Quan Ảnh Thể - Lam Y
Không Luffy thế giới quan ảnh, AllLu hướng, Luffy vì đoàn sủng…
Không Luffy thế giới quan ảnh, AllLu hướng, Luffy vì đoàn sủng…
anh là tia nắng, còn em là mùa đông bình lặng. Tia nắng vui vẻ mang theo sự ấm áp đến bên mùa đông ấy…
chuyện hay lắm mn ủng hộ mình nha…
Tác giả : ·一只团子·Link weibo : https://weibo.com/u/7113995222Cre ảnh : Miraitowa•1224Truyện đã có sự cho phép của tác giả vui lòng không đem đi nơi khác và không chắc chắn là đúng 100%. Vui lòng không gán lên người thật…
Thời đại Phong Tuấn - khu chung cư nổi tiếng ồn ào với những câu chuyện bee...hài =)))) - Đây là câu chuyện mình tự nghĩ ra. Hi vọng các bạn độc giả sẽ đọc truyện thật vui. Đây là lần đầu tiên Nấm viết thể loại này, mong mng sẽ ủng hộ nhiều ạ!!!!!…
"Hạo Tường,rốt cuộc vì sao năm đó không từ mà biệt?" Cậu níu tay anh lại"Chính là bản thân tôi muốn vậy,mà hiện tại em cũng sống tốt với người mình yêu mà!" Nghiêm Hạo Tường quay lại nhìn cậu"Người mình yêu?" Hạ Tuấn Lâm nhíu mày khó hiểu"Trương Tuấn Hy đó"! "Em với cậu ta có gì à?""Đừng có giả vờ nữa" anh quay mặt đi"Nhưng dù sao anh vô lý quá! Em đâu có đắc tôi với anh đâu mà đoạn tuyệt quan hệ chứ!" Cậu hừ lạnh một hơi bực dọc"Bởi gì tôi chỉ là...." anh ngập ngừng mãi chẳng thể nói ra"Chỉ là sao?""Chỉ là vừa vặn thích em"Truyện chỉ là tưởng tượng của tác giả không áp dụng lên người thật!!!…
Giống như nhật kí. Không chỉ viết về mỗi ngày tôi đã làm gì, sâu hơn, tôi muốn viết nên những thứ sẽ không ai hiểu nếu như tôi nhắn tin cho họ. Tôi muốn chia sẻ cảm nhận của bản thân, lưu giữ nó và quên nó. Những kí ức của tôi, những cái nhìn phiến diện và những trải nghiệm.…
Kỳ HâmOCCKhông gán ghép lên người thật…
những mẩu chuyện nhỏ nhặt, vụn vặt, không kịch tính, không cao trào…
Tống Á Hiên - một người muốn lớn lên thật nhanh để chạy trốn khỏi những rắc rối xung quanh và Lưu Diệu Văn - một người muốn mãi mãi là trẻ con, để được vô lo vô nghĩ.Hai người đến với nhau sẽ là hạnh phúc hay đau thương..…
TNT Design ShopDes Bìa Truyện Cho Tác giả WattpadTeam Designer :@RemNQN@Shiro_Kouhaku…
Lần đầu mình viết mong mọi người nhận xét…
Tôi gặp em...một chiều thu tháng Bảy.Nghiêm Hạo Tường chờ, cũng chờ suốt bảy năm, đem kiên cường và tuổi thiếu niên, gửi hết vào bóng hình còn vương mùi nắng ấy.Nắng trên tóc, trên vai, trên chiếc sơ mi trắng của tuổi học trò, ngày em đến trường, là ngày mà anh thấy thế giới này bỗng chốc thật đẹp.Ta có yêu nhau?.Không. Em còn chẳng biết đến anh cơ mà....Ta có quan tâm đến nhau?.Không. Chỉ có anh quan tâm em thôi, vì em, tất cả anh đều có thể làm được, không được, cũng phải học để làm cho bằng được.Diệu Văn à. Paris đẹp lắm!.Và đẹp hơn, khi tình khúc ấy...có em...…
Thích thầm 1 người cũng giống việc mang tai nghe và mở nhạc thật to vậy, người ngoài trông thấy thật tĩnh lặng, chỉ có ta mới biết bên trong đang điên cuồng gào thiết đến nhường nào!!!…
nothing…