Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Hạo Tường,rốt cuộc vì sao năm đó không từ mà biệt?" Cậu níu tay anh lại"Chính là bản thân tôi muốn vậy,mà hiện tại em cũng sống tốt với người mình yêu mà!" Nghiêm Hạo Tường quay lại nhìn cậu"Người mình yêu?" Hạ Tuấn Lâm nhíu mày khó hiểu"Trương Tuấn Hy đó"! "Em với cậu ta có gì à?""Đừng có giả vờ nữa" anh quay mặt đi"Nhưng dù sao anh vô lý quá! Em đâu có đắc tôi với anh đâu mà đoạn tuyệt quan hệ chứ!" Cậu hừ lạnh một hơi bực dọc"Bởi gì tôi chỉ là...." anh ngập ngừng mãi chẳng thể nói ra"Chỉ là sao?""Chỉ là vừa vặn thích em"Truyện chỉ là tưởng tượng của tác giả không áp dụng lên người thật!!!…
Có thể là bỏ lỡ hoặc không ?Tác giả: Nhóc Lèo _______________________________Nam Anh - một cô học sinh lớp 8 bình thường. Ngay trước lễ khai giảng, cô bất ngờ gặp tai nạn và phải nghỉ học trọn một tuần đầu tiên vì nằm viện. Vắng mặt trong những ngày đầu tiên tưởng như chẳng có gì đặc biệt, vậy mà lại trở thành bước ngoặt cô không thể ngờ đến.Thầy chủ nhiệm và bạn lớp trưởng đã đến nhà thăm cô.Ánh nắng tháng Chín vàng rực rọi qua khe cửa. Tiếng ba gọi vọng xuống từ phòng khách."Nam Anh ơi, có thầy chủ nhiệm với bạn lớp trưởng tới thăm con nè!"Nam Anh lật đật đứng dậy, khẽ chỉnh lại tóc tai, lòng bỗng dưng hồi hộp kỳ lạ. Khi bước ra phòng khách, cô lễ phép cúi đầu chào thầy. Nhưng rồi, khi ánh mắt cô dời sang người ngồi bên cạnh thầy - là một cậu bạn cao ráo, tóc cắt gọn, áo sơ mi trắng phẳng phiu - thì mọi thứ như khựng lại trong vài giây. Lúc cậu cười và đưa cho cô món quà mà lớp góp để thăm cô thì Nam Anh như lỡ một nhịp.Một giây ngắn ngủi! Một rung động đầu đời!Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, nhưng lại đủ để đánh dấu lần đầu tiên trái tim cô biết rung động.Ngoảnh mặt lại đã gần 5 năm là kết thúc hay là khởi đầu...…
Mây ở trên cao, hỏi Gió đã đi khắp mọi phương trời:-Tháng Tư có gì ?-Có Nắng-Nắng tháng Tư như thế nào ?-Thật ấm áp...~-Tháng Tư có gì ?-Có Hoa.-Hoa tháng Tư như thế nào ?-Cả một vùng tràn ngập sắc hương, thật đẹp.~Mây trầm lặng, Gió hỏi:-Từ trên cao, cậu thấy tháng Tư có gì ?-Có một cô gái, đứng ngẩn ngơ ở sân bay, mắt nhìn đăm đắm lên bầu trời này...-Cô gái ấy nhìn theo ai ?-Có một chàng trai vừa đi đến một nơi nào đó rất xa, vạn dặm cũng không ngoảnh đầu lại...-Cô gái ấy nói gì?-Cô gái ấy thở dài, hợp ly ly hợp, sao lại là tháng Tư nữa chứ...~~ Ân, ngươi biết cô ấy ?-Tháng Tư ba năm trước...…
Hạ đến, nhưng không phải mùa hạ của những nụ cười giòn tan hay ánh mắt lấp lánh. Sân trường vẫn tấp nập như bao ngày, nhưng giữa dòng người qua lại, hai ánh mắt từng chạm nhau như thế giới riêng giờ chỉ còn là khoảng không mơ hồ.Hạ An ngồi ở góc cuối cùng của thư viện, nơi ánh sáng nhạt từ ô cửa sổ hắt vào, tạo thành những vệt dài trên trang sách mở dở. Cô luôn tự hỏi liệu cậu có nhớ rằng nơi đây từng là chốn quen thuộc của cả hai, những ngày cùng nhau tìm kiếm tài liệu, hay chỉ đơn giản là im lặng bên nhau. Nhưng giờ, cái im lặng ấy không còn dễ chịu nữa, nó nặng nề và đầy khoảng cách.Gia Minh bước qua hành lang dài, nơi từng lưu giữ tiếng cười của cô gái hay cãi vặt với cậu mỗi lần tan học. Cậu không nhìn về phía thư viện, cũng không ngoái đầu, chỉ bước thẳng như thể sợ rằng, nếu dừng lại, những ký ức sẽ ào đến, cuốn lấy cậu lần nữa.Hai con người, từng ở rất gần nhau, giờ đây như hai đường thẳng song song. Thời gian vẫn trôi, trường lớp vẫn ồn ào, nhưng trong họ, mùa hạ đã dừng lại từ lâu.…
Rồi đến một ngày, bọn trẻ lóc chóc hô biến thành một người lớn chững chạc, biết nếm mùi vị của thất bại và lại đứng lên bước tiếp trên con đường nó đã chọn. Ở thành phố rộng lớn này, dường như đang kéo dài khoảng cách của những đứa trẻ ở làng Đèn Xích thuở ấy dần trở thành người dưng nước lã. Chẳng lẽ khi trưởng thành, mỗi người đều sẽ thay đổi hết sao? Tôi cóc quan tâm điều đó, tôi chỉ biết rằng năm đứa trẻ ngày xưa vẫn yêu thương và quý mến nhau lắm!Cái Dòm tựa đầu lên vai tôi, lọn tóc nhỏ của nó cứ trượt nhẹ qua cổ tôi, cảm giác vừa nhột nhột mà lại thích thích. Đám lá rụng cứ chơi đùa với từng đợt gió..."Xào xạt, xào xạt"Mùi hương tóc của Dòm làm tôi rung động, muốn nói lắm nhưng môi miệng cứ mím thật chặt lại...Dòm ơi, mày biết nhỏ Cúc Hương mến mày lắm không?…
Tao cần gì, tao cảm nhận gì mày hiểu hết... Ngay cả suy nghĩ của tao mày cũng hiểu Nhưng sao chẳng bao giờ ... mày hiểu được lòng tao... Nó thổn thức lắm... Những ngày tháng tụm năm tụm bảy bắt nạt nhau, những ngày tháng mệt mỏi với trang sách ấy vậy mà cả đám vẫn chẳng bao giờ tắt mất nụ cười Đám bạn của tôi cũng vậy... chúng nó ừ thì đú đởn học tập, lầy lội không tả nổi nhưng cũng là cái lớp đoàn kết nhất... ừ thì chúng nó hay đè đầu cưỡi cổ tôi nhưng không bao giờ thương tổn tôi... nhiều lúc khiến tôi phát điên nhưng có một ngày tôi tha thiết mong nhận được những tiếng trách mắng, trêu chọc ấy, những cái cốc đầu không thương tiếc ấy mà chợt nhớ... thanh xuân đã đi rồi...…
Tên tiếng trung: 他的偏爱失控了Tác giả: Yêu Trà ( 与茶热恋)Nguồn: 番茄免费小说Edit: Di NoãnKHÔNG UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC/ KHÔNG NHẰM MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI------------[Cô gái học bá mềm mại tự ti x Chàng trai phóng túng lười biếng ngông cuồng][Bối cảnh đại học + Song khiết + Giả lãng tử + Thầm mến thành sự thật + Nam chính chưa từng thích ai khác + Ngọt ngào trêu ghẹo] Văn án:Phó Từ Dữ luôn là nhân vật phong vân của Đại học Kinh Thành, xuất thân từ hào môn danh giá, phóng khoáng bất kham, kiêu ngạo khó thuần, bên cạnh không thiếu các cô gái, nhưng chưa từng thật lòng với ai.Mọi người đều nói, kiểu người như vậy sẽ không bao giờ thu lòng vì ai cả.Cho đến một ngày, có người nhìn thấy vị tiểu thiếu gia kiêu ngạo của giới hào môn Kinh Thành, trong một đêm mưa, cùng một cô gái che chung một chiếc ô, cúi người dịu dàng hôn cô, gọi cô bằng giọng điệu cưng chiều: "Bảo bối."Chiều chuộng đến mức chẳng còn giới hạn.Mùa hè năm mười sáu tuổi, Hạ Tri Trà thích một người-Phó Từ Dữ.Cô biết anh là ngôi sao trên cao, không thể chạm tới, nên chỉ có thể giấu kín tình cảm, lặng lẽ kiên trì trong góc khuất suốt ba năm trời.Không ngờ, năm mười chín tuổi, cô và Phó Từ Dữ lại gặp nhau ở đại học.Sau đó, vì một trò chơi, cả hai có một mối quan hệ ngắn ngủi.Hạ Tri Trà luôn hiểu rõ, mình chẳng qua chỉ là thú vui tiêu khiển lúc nhàn rỗi của Phó Từ Dữ, sớm muộn gì cũng sẽ bị anh chán ghét như bao người khác.Nhưng giấc mộng đẹp ngắn ngủi lại khiến cô không thể không đắm chìm.Cho đến khi tin tức Phó Từ Dữ đ…
Văn án: Nhữ Dương hầu phủ tam cô nương, băng cơ ngọc cốt, trời sinh làm người thương yêu yêu, vốn là cực tốt mệnh cách, lại bởi vì phụ mẫu mất sớm, trên lưng khắc thanh danh của người, êm đẹp hôn ước cũng bị người giày vò không có.*Mọi người ở đây đối nàng tránh không kịp lúc, một đạo thánh chỉ lại đưa nàng chỉ cho đương triều thái tử, cái kia mắt cao hơn đầu nhưng lại tuấn mỹ vô cùng, lần đầu gặp mặt, liền suýt nữa đưa nàng vứt xuống vách núi ác sát.*Nhìn qua đám người ánh mắt hâm mộ, a Lê lại không cầm được sợ hãi, xuất giá trước, nàng vụng trộm viết phong di thư, ngậm lấy nước mắt giấu ở trong tủ treo quần áo.Thái tử đưa nàng dồn đến tủ quần áo bên cạnh, ấm áp khí tức đều vẩy vào nàng tiểu xảo trên lỗ tai, thanh âm trầm thấp êm tai, "Sợ ta như vậy? Hả?"*Nhìn qua hắn không hiểu có chút nguy hiểm thần sắc, a Lê nhịn không được co lại thành một đoàn, "Không, không có, ngươi không được qua đây."Thái tử cười như không cười cắn môi của nàng, như thế tội nghiệp vật nhỏ, thật bỏ qua chỗ nào lại tìm một cái đi?*A Lê không chỉ có thật tốt sống tiếp được, còn sống thành đám người ghen ghét bộ dáng, ai cũng không ngờ tới cái này lại hung ác lại hoành thái tử điện hạ sẽ đem nàng để trong lòng trên ngọn đau sủng!*Lòng ham chiếm hữu phá trần sủng thê cuồng ma x mềm manh tiểu đáng yêuNgọt ngào ngọt, siêu cấp ngọt sủng!Nội dung nhãn hiệu: Ngọt văn sảng văn báo thù ngược cặn bã chợ búa sinh hoạtLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: A Lê ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
Là tiểu thư nhưng lại sống vô cùng giản dị.Là thiếu gia nhưng chỉ muốn làm chủ cuộc đời của mình.5 năm trước anh tình cờ cứu cô trong một trận hoả hoạn. 5 năm sau họ tình cờ gặp nhau, yêu nhau. Số phận sắp đặt để họ chịu đau khổ như một trò đùa. Họ xa nhau thêm 5 năm nữa, lúc gặp lại. Anh là chàng trai thành đạt, tiền tài danh vọng vang xa khắp chốn. Cô là hướng dẫn viên du lịch đi khắp đó đây... Cuộc đời họ rẽ lối nhưng lại giao nhau ở một điểm dừng. Anh nói "anh sẽ ở giá". Cô bảo "em không muốn chấp nhận ai khác ngoài anh"""…
cp chính Taekook/ Yoonmin cp phụ NamjinKim Namjoon : hiệu trưởng trường Jinhit ,chồng Jin nhưng nhỏ hơn Jin 1 tuổi, ôn nhu, cưng chiều mỗi anh. Chú ruột của TaehyungKim Seokjin : chủ tiệm bánh "tiệm bánh của sóc chuột", chồng nhỏ Namjoon, nấu ăn giỏi, bảo bối được Kim Namjoon cưng chiều hết mực. Gia đình khá giả. Chú dâu TaehyungMin Yoongi : thầy chủ nhiệm và cũng là thầy dạy toán của lớp 12a1, chồng Jimin, hơn cậu 8 tuổi nên vẫn chưa bị cậu gọi là chú:) . Thiếu gia họ MinJungkook Hoseok : lớp trưởng 12a1, học sinh tiêu biểu luôn lọt top 10 của trường, có biệt danh là Hobi và j-hope(lâu lâu thay vì gọi Hoseok mình sẽ gọi là bạn Hobi) . Thiếu gia Jung giaPark Jimin : dân thường trong lớp, cũng là học sinh giỏi luôn nằm top10 trường, bảo bối nhỏ Min Gia. Đại thiếu gia Park giaKim Taehyung: chức vụ trong lớp giống Jimin, học sinh top1 của trường Jinhit. Trước là bạn thân sau này là chồng Jungkook. Cháu trai trưởng họ KimJeon Jungkook: chức vụ trong lớp không khác gì hai người kia, học sinh top2 trường mỗi tội lười làm bài tập. Bạn thân hồi nhỏ của Taehyung sau này là chồng nhỏ của anhChoi Haeji : thích Taehyung và luôn có âm mưu cướp anh từ tay Jungkook. Mặc dù bằng tuổi nhưng ả ta lại thích gọi Taehyung là anh.Lời của au <> và au là 🦊…