Nếu bây giờ ..tao bảo..
- Câu chuyện là như thế này... vào một buổi sáng đẹp trời…
- Câu chuyện là như thế này... vào một buổi sáng đẹp trời…
Có những mùa hạ đi qua đời người để lại một vệt nắng mảnh như sợi chỉ ,chói chang, nhưng ngắn ngủi đến nao lòng.Cậu bước vào thanh xuâncủa tôi như một buổi trưa tháng sáu: ồn ào, tươi sáng và rực rỡ đến mức khiến người ta quên cả bóng râm.Tôi vẫn nhớ khoảnh khắc cậu cười dưới tán phượng đỏ, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, rơi lên mái tóc cậu rực rỡ hơn bất cứ điều gì tôi từng thấy.Rồi mùa hạ ấy khép lại, mang theo cả cậu và vệt nắng năm nào.Chỉ còn tôi, ngồi giữa những mùa sau, vẫn lặng lẽ đi tìm một tia nắng đã kịp lướt qua đời mình. Tôi không biết mình đã chờ đợi điều gì, chỉ biết trong lòng vẫn còn một khoảng trời chưa kịp tắt.Có lẽ, tình đầu vốn dĩ không cần hồi đáp, chỉ cần một vệt nắng, là đủ khiến mùa hạ trong tim kéo dài mãi mãi.…
" Dù có như thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn không thể với tới cậu ấy. Cậu là chàng trai ưu tú làm biết bao người mê đắm. Còn tôi chỉ là một người bình thường - không nhan sắc, không tri thức không gì cả. Tình cảm của tôi dành cho cậu ấy chỉ là đơn phương, một thứ tình cảm tôi giữ kín mãi trong lòng. Tôi sợ. Sợ lúc nói ra ngay cả làm bạn bè tôi cũng không đủ tư cách.... " ( trích từ nhật ký của Tiêu Nhất Dương ) ___𝕋𝕙𝕖 𝕗𝕚𝕤𝕙 𝕦𝕡𝕠𝕟 𝕥𝕙𝕖 𝕤𝕜𝕪___…
đây là bộ truyện đầu tiên tui viết mong mọi người ủng hộ 🙆…
Cô gái mang vẻ ngoài trong sáng như mối tình đầu bên trong lại có nhiều hoài bão như vậy .Tiểu bánh bao đang cố gắng thực hiện ước mơ của mình phía sau cô ấy còn có Lục Thành người luôn âm thầm đứng phía sau cổ vũ cho cô bước tiếp ,anh luôn thích thầm cô vì sự đáng yêu ngây ngô, nhưng cô lại không biết mà xem anh như người bạn không ai có thể thay thế được, khi biết anh thích cô , cô không ngần ngại rạch rõ ranh giới chỉ vì cô một lòng hướng tới tương lai còn anh chỉ mãi muốn sống như hiện tại để được bên cô...Lục Thành cố gắng trân trọng khoảnh khắc để được bên cô khoảnh khắc cuối cùng trước khi cánh cửa thanh xuân đóng lại.…
Hàn Băng Băng •Rất xinh đẹp, cao 1m67, sở hữu gương mặt thiên thần. Lạnh lùng buông thả, kiệm lời và thờ ơ với mọi thứ.• Thích uống cafe đặc biệt là cafe đắng, thích trời lạnh và có tuyết• Ghét vị mặn của nước mắt • Mất cha mẹ từ khi 4 tuổi Vương Chí Lâm • Rất đẹp, cao 1m86, không có một từ nào đủ để miêu tả vẻ đẹp băng lãnh của anh.• Là mẫu người lí tưởng mà các cô gái hằng mơ ước, đôi mắt hổ phách với tính cách rất lạnh lùng và tàn khốc. •Thích sữa lạnh• Ghét cafe đặc biệt là cafe đắngNó như một bi kịch của tình yêu khi cả bốn người bạn thân thiết cùng yêu một người con gái, đây sẽ là một thế giới giữa sự sống và cái chết, giữa tình yêu và thù hận, giữa người thật và người giả mạo. Hi vọng nó sẽ mở ra một thế giới mới cho các bạn đọc, mong các bạn đón nhận truyện mới này và yêu thích nó. P.s : Tác giả luôn thích những câu chuyện có nhân vật lạnh lùng, có sự ảnh hưởng từ thế giới ngầm nên câu chuyện này cũng sẽ...…
"Nhật ký từ ngày mà em không thể giữ trái tim mình khỏi việc bị chiếm trọn bởi chàng trai ấy"Chuyện tình đơn phương tuổi học trò đầy mơ mộng của một cô gái. Chàng trai hình như đã có người trong lòng? Hình mẫu lý tưởng rất xa vời so với 'em'! Diễn biến tiếp theo vui lòng đọc câu chuyệnLưu ý: Đây là một câu truyện hư cấu với ý tưởng từ đời thật, sẽ có một số chỗ bị phi logic, không hợp với thời đại,.. .Tác giả: TS…
lần duy nhất moon hyeonjoon nghe thấy lee minhyung gọi mình là ' anh trai '.…
Có người từng hỏi tôi: Người mà năm mười bảy tuổi bạn từng thích, giờ thế nào rồi?"Tôi không trả lời. Bởi cái tên đó, tôi vẫn chưa từng dám gọi lại một lần nữa.Có lẽ trên thế gian này, những người khiến ta xao lòng trong quá khứ, không phải ai cũng có mặt trong tương lai.Nhưng cũng có những người, chỉ cần nhớ đến thôi, tim vẫn nhói lên như ngày đầu gặp gỡ."Ánh Mắt Của Cậu Khi Mặt Trời Lặn" là câu chuyện về một mùa thu không có lá vàng, một buổi chiều không có gió, một ánh mắt đã vô tình gieo rắc vào lòng người khác sự mềm yếu dịu dàng nhất.Cậu ấy ngồi đó, trên vỉa hè đầy nắng, chia phần bánh mì duy nhất cho một con chó hoang, và ánh sáng trong đôi mắt cậu khi ngẩng đầu lên... đã ở lại trong tôi suốt bao nhiêu năm tháng.Chúng tôi gặp nhau vào thời điểm cả hai đều chưa hoàn chỉnh.Tôi là cô gái sống đủ đầy nhưng đơn độc, còn cậu là chàng trai mang theo cơn gió cũ và những vết xước không ai nhìn thấy.Giữa thế giới phẳng lặng này, chúng tôi từng cùng nhau lặng lẽ lớn lên trong những ngày mà chỉ cần được ai đó để mắt đến, đã là điều may mắn.Nhưng thanh xuân luôn vậy - có lẽ, được đi cùng nhau một đoạn đường, đã là tất cả những gì định mệnh ban tặng.Cậu ấy của năm đó, nghèo đến mức không có nổi một ly sữa đậu nóng, nhưng lại ấm đến mức khiến cả đời tôi không thể nào quên.…
Bài viết này không mang tính kích dục. Nếu đã bước vào thì bạn hãy đọc hết nó. Để chiêm nghiệm về những yêu đương, về đúng hoặc sai.Anh vẫn cứ nạt em. Như tát. Trong điện thoại. Cứ như em làm một ***không bằng. Ngon thì bao em đi, cả đời.Em không phải là gái, nhưng em ngủ với anh. Dần dà, từ một đứa con gái ngoan hiền, em đã trở thành một người đàn bà hư lúc nào không hay. Anh thì vẫn cứ đi đi về về với rất nhiều đứa con gái như em. Mà không, họ cũng khác em. Họ đâu có yêu anh, nhưng vẫn ngủ với anh. Họ xinh đẹp sắc xảo, thậm chí còn quỷ quyệt. Còn em, em chỉ là một đứa con gái bình thường, không son phấn nhiều, và chỉ yêu mỗi một mình anh.Em luôn làm tốt nhiệm vụ của mình - ở trên giường. Cũng bởi anh bảo rằng "Yêu là cho nhau tất cả" . Những môi hôn nồng nhiệt, mùi đàn ông, mùi đàn bà hòa lẫn vào nhau. Anh mân mê. Em sân si. Nhiều lúc em tự hỏi : Tình yêu này là gì vậy anh ? Là những lần thỏa mãn chung đụng xác thịt hay đáp ứng yêu cầu nhục thể cho nhau ?Anh là gì , là gì, là gì ? Mà gọi thì em phải đến ! Anh là một người rất quan trọng trong trái tim em.Em là gì, là gì, là gì ? Mà phải nhiều lần bị anh giày vò thân xác ! Hay em trong anh, chỉ là một đứa con gái hư nhơ đục, phong trần.Em không chịu nổi nữa, những lần quấn lấy nhau đến phát chán. Em thấy kinh tởm chính mình. Khinh miệt bản thân bởi vì em hư hỏng quá. Hư hỏng vì yêu anh.Nhưng. em không biết nữa, em không muốn rời xa anh, bởi vì em biết, anh chưa từng yêu một người con gái nào thật lòng, và vẫn luôn hi vọng rằng : Biết đâu đấy, một ngày nào đấy ....…
: Xin kính chào tạm biệt quý khách, chuyến tàu mang tên "Thanh Xuân" đã đến ga cuối và không còn chiếc vé nào để đi chuyến tàu này, chúc quý khách một ngày tốt lành và sẵn sàng cho một chuyến tàu tương lai mới. Xin kính chào tạm biệt!: Vậy là chúng ta đồng hành hết thanh xuân rồi...Chào tạm biệt các bạn hẹn một tương lai gần nhé!…
Tuyết Vũ đã từng là nàng công chúa được lớn lên trong muôn vàn sủng ái của phụ hoàng và mẫu hậu, nàng kiêu căng tùy hứng, chỉ cần là thứ nàng muốn, nàng nhất định phải giành được.Lưu Phong, chàng trai anh tuấn phi phàm tài hoa hơn người,là ước mơ của bao thiếu nữ trốn kinh thành trong đó có nàng và Kiều Tâm người tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với nàng .Sau 5năm nàng đã gả cho chàng như mong muốn, những tưởng nàng sẽ được hạnh phúc bên chàng. Nhưng nàng đâu biết rằng những ảo ảnh về tình yêu và hạnh phúc mà chàng cố ý tạo nên sẽ từng bước đưa nàng xuống vực sâu vạn trượng,1 nàng công chúa sống trong tình yêu thương và che chở của cha mẹ, cuộc đời đầy màu hồng muốn gì được nấy như nàng,chưa từng biết sợ hãi thứ gì? thế nhưng đến cuối đời nàng đã được trải nghiệm từng thứ,yêu thương bảo vệ sao? chỉ là giả dối,tỷ muội như tay chân ư? đến khi cần thiết vẫn có thể cắt bỏ không chút tiếc nuối.tình yêu? cũng chẳng thực tế bằng tham vọng quyền lực. 16 năm ngông cuồng tự đại để rồi kết thúc trong lạnh lẽo cùng sợ hãi.người ta nói gia đình đế vương luôn lãnh tình, thế nhưng đến tận phút cuối cuộc đời nàng mới thấu.Nàng sợ mọi thứ, sợ lòng người, sợ những kẻ luôn trên cao nhìn xuống.sợ cái gọi là hạnh phúc,và có thứ nàng sợ hơn hết thảy, sợ yêu, nếu không vì chữ yêu chắc cuộc đời nàng sẽ không quá thảm.Nếu có kiếp sau nàng nguyện làm 1 người bình thường, không cần yêu ai cả.…
Bạn Có Thể Dùng cả Thanh Xuân Để Chờ Một Người, Dùng Cả Đời Để Chờ Một Ngày Thành Danh, Dùng Cả Một Kiếp Người Để Chờ Kiếp Sau Tốt Đẹp Hơn... Nhưng Thời Gian Thì Không thể Chờ Bạn........Họ Có Thể Đến Rồi Đi, Để Lại Cho Bạn Vài Vết Cắt Chẳng Bao Giờ Phai Dù Cho Thời Gian Có Như Tên Bay Gió Thổi Chẳng Mấy Chốc Tóc Đã Bạc...…
"Anh đã vượt qua ngàn núi vạn sông để tìm đến tôi."Tôi đến dự tang lễ người yêu mình. Nhưng những người đến viếng đều nói, Họ chưa từng thấy tôi bao giờ.--------------Đang lắp hố dần dần-Tiêu đề: 飞鸟沙漏 - Đồng hồ cát bay chimTruyện gốc : https://www.gongzicp.com/novel-205455.htmlTác giả: 天良永动机 - Thiên Lương Vĩnh Động Cơ…
Kaytlyn là nữ đế của vương quốc Finet, Alex là chỉ huy quân đội của vương quốc Dialand,trớ trêu thay cả 2 lại yêu nhau sâu đậm,thế nhưng vì chiến tranh,buộc cả 2 phải đấu đá lẫn nhau.Bỗng nhiên dòng thời gian bị nhiễu loạn khiến cho Kaytlyn đã quay ngược trở về quá khứ,ở đó cô đã phải điều tra về cái chết vô lý của cha mẹ mình và bảo vệ cả Alex,cô đã phải tìm hiểu những bí ẩn ẩn giấu giữa 2 vương quốc.…
Khi cô 14 tuổi mọi biến cố ập đến với cô. Gia đình lục đục, bạn bè bỏ rơi, tấm thân trong trắng cũng bị vấy bẩn. Trong hoàn cảnh đó cô dường như đã từ bỏ. Rồi một luồng ánh chiếu vào theo đó là bóng dáng của một ai đó mang cô đi và cứu lấy cuộc đời cô. Từ đó cô đã khắc ghi bóng dáng ấy vào sâu tận trong lòng. Cô hứa khi nào cô giống như người ấy thật tỏa sáng thì mới quay về.…
Chuyện nói về một pháp sư cũng là Kim hacker kim sát thủ lạnh lùng của một vương quốc xa bị xuyên không đến thế giới One Piece .Cô đã thay đổi thế giới One Piece theo cách của mình vậy mọi người hãy đón xem cô đã thay đổi thế giới đó như thế nào xem chuyện là biết, lần đầu viết truyện mong mọi người ủng hộ nhiều nha 😊😊😊…