Thập Kỉ Là Ít
12 năm kề cạnhGần 4 năm xa cáchYêu em nhiều hơn một thập kỉ…
12 năm kề cạnhGần 4 năm xa cáchYêu em nhiều hơn một thập kỉ…
Hãy bình thường hoá việc bạn sẽ không có một mối tình nào trong cả 3 năm cấp 3 và thanh xuân không nợ bạn một Trương Lục Nhượng, Soenjae, Choi Ung, Đoàn Gia Hứa, hay những anh đẹp trai trên tiktok như Đồng Quang Huy, Phạm Hải Minh,... của đời mình. Thế mà nó lại gặp...…
"Dù em là thẩm phán, anh vẫn tình nguyện trở thành kẻ phạm tội yêu em."Mộ Trường An - một học bá lạnh lùng với ước mơ trở thành thẩm phán, người luôn tin rằng công lý là tối thượng. Lục Vân - một chàng trai ngạo mạn, bất cần, nhưng đằng sau vẻ ngoài cứng cỏi là một trái tim đầy tổn thương. Hai con người với tính cách trái ngược nhau đã va vào đời nhau vào những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ.Tưởng chừng mọi chuyện sẽ chỉ dừng lại ở mối quan hệ bạn học đơn thuần, nhưng những cuộc gặp gỡ đầy duyên nợ ấy lại vô tình thắp lên một thứ tình cảm vừa ngọt ngào, vừa đau thương. Lục Vân, từ một kẻ kiêu ngạo, đã bất giác đổi thay chỉ để được Mộ Trường An để ý. Còn Mộ Trường An, dù luôn giữ vẻ thờ ơ, liệu trái tim lạnh giá ấy có thực sự vô cảm trước sự chân thành và mãnh liệt từ Lục Vân?Nhưng rồi số phận lại tàn nhẫn đẩy họ về hai hướng ngược chiều. Khi Lục Vân quay lưng để bảo vệ người mình yêu, Mộ Trường An chỉ thấy trước mắt là nỗi đau phản bội. Nhiều năm sau, họ gặp lại, không còn là những cậu thiếu niên ngây ngô mà là một vị thẩm phán tài ba và một chủ tịch quyền lực, đứng ở hai đầu chiến tuyến của công lý.Những bí mật đen tối về gia đình, quá khứ và chính bản thân Lục Vân dần hé lộ. Liệu tình yêu có đủ sức cứu rỗi họ khỏi những tổn thương và vực sâu tuyệt vọng, hay chính công lý sẽ trở thành rào cản khiến họ mãi mãi xa cách?…
Hán việt: Na ta đại vũ bàng đà đích nhật tửTác giả: Sâm Tiểu NhiênTình trạng convert: Hoàn thành (53 chương)Thể loại: Nguyên sang,Ngôn tình,Hiện đại,HE,Tình cảm,Gương vỡ lại lành,Vườn trường,Song hướng yêu thầm,Duyên trời tác hợp,1v1,Nữ chủ,Học báNguồn:WikidichSau khi kết thúc một ngày dã ngoại,mây đen cuồn cuộn,bầu trời tối đen,ánh chớp lóe lên .Không lâu sau mưa bắt đầu đổ xuống.Mưa như trút nước.Tả Vinh mang theo vẻ mặt mong chờ mà nói với Lâm Nhã Lộ: "Không có dù,hay là chúng ta chạy nhanh về đi."Lâm Nhã Lộ nhìn cậu với vẻ nghi ngờ: "Cậu không phải sinh viên khoa học tự nhiên à? Không biết nếu chạy trong mưa sẽ bị xối càng nhiều nước?""Dù sao trời cũng mưa rồi,tốt hơn là chạy trong một lúc." Nói xong,ai đó tự nhiên mà nắm lấy tay cô.Lâm Nhã Lộ sửng sốt một chút nhưng vẫn không có nới ra.Rất nhiều năm về sau,tôi vẫn nhớ rõ hôm tôi dắt tay cậu chạy dưới mưa.Vì có cậu,hết thảy mưa to gió lớn ngày ấy cuối cùng sẽ đem đến ánh dương quang rực rỡ. Nghiên cứu khoa học tự nhiên học bá >< Văn học tài nữ…
Truyện kể về một cô gái từ lúc sinh ra đến khi cô trưởng thành cả một quãng đường dài cô gặp rất nhiều sóng gió, giông bão của cuộc đời. Có rất nhiều lúc đã làm cô như muốn khóc ra máu hay lúc như không còn nước mắt để khóc vậy. Cuộc đời thật bất công liệu cô có thể vượt qua hay phải '' dơ cờ trắng'' trong quãng đường này.…
Đội trưởng đội 1, Kiku Ichimonji, nghênh chiến!Hai saniwa, hai honmaru, như hai lại một, vĩnh viễn không mãn trướng đao kiếm nhóm...Vai chính là Kiku ichimonji- nữ tính tsukumogami. Truyện theo hướng nữ chủ văn, chủ yếu là quá trình trưởng thành và chiến đấu của nữ chính nên tình cảm giữa các tsukumogami và Saniwa là tình huynh đệ, tỷ muội, đồng đội, thân tình!!! Có thể sẽ có cp, chắc chắn là 1vs1 cường cường liên thủ, chưa xác định nam chính, tuyến tình cảm tùy duyện.P/S: Nữ chính không phải nữ tính tsukumogami duy nhất, có giả thiết nguyên sang nhưng ta sẽ cố gắng bám theo những đao kiếm có thật trong lịch sử và chưa xuất hiện trong touken ranpu.Tác giả: kiku ( chính là tại hạ-lấy tên thân nữ nhi làm bút danh đầu đời)Vui lòng không re-up nếu chưa có sự đồng ý của tác giả, nếu phát hiện re-up mà kiku chưa cho phép hoặc ăn cắp truyện, ta sẽ khoá truyện lại và không đăng công khai nữa.…
Fanpage của tác giả: Lục lạc nho nhỏtrích đoạn: "tiết thể dục tôi cầm quả bóng rổ chuẩn bị chơi với các bạn đúng lúc Minh và đám bạn đi qua, cậu khịa tôi:"nấm lùn cũng muốn chơi bóng rổ à, lại đây anh dạy cho". Tôi:"đã yếu còn thích ra gió à"Minh đá mày một cái nhân lúc tôi không chú ý cầm lấy quả bóng trên tay tôi ném vào rổ nhưng không vào.Tôi nhếch môi cười khinh bỉ, cậu không chịu thua lại cầm quả bóng ném vào rổ lần nữa nhưng... vẫn không trúng.Cậu vẫn mạnh miệng :"do gió thổi làm lệch bóng thôi"Tôi lấy lại quả bóng từ tay cậu nhẹ nhàng ném vào rổ nhìn mặt rất ngầu nhưng... quả bóng lại không vào thật. Chưa lần nào thấy nhục như vậy.Thế mà đám bạn của tôi và cậu cười như điên. Tôi thấy nhục thì nhục đấy nhưng nhìn qua mặt cậu thấy mặt đen xì tự nhiên thấy cũng vui vui. Chắc chỉ mình tôi thích cách tổn thương mình 1000 tổn thương địch 800…
Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…
Tôi và cậu ấy là thanh mai trúc mã với nhau cứ nghĩ chúng tôi là định mệnh với nhau Có lẽ cuộc sống trêu đùa chúng tôi nên vào năm tôi 18 tuổi cái tuổi rạo rực thanh xuân ấy chính tôi đã là người đặt dấu chấm hết cho cuộc tình này Tôi mắc bệnh hiểm nghèo nên 3 tháng sau đó tôi cũng đã đi xa Nhưng tôi có lẽ đc ưu ái được cho thêm một lần "SỐNG" nữa Tôi quyết tâm học thật giỏi theo ngành IT để có thể kiếm thật nhiều tiền Nhưng không ngờ giáo sư của tôi lại là cậu ấy…
ở đây có ngoại truyện mà mình đã viết của các tác phẩm sau :- Từng Có Người Yêu Tôi Như Sinh Mệnh - Thư Nghi- Thất Tịch Không Mưa - Lâu Vũ Tìnhvui lòng không reup nếu chưa có sự cho phép của mình, chỉ đăng duy nhất trên wattpad xyxyoz, nếu ai thấy có người tự ý đăng lên các nền tảng mạng xã hội khác mà không ghi nguồn thì báo cho mình nhé !cảm ơn các bạn đã ủng hộ, chúc mọi người đọc vui vẻ !!!…
Tui cũng rảnh nên viết xàm xàm á, tại vì tui còn đang đi học.Có điều crush thằng bạn cùng lớp nên viết lên đây cho zui. Cũng được 4 years rùi. Đơn phương á mọi ngừi…
Có ai ngờ rằng sẽ có một ngày chứng kiến được chuyện tình của 4 con người ghét nhau từ khi mới vào trường và sau này lại trở thành một nửa của người kia... Mỗi chúng ta đều có một kỉ niệm khó quên trong đời nhưng kỉ niệm khiến chúng ta khó quên nhất cũng luyến tiếc nhất chính là :Thanh Xuân…
2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…
cậu đang cõng cô thì bổng nghe bên tai có tiếng thỏ thẻ " mình biến mất như vậy..cậu có lo cho tớ không? "cậu không trả lời " được rồi...mình..."" lo " cô không tin vào tai mình nữa, cậu ấy nói gì cơ chứ, cậu ấy nói lo cho mình???" cậu vừa nói..có..có phải là thật không? " "...."" cậu nói lại đi mình chưa nghe rõ ""..."" cậu nói lại đi mà "" cậu vẫn còn hơi sức để lải nhải nhỉ? vậy tôi cho cậu xuống nhé "" tớ im ngay đây " " mà...mà vừa rồi cậu nói thật không? "cô vẫn mong chờ cậu trả lời nhưng trả lời cô chỉ có tiếng gió. Một lúc sau chỉ nghe tiếng thở đều đều phát ra từ bên tai cậu. Cậu cười khẽ " thật "…
Editor: Phong Nguyệt Vô BiênReup, editor: Ngô Linh Thư Design: color team/rukychiDưới cái nóng hầm hập của mùa hè, nữ sinh cao trung(1) có tính cách chung tình, ngoài lạnh trong nóng cùng thầy giáo thể dục trẻ tuổi ngoài lạnh trong cũng lạnh đã gặp gỡ nhau. Từ đó về sau, tình căn thâm chủng(2).(1) Cao trung: Trung học phổ thông(2) Tình: tình cảm; căn: gốc rễ; thâm: sâu đậm; chủng: loại, mức độTình căn thâm chủng: tình cảm đến mức sâu đậmThầm mến vốn chua sót mà lại ngọt ngào như thế, ngẫu nhiên được mập mờ đáp lại cũng làm người ta hồi tưởng thật lâu, cuối cùng, cuối cùng cô vẫn không có được tình yêu mong muốn, chỉ vì bên cạnh anh sớm đã có cô ấy.Sau khi luống cuống bày tỏ tình cảm cũng không thể lọt vào tầm mắt của người đàn ông đó. Cõi lòng thiếu nữ tan vỡ thành từng mảnh. Một lần xa cách là năm năm.Năm năm sau, sáng sớm mùa đông rét lạnh họ gặp thoáng qua nhau. Lần này, vận mệnh hai người, sẽ ra sao?(*) Vô Biên: Ta thấy truyện này hay, mỗi tội hơi ngắn. Tác giả miêu tả tâm lí của Tang Lộ rất lôi cuốn. Vì vậy... các tình yêu nhảy hố đi nào!(*) Jenny: Sau 1 năm vắng bóng tính tiếp tục cập nhật truyện, nhưng có lẽ là không thể nữa rồi. Lí do trước đây khiến mình quyết định đăng truyện là do khi ấy đang thích thầm 1 người, như tâm trạng của Tang Lộ trong truyện. Nhưng giờ nghĩ thoáng rồi quyết định từ bỏ. Nhưng mình vẫn khuyên những bạn đang thầm mến ai đó, để hiểu rõ hơn cảm giác ấy và định ra con đường tốt nhất cho bản thân, hãy thử đọc cuốn truyện này. Link truyện đăng trong chương 2.…
Văn án :Tử Lộ Hy bị bỏ rơi từ lúc chưa dứt sữa mẹ, người dân ở làng đó thấy cô trong cái giỏ cùng với tờ giấy ghi tên, Tử Lộ Hy. Một bà lão cô đơn tội nghiệp nhận nuôi cô, nhưng đến khi Lộ Hy lên mười thì bà cũng rời xa cõi đời. Lộ Hy vẫn ở trong lều rách ấy, thường ngày những người dân tốt bụng cùng làng cho thức ăn, nhưng dần họ đều lạnh nhạt đi.…
Làm một học sinh cấp 3 bình thường là tâm nguyện của Hoàng My tôi ngay lúc này, bởi lẽ không có một phút giây nào tôi dám nghĩ chuyện cá nhân của mình lại được quan tâm một cách thái quá như hôm nay. Không khí như đóng băng ngay khi tôi bước vào lớp, một cảm giác hơi hơi ba chấm khi ánh mắt tôi chạm tầm mắt các bạn. Còn chưa kịp khó hiểu thì con Trang best friend đã vồ lấy tôi và hỏi liến thoắng:- "Mày với Lâm hotboy là couple hả? Sao không nói với tao? Bạn bè như qq"-"U là trời, kiss đắm đuối như thế mà mày còn hỏi được"-Thằng Long phấn khích xen vào-"Ái chà chà, trông phèn phèn mà cao tay phết My nhỉ? Không ấy cả lớp mình đi ăn lẩu đi. My mời"- Giọng thằng Cường vô duyên xen vào Bla blaKhông để vụ này chìm, tôi cần lời giải thích.…
"Có người nói :" Thế giới này làm gì có ai cũng ổn cả. Mọi người chỉ hành động như thể họ không sao thôi. ". Tử Di - một cô gái ngây thơ, yêu động vật, cô luôn tỏ ra mình ổn về mọi thứ nhưng thực ra cô không ổn chút nào. Rồi cô gặp anh, họ đã có những lần gây chiến với nhau nhưng rồi... người phát hiện ra cái không ổn của cô, người đem đến hạnh phúc cuối cùng cho cô lại là anh. Quanh đi quẩn lại, Trương Lưu - chàng trai ngỗ nghịch ngày nào giờ đã thành "con cún" của Hàn Tử Di. Tuy họ sẽ phải xa cách nhau một khoảng thời gian nhưng rồi... nếu yêu nhau sẽ tự về với nhau..."…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Nhân vật chính:+ Lâm Kính Đình: ( Top9 ) Một nhà khoa học nổi tiếng bởi những phát minh kì lạ không hoàn chỉnh. Một người kì lạ giống như những phát minh của mình.+ Lâm Diệp: ( Bot9 ) Ông chủ quán cafe trẻ. Người năng động hoạt bát, tẻn tẻn.+ Một số nhân vật khác ----Khi cuộc đời anh toàn lựa chọn sai, thì vẫn tồn tại một lựa chọn anh chấp niệm rằng nó không bao giờ sai....Đó là yêu em!…