Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Jungsu thực sự là bad guy chính hiệu ở khu đại học nơi Hyeong Jun đang sống. Điển hình với cách ăn mặc áo khoác da bò phối áo phông trắng bên trong mỗi lúc bước đi ở hành lang kí túc xá, mái tóc nhuộm highlight vàng khói cùng khuôn mặt đẹp điên người. Phải, đến bản thân cậu-xử nam ít nói còn phải cảm thán rằng anh ta siêu đẹp trai thì cũng đủ hiểu rồi đấy. Chỉ có điều anh không rượu bia và kẹp điếu thuốc phì phèo trên tay thôi, bad guy đào hoa cũng có this có that nhỉ.Nhưng sẽ thế nào nếu đột nhiên Kim Jungsu bắt đầu tỏ thái độ với cậu?Không, là tỏ thái độ theo hướng "bám đuôi" cơ...*Bản quyền, ý tưởng truyện thuộc HJHCJSDN.-Hát-…
Như ơi, tớ có chuyện muốn nói với cậu, đã lâu lắm rồ, nhưng tớ chưa có cơ hội để nói raVậy cậu nói đi, tớ sẵn lòng nghe cậu nói~♡, cô mỉm cườiChuyện là....…
Lê Vũ Thiên Nhu là một đứa trẻ 10 tuổi, theo mẹ về ở tại một ngôi nhà gần biển . Tại đây , cô gặp một cậu bạn kì lạ luôn đi dạo trên bờ biển mỗi ngày, một ngôi trường với những quy tắc kì lạ và một thị trấn không hề bình thường. ________________- Chào cậu tớ là Xuân Thiên ! Cậu ta đưa tay trước mặt tôi , mặc kệ đôi chân đang rỉ máu , khuôn mặt cậu ta vẫn vậy , vẫn trông thật đáng ghét . " Tôi là Lê Vũ Thiên Nhu và đừng bám theo tôi nữa, tên ngốc này!!! " _________________Hai đứa trẻ ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn từng đợt sóng đang dập vào bờ , đôi mắt đen láy của Xuân Thiên nheo lại nhìn xa xa rồi lại quay sang nhìn tôi mà cười. - Nhu ơi! Cậu nhìn kìa , biển đẹp quá !!! " Phải biển rất đẹp nhưng chả phải nó cũng ra mắt lạnh sao ? " Tôi vùi mặt vào trong chiếc áo khoác dài , đôi mắt chán nản nhìn xa xăm, rồi lại liết mắt về phía cậu bạn của mình . Bỗng nhiên.... Xuân Thiên đứng bật dậy rồi chạy về phía biển rồi quay sang nhìn tôi . - Cậu nói đúng, biển rất lạnh nhưng nó không phải là lạnh nhất !! Cậu biết thứ gì lạnh lẽo nhất không? " Thứ gì cơ ? " Tôi nghiêng đầu khó hiểu . - Là lòng người! Lòng người lạnh lẽo hơn biển, nham hiểm hơn cả sói mà nhỉ....? Cùng lúc đó , hai hàng nước mắt đã chảy dài trên gương mặt cậu , miệng vẫn cười nhưng trái tim cũng chẳng thể cười nổi ... _________________________ Tác Giả : Zeroni LêKhởi Hành :_______Kết Thúc :________…
Bạn sẽ làm gì nếu như được một cơ hội tái sinh, làm lại cuộc đời mình???Đêm muộn đã bắt đầu nhấn chìm cả thành phố. Ánh sao trên trời lúc mờ lúc đậm, ẩn hiện qua những tầng mây dày. Cô đang ngồi trong công viên, tay cầm chai rượu. Men rượu bắt đầu len lỏi vào các nơ ron thần kinh khiến cô bắt đầu cảm thấy không còn tỉnh táo. Cô nhìn lên trời, trăng hôm nay tròn quá, vừa to vừa tròn khiến người ta giật mình. Bỗng nhiên cơn buồn nôn ập đến, cô vội vàng nhìn xung quanh xem có thùng rác nào không nhưng không có. Vội vàng cô chạy đến bên cạnh hồ nước rồi tuôn xối xả xuống đó. Cô biết là hành động của mình là không đúng nhưng tình thế cấp bách, còn hơn là nôn lên bãi cỏ. Mô đất sát bên hồ quá trơn, kèm theo việc cô đi chân đất cả quãng đường khiến cô trượt chân rơi xuống hồ.TÙM...- CÓ AI KHÔNG? CỨU VỚI...…
Yến Vô Sư Thẩm Kiều cùng với những câu chuyện hằng ngày....Tất cả những đồng nhân mình dịch đều đã có permission. Mình không hi vọng bị reup. (Mình chỉ update duy nhất ở Wattpad PhongTuHien1412, những nơi khác đều là reup chưa có sự đồng ý.)…
Tại Sài Gòn thời kì bao cấp. Một câu truyện về một thằng bé tên Tĩnh, sự ra đời của cậu từ nỗi bất hạnh của người mẹ, bị người cha lạnh nhạt.Một câu truyện bất hạnh về người mẹ của cậu. Làng Hoa. Một câu truyện được viết bởi Góc nhỏ để thì thầm: https://www.facebook.com/gocnhodethitham/ Like page để cập nhật nhé.…
Một streamer có lối chơi game thần sầu nhưng kém nổi tiếng vì quá đỗi kiệm lời, thường xuyên đeo mặt nạ khi xuất hiện hóa ra lại là một cậu học sinh vừa mới cấp 3 - Lorne. Lorne luôn gặp khó khăn khi phải bày tỏ cảm xúc và lười giao tiếp với người khác, mặt lạnh như băng, nhưng thực ra cậu là người cực kì đa sầu đa cảm, hay đỏ mặt ngại ngùng. Lorne luôn cố gắng làm lu mờ đi sự tồn tại của bản thân, khổ nỗi ngoại hình của cậu lại quá nổi bật, thành ra anh bạn cố tình đeo một cặp kính dày cộm che khuất đi nhan sắc trời ban. Tưởng rằng mọi thứ sẽ ổn, Lorne sẽ cứ thế mà trải qua 3 năm cấp 3 một cách cô đơn nhạt nhẽo, thì Nenito - một cô bạn tóc bạch kim mắt xanh lơ xuất hiện...…
Tác giả: vitaminbede một chiếc fic đầu tay nên không thể tránh khỏi sai sót hy vọng các bạn sẽ góp ý cho mình, mình sẽ đón nhận ý kiến của mọi người một cách tích cực nhất, khọp khun na kha. một chút về sự nghiệp viết fic của mình: người ta 23 tuổi: lo cơm áo gạo tiền vẫn là tôi 23 tuổi : viết fic otp đến 2h sáng 😀___________________lời hứa "always with you" năm ấy em lại làm được rồi.b/w…
trong xã hội khắc nghiệt này tôi luôn cố gắng thay đổi từng ngày dù có khó khăn như thế nào để rồi tôi không còn nhận ra chính mình nữa. Là anh giúp tôi nhận ra tôi là ai?…
Định Mệnh Không Thể Tuyên Án"Anh thừa nhận đã giết cả gia đình họ. Không ai buộc ép. Không ai chứng kiến. Không ai sống sót.Chỉ có một người không tin là tôi, người tuyên án tử cho anh."Nakhon Ratchasima, Thái Lan những năm 1990.Daou Pittaya, một thanh niên 27 tuổi, bị kết tội giết hại bảy người trong cùng một gia đình. Không nhân chứng. Không động cơ rõ ràng. Nhưng Daou thú nhận dứt khoát và lạnh lùng trong mọi phiên thẩm vấn: "Là tôi làm. Một mình."Thẩm phán trẻ tuổi Offroad Kantapon, người trực tiếp xử án, cảm thấy có điều gì đó sai lệch. Lý trí buộc anh tuyên án tử. Nhưng trái tim không cho phép anh ngừng tìm kiếm sự thật phía sau lời nhận tội ấy.Giữa những đêm thăm trại giam, những đoạn đối thoại lặng lẽ, và ánh mắt như đã chấp nhận cái chết một mối liên kết kỳ lạ dần hình thành giữa tử tù và thẩm phán. Một mối tình nghịch lý nảy sinh trong lằn ranh giữa đạo đức và số mệnh, luật pháp và cảm xúc, công lý và niềm tin.Nhưng định mệnh có thể bị xét xử không?Hay có những bản án mãi mãi không ai đủ tư cách để tuyên?Mười năm sau ngày xử bắn, bí mật mới được lật lại. Liệu còn ai để trả lời hay tất cả chỉ là một kiếp người luân hồi trong im lặng?…