Nhật Ký Tuổi 12
"không hẳn là thik,mà sao cứ gặp là lại rung động"…
"không hẳn là thik,mà sao cứ gặp là lại rung động"…
"Tôi không tiếc những năm tháng đã qua, bởi cậu chính là lý do để tôi luôn mỉm cười khi nhìn lại."…
Sống ở trên đời ai cũng có một cái tên, mỗi cái tên đều thủy chung mang một ý nghĩa. Cha mẹ nào chẳng mong muốn một tương lai tốt đẹp cho con, cho nên họ hay đặt tên con mình là Bình Minh chứ không phải Hoàng Hôn, là Sáng chứ không phải là Tối, là Đẹp chứ không phải là Xấu...... vậy mà.... Lại có một cô gái mang tên: Vũ Hoàng Tuyền.…
Truyện kể về một cô nhóc và ba người bạn thanh mai trúc mã của mình. Họ đã học cùng nhau hơn 10 năm trời. Họ chính là những người bạn thân nhất của nhau. Cùng xem diễn biến của câu truyện nhé!!Thanks vì đã ghé qua vườn thanh xuân của t!!…
Giới Thiệu ChungTác Phẩm: Định Mệnh Đưa Ta Đến! Tác Giả: Bí BùThể loại: Tình yêu, học đường... Cốt truyện: Các sao là những cậu ấm, cô chiêu của 12 gia tộc làm nên tập đoàn WM một tập đoàn chính trị có tầm ảnh hưởng nhất thế giới. Để có được sự hợp tác bền vững giữa các gia tộc, họ đã quyết định lập ra kế hoạch liên hôn cho các con của họ. Kế hoạch này sẽ được tiết lộ khi các con của họ tròn 20 tuổi. Và với sự sắp xếp từ gia đình liệu bọn họ có thể thuận theo sự sắp đặt sẵn đó không đó là do "Định Mệnh" của mỗi con người.…
Thể loại: Đam Mĩ, Ngôn Tình, Bách Hợp, học đường, ngọt, không có H(mị mới 12 và không thể viết H), hài hước.Truyện chỉ có một từ có thể diễn tả: ngọt ngọt và ngọt.Rất ít sóng gió, yên tâm, truyện chủ yếu là ngọt thui.Ngôn Tình:Cặp: Bạch Lí Minh x Tiểu Ngọc Miêu"Đơn giản là thỏ nhưng tên mèo""Bạch Bạch, bộ anh thích bắt nạt tôi lắm hả!"Bách HợpCặp: Ly Thanh Kiều x Triệu Huỳnh Ly"Có cảm tình và làm bạn thân, sao vẫn không hiểu tình cảm?""Kiều Kiều, ta thích ngươi, đồng ý hem?"Đam MĩCặp: Dương Tuệ Anh x Vũ Khoa Hải"Ngây ngô thật, đồ ngốc, thích mà sao không nói?""Nếu nói thì cho tao làm công nhé mày!"---------Có gì tệ xin các dân truyện lâu năm giúp đỡ ạ, em mới viết được có một năm thôi, nói chung rất rất mong được giúp đỡ ạ.Mà chắc ai lại mong một con 2k6 viết được hay chứ! Nhưng làm ơn giúp em nha các anh các chị!Lần thứ n viết ngôn, lần thứ tư viết đam, lần đầu tiên viết bách, ok, em có rất ít kinh nghiệm!Vậy nên...HÃY ỦNG HỘ VÀ GIÚP EM VIẾT TRUYỆN HAY HƠN NHÉ!Và, truyện về học đường nên có chửi bậy chút nha, nếu không thích thì đừng ném đá, ném là em sẽ ném lại đó!Vì làm fan của plants vs zombies lâu năm nên em quyết định làm gì đó mới hơn, một quyết định có lẽ sẽ ổn nếu em viết hay :T.Nhân vật là do em nghĩ ra, nếu trùng thì em xin lỗi ạ.Cảm ơn đã chịu đọc hết cái dòng nhảm này, tốn thời gian làm gì hả bạn yêu, vô truyện đê!…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Choi Hyeonjoon là đóa hoa được cả dòng họ nâng trên tay, không nỡ để em nhiễm chút bụi trần. Thế mà một hôm đẹp trời, em bước về nhà đem theo mùi Alpha lạ. Cả nhà sắp phát điên rồi.…
ngày 26 tháng 8 năm 2023Nữ Chính: Tôn Thanh TỳNam Chính: Yên Thanh KìnhTôn Thanh Tỳ một học sinh cấp ba mới lên lớp 12, cuộc sống của cô tuy ở trong nhung lua nhưng ciệc thờ ơ và cách dạy dỗ của ba mẹ khiến cô trở thành một con người khác, 16 tuổi nơi tuổi mới chớm nở tình bạn - tình yêu thì Tôn Thanh Tỳ luôn đứng hạng thứ 2 trong trường, sự chú ý và sự ngưỡng mộ luôn chỉa về người hàng thứ nhất cô chỉ là cái bóng:" Tôn Thanh Kỳ "" Nói đi "" Một người luôn đứng hạng hai như cô, sẽ không bao giờ được đứng hạng nhất đâu một cái bóng vô dụng "câu nói chạm vào trái tim của cô ruốt cuộc người đứng hạng nhất là ai? tại sao cô luôn luôn thua cuộc như vậy? 12 năm 12 năm toàn đứng hạng 2 !!!" Tôn Thanh Kỳ "" Tôi không biết em thù hận gì tôi, nhưng đối với họ em luôn là hạng 2 đối với tôi em luôn luôn đứng hạng nhất "" hạng nhất trong tim anh "....cuộc tình bắt đầu từ đây hãy đón xem nhé !!Tác Phẩm " Hẻm Tuyết I : Tôn Thanh Kỳ " do Mận Không Chua sáng tác không chop phép đăng tải lại nội dung bên trong câu truyện, hãy nói tôi một tiếng nếu bạn muốn đăng tải nội dung nhé !!!…
"Dù chàng trai của em có đến muộn đi chăng nữa, thì vẫn sẽ đến. Hoa Quỳnh ấy, dù muộn màng thì nó vẫn nở, vẫn mang hương thơm tinh khiết biểu xén không gian này!" Thành, cậu trai hiền lành thường xuyên được gửi những bức thư kì lạ bỗng nhiên phải lòng cô bạn lớp kế. Lợi, cậu trai chững chạc trước tuổi, lúc nào cũng tỏ ra cứng rắn.Tuấn, một cậu trai thông minh nhưng có vấn đề với gia đình.Minh, một cậu trai hoạt bát nhưng chất chứa nhiều nỗi buồn trong lòng.Cùng nhau trải qua cái tuổi 17 với bao nhiêu cảm xúc vui vẻ có, đau buồn có, hờn ghen có tương tư cũng có của 4 nhân vật, vì tuổi trẻ, không chờ ai cả...…
'anh thích em' 'đồng ý là người yêu anh nhé''em cũng thích anh' 'em đồng ý'' tiểu Nghi công chúa mau lại đây''sao vậy?''anh không thích em đứng gần hắn, anh ghen''công chúa đừng ngủ nữa mau dậy''công chúa em lại bỏ rơi anh rồi'' công chúa em không cần anh nữa sao ?''công chúa ơi anh nhớ em?'---'anh nhõng nhẽo quá đi''em đói rồi mau đưa em đi ăn''em vẫn còn cần cún bự lắm''em ghen rồi mau dỗ em đi'----'chúng ta chia tay đi''lí do là gì''anh...không muốn tiếp tục nữa''được'…
Vào một buổi chiều cuối thu hôm đó có đôi tình nhân nắm tay nhau trên cây cầu mà đôi tình nhân đó gọi đó là cây cầu tình yêu của riêng họ và cũng chính nhờ cây cầu đó mà họ đã gặp nhau lần đầu tiên và cũng nơi chứng kiến biết bao niềm vui và nỗi buồn của đôi tình nhân đó. - Mày còn nhớ mấy trỗ này không ? - cô gái tựa đầu vào chàng trai rồi chỉ tay về phía bãi cát phía dưới chân cầu - Mày bớt hỏi thừa đi, mà mày bớt gọi mày tao được không. - chàng trai đáp - Hôm nay mày ốm ah hay có bệnh gì ? . - cô gái đột gột đưa tay nên trán chàng trai - Tao bình thường, tao thấy tao với mày cũng lớn cả rồi, tao còn hơn mày 2 tuổi nữa, lại còn đang yêu nhau, mày thử ra kia xem có đôi nào như tao với mày không. - chàng trai gạt tay cô gái rồi bla bla - Thằng chó mày dám đánh tao, bọn nó yêu nhau thế nào kệ họ đi, tao không muốn bọn mình giống vậy, có tình yêu nào cũng giống nhau không thả thằng chó. - cô gái dùng tay đánh liên tiếp vào người chàng trai - Ừ rồi khác biệt thế tại sao ngày xưa mày lại đồng ý làm người yêu tao - VÌ ĐÓ LÀ YÊU.…
Ngọc Thiếu Hàn x Tiểu Hạ DuTình trạng: Đang sáng tácThể loại: boylove, OE, ngược, môn đăng hộ đốiP/s: Truyện tự viết, không lấy ý tưởng từ bất cứ nguồn nào!…
Đây là truyện về đại tiểu thư bướng bỉnh và một anh chàng coolboy lạnh lùng kiểu mẫuBạn nào không thích xin mời outNhắc nhở truyện cực ngọt,cẩn thận sâu răng :Đ, nhưng cũng có vài phần khá ngượcNội dung truyện đọc rồi biết ...HiHiTrích đoạn:"Chẳng qua là em chỉ trả đồ cho cậu ấy thôi mà, anh làm gì thế?Không được em chỉ là của anh, không thể nghĩ đến người con trai khác.Nói rồi, anh cắn mút bờ môi nhỏ xinh hơi dẩu lên vì giận dỗi của cô. Mùi vị ngọt ngào của cô làm cơn tức của anh dịu xuốngEm chỉ mãi mãi bên cạnh anh thôi, ngốc à!"…
truyện kể về một cô nàng vừa bước sang tuổi 15-cái tuổi đầy mơ mộng và có khi lại va phải những nhịp đập của trái tim. Nhịp đập ấy không may lại trở nên loạn nhịp khi cô nằng ấy bắt gặp thầy giáo của mình. Từ đó câu chuyện tình như những trang cổ tích được cô viết nên khi lỡ sa vào ánh nhìn của người đàn ông ấy.…
"Lục Thành, tại sao cậu lại căm ghét mùa hạ đến vậy ?"-"Tớ không ghét mùa hạ, tớ chỉ ghét mùa hạ mà không có cậu ấy ở bên."…
🌟 Cuộc sống là những chuỗi ngày lặp đi lặp lại, nhưng một khoảnh khắc nhỏ cũng có thể thay đổi tất cả. 🌟Tôi, Phương - một cô gái trầm lặng giữa năm tháng cấp ba đầy sôi động. Trong khi mọi người sống hết mình với nhiệt huyết tuổi trẻ, tôi chỉ biết thu mình vào những dòng chữ và mộng mơ thầm lặng. Nhưng rồi Minh xuất hiện - cậu bạn thân mang đến ánh nắng đầu tiên trong cuộc đời đơn điệu của tôi.…
Tác giả: 말린꽃Người dịch: Beloved HusbandTình hình cập nhập: vẫn đangLưu ý: Vui lòng không sao chép bản dịch của tôi trên bất cứ hình thức nào! Hiện tại chỉ đang dịch trên Wattpad, chưa trên các trang web hay các ứng dụng nào khác. Cảm ơn! TÓM TẮTKang Chae Heon.Bạn cùng lớp cấp 3, bạn cùng lớp đại học và là người tôi thầm thương trộm nhớ từ lâu.Một người đàn ông luôn đứng đầu chuỗi thức ăn, nhưng vẫn tốt bụng và thân thiện với mọi người.Khi anh ấy mỉm cười ấm áp như ánh mặt trời mùa xuân, cảm giác như cả thế giới đang tỏa sáng.…
Tôi- một cô bé này không nổi bật gì , nhưng trong trái tim nhỏ bé của mình, cô ẩn chứa một khao khát mãnh liệt về những điều mà nhiều người coi là quá xa xôi.Còn cậu, chàng trai đam mê toán học và kĩ thuật, như một vì sao sáng bóng trên bầu trời cuộc sống. Cậu đưa đến cho cuộc sống của tôi những đoạn kí ức, những hình ảnh về cậu học trò tinh tế và nhẹ nhàng làm cho con người ta đầy lưu luyến. Tôi và Cậu, như hai thế giới khác nhau, định mệnh đã kết nối họ, như hai đường thẳng gặp nhau tại một điểm duy nhất.Cuộc gặp gỡ này, liệu sẽ là sự kết hợp tuyệt vời hay là sự va chạm của hai thế giới khác biệt? Mỗi cuộc gặp gỡ đều mang theo những điều bất ngờ và hấp dẫn. Tôi và Cậu, liệu họ có thể hòa quyện như những nốt nhạc hòa mình vào bản giao hưởng cuộc sống?Câu chuyện của Tôi và Cậu, không chỉ là một câu chuyện tình yêu tuổi mới lớn, mà còn là hành trình khám phá bản thân và thế giới xung quanh. Cuộc đời, như một cuộc phiêu lưu không ngừng, đưa Tôi và Cậu qua những cung đường mới, những thử thách và niềm vui. Và dù đi về đâu, có mặt nhau hay không, họ cũng sẽ đều phát triển trở thành một con người mà bản thân hằng khao khát chạm tới.…
Ngày đầu thu năm 2024Tiết trời mùa thu miền Bắc như nàng thiếu nữ độ xuân thì thật khó đoán, mới sáng nay khi ra đường tôi còn cảm thấy oi nóng nên chỉ mặc một chiếc áo cộc tay. Vậy mà đến chiều tối, khi đang đứng chờ đèn đỏ, những cơn gió heo may xuất hiện luồn qua sau gáy, len lỏi vào lớp áo phông mỏng khiến tôi khẽ rùng mình. Tôi ngước mắt nhìn lên bầu trời rộng lớn, nhìn những đám mây trôi lững thững rồi lại hạ góc mắt nhìn về phía bên kia đường, bóng hình quen thuộc ấy lại xuất hiện, tôi không bất ngờ mà chỉ bất giác nở một nụ cười khó coi, cúi đầu nhìn đôi giày đã bạc màu, rồi lại nhìn vào cửa kính bên đường phản chiếu hình ảnh của chính mình.…