(TẢN VĂN) YÊU EM VÀ XIN LỖI EM
Anh rồi sẽ yêu em và bên em nhưng không phải bây giờ ,sự nhút nhát đã làm anh tuột mất em lúc nào mà anh không bao giờ biết,hối hận cũng chẵng thay đổi được gì,hãy thật sự hạnh phúc em nhé......anh xin lỗi…
Anh rồi sẽ yêu em và bên em nhưng không phải bây giờ ,sự nhút nhát đã làm anh tuột mất em lúc nào mà anh không bao giờ biết,hối hận cũng chẵng thay đổi được gì,hãy thật sự hạnh phúc em nhé......anh xin lỗi…
Người thứ ba_ kẻ đến sau tội lỗi.VUI LÒNG KHÔNG SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Liệu có còn người đàn ông nào yêu em khi sắc đẹp và tuổi thanh xuân không còn,em chẳng còn gì ngoài trái tim đầy tội lỗi này…
Tản văn ngẫu nhiên thôi…
Con buông rơi vòng tay của người tìm về cái gọi là chân trời tương lai,cuối cùng điều con nhận được lại là trái tim không lối thoát ,CON CẦN NGƯỜI…
Ngắn lắm! Tác phẩm đầu tay.…
Tôi chợt nhận ra, người ở phía trước thay tôi gánh vác cả bầu trời thuở thiếu thời, không ai khác chính là cha tôi.Sau này, tôi sẽ tự mình đón lấy cả thế giới vào lòng.Tác phẩm: Cha tôi mùa đổ nắngTình trạng: Hoàn thànhNgười viết: Đan LinhBeta: CáTản văn là tác phẩm dự thi cuộc thi viết " Cha và con gái" do tạp chí Gia đình Việt Nam tổ chức, được đăng tải vào Thứ ba, 09/05/2023 lúc 07:00 dưới tiêu đề "Người thay tôi gánh vác cả bầu trời".…
Là hồi ức của tác giả về thanh xuân của cô ấy. Không ngọt ngào, cũng không có muối. Nhạt nhẽo như chính con người cô ấy vậy. Nhưng vẫn mong mọi người thích nó ❤ Cảm ơn vì đã ghé.…
Chuyện ngắn.Kể về chuyện tình đẹp của hai con người giữa chốn thành thị tấp nập kẻ qua người lại. Một thành phố động mà con người ấy lại khát khao tịnh.Tìm đến chốn tịnh mà lòng không an nhàn!…
Gió mùa về rồi anh ạ.Em lại nhớ anh. Không phải là nỗi nhớ da diết đến đau lòng. Nhớ anh nhưng lại chẳng thể nhắn tin hay gọi điện. Ừ thì là em đơn phương anh mà :)…
Những kẻ cô đơn là thế. Tội lắm, đáng thương lắm...Mà không ai biết...Mà không ai hay...Vì sao em mạnh mẽ quá...Vì sao em phải cô độc...Vì sao em phải đau lòng?…
Hán Việt: Trọng sinh chi dược thiện phườngTác giả: Vân Quá Thị PhiEditor: Mèo Mắt XanhTình trạng: Đang edit ( 1 tuần 1 chap )Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Cổ xuyên kim , Mỹ thực , Hào môn thế gia , Cẩu huyết , Trạch đấu , Dân quốc , Duyên trời tác hợpThành ôn bị chí thân hại chết, trọng sinh đến dân quốc, thành gia môn hiển hách nhị thiếu giaAi ngờ lại là cái thân thể có " thiếu khuyết ", hơn nữa còn không được phụ thân ưa thíchBình tĩnh chịu trọng sinh, được đến một cường đại ngoại quải công, ở dân quốc làm cà ri lẩu, bạo bụng nhân,Bánh hạt dẻ bí đỏ, mật ong hậu nhiều sĩ, chocolate milkshake......Khai trương dược thiện phường " kiểu mới " làm giàu, nhân tiện giải quyết người thân cực phẩm.Gỡ mìn thuyết minh:1. Mỹ thực văn, dược thiện văn, trạch đấu, thương đấu2. Song tính, tình tiết cẩu huyết, bàn tay vàng mở rộng ra, não tàn lui tới, thỉnh tiểu tâm3. Hư cấu dân quốc, khảo cứu đảng thận trọng nhập4. Tác giả khuẩn sở hữu văn 1V1, HHHH......HE!…
"Cảm giác gì khi màn mưa rơi xuống đây?"Hãy đọc nó vào những ngày mưa, những ngày mưa thật to...~~~~~~~~~~• Tác giả: Mimoya Kinomoto (lockserjuvia2003) • Edit bìa: Makani's Design House• Thể loại: tản văn• Rating: K+• Tình trạng: Đã hoàn thành…
Author : Tiểu Mie ( a.k.a Káo )Category :Tản văn, truyện rất ngắn.Author's notes: Truyện được viết trong một phút nổi hứng. Nội dung chỉ là những thứ cảm xúc chưa từng trải. Nhưng văn cứ tuôn thì viết thôi :) ''Có những lúc em đứng chông chênh trên gờ đá bằng một chân, tự thích thú khi chìm vào cảm giác của một đứa trẻ con đầy mộng tưởng, rằng chính mình đang đứng trên một bờ vực sâu thẳm. Và chỉ cần một cú tác động nhẹ, em có thể sẽ bị rơi tự do xuống bờ vực tự vẽ. Những lúc như thế, anh chỉ phì cười, bảo rằng một đứa con gái có vẻ lạnh lùng và gai góc như em sao mà trẻ con quá, sao mà…đáng yêu quá. Em mặc kệ. Họ có bảo em trẻ con, em cũng mặc kệ. Vì anh chẳng hiểu đâu, cái cảm giác lưng chừng giữa một cú rơi vô thức.Và có những lúc em cũng tự hỏi, cảm giác ấy thực sự là thế nào, anh nhỉ ? ''…
Hoảng sợ, lo lắng, muốn chạy trốn. Nhưng tội lỗi nào cho phép bất kì ai trốn chạy…
---- Đơn phương anh có được không??? ----…
Muốn thử viết tản văn một chút xem sao =))Đây là chuyện có thật và Bun là nhân vật trong chuyện nhé =))…
...Những người từng yêu, từng đơn phương, từng kì vọng quá nhiều vào tình yêu... ai chẳng có đôi lần cảm thấy cô đơn. Cô đơn khi tình cảm cho đi không được bồi đắp, cô đơn khi để vụt mất những ngày tháng ấm êm, hay thậm chí cô đơn trong chính cuộc tình của mình. Đôi khi ta tự hỏi, liệu rằng bản thân đã sai hay số phận định đoạt mình cứ phải cô đơn mãi? Ở một khoảnh khắc nào đó mà bạn không đề phòng, cô đơn sẽ xâm nhập, dần dần chiếm cứ mọi ngóc ngách trong cuộc sống của bạn. Bạn đã chuẩn bị để đối mặt với nó hay chưa? Ngày cô đơn tìm tới tận cửa chúng ta phải làm thế nào?…