gái này là phúc tinh của Trần gia nhưng số phận của nó lại vô cùng khổ sở trong nhân duyên.......? Lời phán đó không ngờ lại ứng nghiệm....…