Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một học sinh chuyển trường. Một ánh mắt quen thuộc. Một giấc mơ không ai tin là thật.An chưa từng gặp cậu ấy - Kha, người ngồi sau lưng cô vào ngày đầu tiên năm học mới. Nhưng ánh mắt cậu, giọng nói cậu, nụ cười đó... tất cả đều xuất hiện trong những giấc mơ kỳ lạ cô mơ suốt nhiều tháng.Khi Kha nói "Cuối cùng cũng gặp lại cậu rồi", An bắt đầu nghi ngờ:Liệu có những ký ức đã từng tồn tại, nhưng chỉ một người còn nhớ?Ở giữa những tiết học bình thường, tin nhắn bí ẩn, những giấc mơ mờ ảo và sự thật bị chôn giấu... An phải tìm ra đáp án - trước khi chính mình bị cuốn vào một điều gì đó không thể quay đầu…
Có những cái tên, khi thốt ra, liền gợi nên hình ảnh của một đời người - không phải đời thường, mà là đời trải qua giông bão, hào quang, cay đắng, và cả những quyết định khiến lịch sử ngoái lại.Và cái tên ấy là Sylvia Tietjens.Người phụ nữ ấy, ở kiếp trước, từng bị gọi bằng nhiều danh xưng - từ "phu nhân kiêu kỳ" đến "người đàn bà phá hủy hôn nhân của chính mình". Nàng sống giữa ánh đèn của xã hội thượng lưu Anh Quốc đầu thế kỷ XX, với những bữa tiệc, chiếc váy lụa thượng hạng, và cả những lời đàm tiếu không bao giờ dứt. Và rồi, chiến tranh, mất mát, những sai lầm không thể cứu vãn đã khép lại đời bà trong cô độc và ân hận.Nhưng trong câu chuyện này, mọi thứ bắt đầu khác đi - vì Sylvia... sống lại.Sống lại trong chính thân xác mình, ở khoảnh khắc mọi thứ vẫn còn có thể thay đổi. Sống lại với ký ức của một kiếp đầy lầm lỡ, nhưng cũng với một ý chí mới: sẽ không để lịch sử lặp lại.Nàng không còn là Sylvia chỉ biết dựa vào nhan sắc và dòng dõi. Nàng chọn giữ chồng - Christopher - không chỉ bằng lời thề hay danh dự, mà bằng tình yêu và sự thấu hiểu mà trước đây bà chưa từng thử. Nàng học cách bảo vệ gia đình mình giữa thời cuộc hỗn loạn, chống lại cả định kiến của giới thượng lưu, và thậm chí... xoay chuyển những sự kiện tưởng chừng đã được định sẵn.Câu chuyện này không chỉ là về một phụ nữ được trao cơ hội thứ hai, mà còn là về sức mạnh của ký ức, về cách một con người - dù sinh ra trong thời đại nào - cũng có thể thay đổi số phận nếu đủ can đảm nhìn thẳn…
Trong cuộc đời, có những mối tình giống như ngọn nến cháy sáng rực rỡ, nhưng càng rực rỡ bao nhiêu thì càng dễ vụt tắt bấy nhiêu.Cô gái ấy - dịu dàng, ấm áp, là nơi để anh gửi gắm những ngày mệt mỏi.Anh - tài hoa, mạnh mẽ, nhưng lại mang trong mình bí mật không thể nói ra.Họ gặp nhau giữa những ngày bình thường nhất, để rồi định mệnh buộc họ phải yêu... nhưng cũng chính số phận nhẫn tâm khiến họ chia ly.Khi tất cả những tưởng đã hạnh phúc, sự thật trần trụi dần hé lộ - tình yêu của họ hóa ra chỉ là cuộc chạy đua với thời gian, với lằn ranh sinh tử mong manh.Đêm lạnh rồi cũng sẽ qua, nhưng bóng hình người ở lại trong tim, vĩnh viễn chẳng thể phai.Liệu tình yêu ấy có đủ sức để níu kéo, hay cuối cùng chỉ còn lại một trái tim đơn độc giữa đêm dài?…
- Thể loại: Tâm linh, kinh dị, tình cảm- Tác giả: La Hy✎ Vì sao có những người có thể nhìn thấy những thực thể vô định, có người không?Vì sao có những người có năng lực đọc trước được tương lai? "...Không phải ai muốn là cũng có thể đảm đương được. Đó phải là người được gia tiên tin tưởng chấm chọn, và phải là nữ giới. Người được gia tiên chấm chọn sẽ có khả năng tâm linh và được giác ngộ từ bé, có thể bộc lộ các năng linh kì lạ ngay từ khi còn nhỏ, hoặc đến năm vừa tròn 18 tuổi sẽ bắt đầu được giác ngộ và tiếp xúc dần với các thế lực tâm linh. Đây là người tương lai sẽ phụng sự công việc cúng bái tế lễ cho dòng tộc, dùng năng lực của mình đưa dòng họ phát triển hưng thịnh..."(*) LƯU Ý: Các tình tiết và bối cảnh trong truyện đều là hư cấu, cốt truyện không nhằm ám chỉ một nhân vật cụ thể, vui lòng không thực hiện hay bắt chước các tình tiết có trong truyện, không truyền bá mê tín dị đoan.VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD, KHÔNG RE-UP VÀ SHARE Ở BẤT KÌ NƠI KHÁC KHI CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!…
Năm 2011, các nhà khoa học đã chế tạo ra Robot vô sinh nhằm ngăn gia tăng dân số nhưng khi đang tiến hành thì máy móc xảy ra trục trặc, Robot được chế tạo ko hoàn chỉnh khiến dân số ngày càng giảm trầm trọng, các nữ giới gặp Robot đều bị ép uống thuốc nên mất khả năng sinh sản nên đều tuyệt vọng tự tử, một số thì bị cưỡng ép tới chết , nam giới thì không thỏa mãn ham muốn, một số thì phẫu thuật thành nữ,.... Trước hoàn cảnh bi thương, giáo sư Helen là người phát minh ra Robot VS đã dẫn con gái mình vào cỗ máy thời gian chuyển tới tương lai năm 2034 và dặn dò "Con hãy tìm một chàng trai tốt, khỏe mạnh để có giống nòi khỏe mạnh cho nhà Helen nhé! vĩnh biệt con."....…
"Sự thuần khiết không phải lúc nào cũng là ánh sáng - đôi khi, nó chính là cái bóng phản chiếu sự méo mó nhất trong lòng người." Sau một tai nạn xe khiến cha mẹ cậu bé Rin tử vong, cậu bị sang chấn tâm lý nặng và xuất hiện các dấu hiệu hoang tưởng, ảo giác nhẹ. Được chuyển vào một bệnh viện tâm thần tư nhân cao cấp, Rin - một đứa trẻ 15 tuổi với vẻ ngoài như thiên thần - lại khiến nhiều bác sĩ gặp khó khăn vì sự im lặng tuyệt đối. Đến khi bác sĩ Mizuki - một bác sĩ nữ trẻ tuổi, nổi tiếng tận tâm với bệnh nhân trẻ - tiếp nhận điều trị, điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Mizuki bị cuốn hút bởi sự im lặng dị thường của Rin, đôi mắt như hồ nước không đáy, và những câu nói thì thầm lúc nửa đêm tưởng như không thật. Cô bắt đầu cảm thấy... được hiểu. Được cần. Và rồi, cô không còn biết đâu là điều trị - đâu là sự lệch lạc trong chính mình.Khi dấu hiệu giữa họ vượt khỏi ranh giới, bệnh viện bắt đầu có những vụ việc kỳ lạ: bệnh nhân mất tích, nhân viên phát điên, những đoạn ghi âm không ai dám phát lại. Và cuối cùng, chỉ còn Mizuki và Rin - trong một "trò chơi tâm trí" đầy mơ hồ và bệnh hoạn. Một ám ảnh u tối giữa hai linh hồn méo mó - thuần khiết hay lệch lạc?…
THỂ LOẠI:đammỹ,vô hạn lưu,sinh tồn,bi kịch, huyền huyễn,tâm lý, tình cảm VĂN ÁN!!----------Trong một thế giới nơi tất cả đều là vai diễn công lược, La Hành từ khi sinh ra đã nhìn thấu sự giả dối ấy.Cha mẹ, bạn bè, thậm chí người thân thiết nhất... đều chỉ là những con rối bị chiếm xác.Người duy nhất thật sự tồn tại bên anh .Thập Khởi cũng không thoát khỏi số phận.Một ngày, cậu biến mất, để lại một "Thập Khởi giả" hoàn hảo đến mức khiến La Hành hoài nghi chính trái tim mình.Nhưng dù cậu ta có cười, có yêu, có cùng anh đi qua những ngày tháng cô độc...Trong lòng La Hành, cái tên duy nhất anh khắc ghi vẫn là Thập Khởi trước kia.Để giữ lại mảnh ký ức chân thật cuối cùng, La Hành bước lên con đường ngược dòng số phận.Nếu thế giới này chỉ là một sân khấu.Anh sẽ xé toạc kịch bản.…
một câu chào vương vị sương sớmkhoé môi cười rực rỡ hừng đôngnày người ơi khoan lời từ biệtthư tình này người giữ đừng buông.Nữ: Bạch Dương, Kim Ngưu, Sư Tử, Thiên Bình, Xử Nữ, Ma KếtNam: Song Tử, Cự Giải, Bảo Bình, Song Ngư, Thiên Yết, Nhân Mã.a story by @smile4eversucover edited by @smile4eversurating | 14+category | đời thường, tâm lý, tình cảmdisclaimer | nhân vật không thuộc về tôi nhưng số phận họ do tôi quyết địnhwarnings | - fic đã có couple, không thể chọn lại- fic ngọt, ngọt, ngọt, HE, nhiều lúc hơi mất não- nhưng thời gian ra chương không cố định và có thể khá lâu, yêu cầu nghĩ kỹ trước khi nhảy hố- bản trên wattpad là bản không đầy đủ, bản full sẽ được đăng trên page/blog Smile4everSu., link có thể tìm trong profile @smile4eversu…
Tác giả: Thần Đồng Âm NhạcThể loại: NamxNam, Thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, hài hướcGiới thiệu:Ngày đầu tiên đến trường cậu bạn An Thuyết đã chọc nhầm một vị học bá lạnh lùng khiến cho vị học bá chán ghét cậu. Vì sao biết người ta ghét mình á hả? Điều này đơn giản còn hơn cãi thắng bà hàng xóm. Đó chính là không nhìn trực diện, chính là người ta nhìn mình bằng nửa con mắt đó. Hứ!Sau lần đụng độ không đáng có đó, An Thuyết dường như cảm nhận được ánh mắt rực lửa của vị học bá kim lớp trưởng của cậu. Có lần lớp An Thuyết học thể dục dưới sân, lúc được nghỉ giải lao An Thuyết đang nói chuyện với bạn thì bắt gặp cái nhìn nửa con mắt của vị lớp trưởng. "Đúng là thấy ghét quá mà" An Thuyết phẫn nộ gào thét.Nhưng lúc này ở phía bên lớp trưởng lại như thế này: "Cậu ta nhìn mình rồi" "Ấy sao lại quay đi rồi, nhìn lâu chút nữa được không" "Thật đáng iu"...Đây chính là suy nghĩ của vị học bá về người bạn An ThuyếtChính là vị học bá này quá thẹn thùng nên không dám nhìn thẳng cờ rút của mình nhưng trong mắt của người ta lại là cái nhìn liếc xéo. Vị học bá khóc trong lòng nhiều chút.//////⚠ Warning: Truyện đầu tay, có yếu tố nói tục nhẹ nhàng trong giao tiếp bạn bè nên ai khó chịu có thể lướt qua nhé. Xin đừng buông lời cay đắng mà làm nhau khó chịu. Dự định là mình sẽ ra chap hơi lâu vì bận học và ý tưởng không chạy kịp, mong mọi người thông cảm nhé.…
Mùa thu có lẽ sẽ là một mùa đầy những kỹ niệm tuyệt vời trong cuộc đời mỗi con người, cả về thời tiết, phong cảnh và đặc biệt là chuyện tình của bao nhiêu đôi uyên ương nảy nở trên trần thế này, thế nhưng đó lại là một ký ức mãi mãi hằng sâu vào tâm trí Tự Đan mà cô không thể nào quên đi được. Ôn Tự Đan là một cô nàng tuổi 22 vừa ra trường, cô hoạt bát, xinh đẹp, vui vẻ, cực kì tốt tính yêu mến người thân bạn bè và học rất giỏi, đặc biệt có khả năng nhìn thấy linh hồn từ bé. Đặng Tưởng Dư 22 tuổi, vừa ra trường và cũng là một anh chàng thuộc dạng "Công tử không màng danh lợi, bỏ nhà đi bụi trong truyền thuyết" , đôi phần điển trai nhưng cậu lại đối xử với thế gian hời hợt và đặc biệt được mọi người xung quanh gắn cho cái mác "Kẻ Quái Gở". Ôn Tự Đan như được định mệnh sắp đặt bù vào khoảng trống trong trái tim tưởng chừng như đã nguội lạnh của Đặng Tưởng Dư. Hai người vô tình đăng kí chung tại một khóa trải nghiệm huấn luyện quân sự cho dành thanh thiếu niên (3 tháng), tại đây biết bao nhiêu sự việc tâm linh không có lời giải thích đổ dồn lên 2 kẻ có thiên phú hơn người này cũng như thấu hiệu và kéo họ lại gần nhau hơn. Những bí mật về thân thế cả 2 dần hé lộ, những bức màn kịch nào sẽ được gỡ bỏ xuống? liệu bí mật về quá khứ tưởng chừng như ngủ yên lại một lần nữa lật lại hé lộ chuyện kinh hồn bạt vía nào?…
Năm sáu tuổi, Nguyễn Linh Hương bị lạc trên núi trong một chuyến đi cùng cha mẹ và hai người anh. Cô bé tưởng mình đã bị cả thế giới lãng quên - cho đến khi được một ông lão người Mường sống ẩn dật trong rừng sâu cưu mang.Mười một năm sống giữa núi rừng, không điện thoại, không đường cái, chỉ có tiếng gió thổi qua vách đá và những câu chuyện truyền miệng về người chết chưa siêu thoát, Linh Hương lớn lên lặng lẽ, trầm ổn, và... khác biệt.Đến năm mười bảy tuổi, một người đàn ông tìm đến, nói cô là con gái đã mất tích nhiều năm. Hương trở về gia đình, nhưng nơi đó không hề dang tay chào đón cô. Mẹ lạnh nhạt. Bố dửng dưng. Và căn nhà giờ đã có thêm một người con gái khác - ngoan ngoãn, giỏi giang, biết vâng lời.Không ai biết, trước khi rời núi, ông lão đã đưa cho Hương một sợi dây chuyền khắc cánh sen - vật trấn giữ "phần Hương mang theo mà người khác không thấy".Hương đỗ đại học H chuyên ngành kinh tế - một bước đi do bố mẹ sắp đặt. Cô sống âm thầm trong ký túc xá, chẳng thân với ai. Nhưng số phận lại trêu ngươi: sau một sự cố trong buổi tiệc sinh viên, cô mang thai với Vũ - một nam sinh nổi tiếng giàu cóTưởng rằng đã chạm đáy, nhưng chỉ khi con trai ra đời, Hương mới thực sự bắt đầu sống trong bóng tối.Cô nghe thấy tiếng thì thầm lạ vào ban đêm.Cô thấy bóng người đứng lặng trước cửa mỗi khi trời sẩm tối.Và rồi những cái chết kỳ lạ, những giấc mơ báo trước tai ương, những bí mật bị chôn vùi mười một năm trước... lần lượt hiện lên, buộc Hương phải bước vào hành trình phá giả…
Trong cuộc đời, có những cuộc gặp gỡ tưởng chừng như ngẫu nhiên, nhưng hóa ra lại là định mệnh sắp đặt. Phạm Nữ An Nhiên từng là một cô gái tràn đầy sức sống, nhưng biến cố xảy ra khiến cô dần khép lòng, chìm sâu trong trầm cảm và rối loạn lưỡng cực. Những mối quan hệ dần xa cách, thế giới xung quanh trở nên u ám. Khi bệnh tình trở nặng vào năm lớp 11, gia đình quyết định cho cô đi du lịch cùng em họ Hạ Chang, với hy vọng giúp cô tìm lại chút bình yên.Tại cánh đồng hoa hướng dương-nơi cô từng không hề yêu thích nhưng giờ lại trở thành điểm tựa tinh thần-An Nhiên vô tình gặp Đức Vũ Minh Dương, một thiếu gia có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thực chất cũng mang trong mình những vết thương chưa lành. Hai người chạm mặt trong khoảnh khắc thoáng qua, tưởng như chỉ là một cuộc gặp gỡ vô tình. Nhưng số phận lại một lần nữa đưa họ đến gần nhau khi An Nhiên chuyển đến trường mới, nơi Minh Dương đang theo học.Ban đầu, Minh Dương không để tâm đến cô. Cậu từng gặp rất nhiều cô gái, và An Nhiên cũng không ngoại lệ-ít nhất là cậu nghĩ vậy. Nhưng càng tiếp xúc, cậu càng nhận ra cô không giống bất kỳ ai. Đằng sau vẻ ngoài trầm lặng ấy là một tâm hồn chất chứa những nỗi đau và tổn thương. Không hiểu từ bao giờ, sự tò mò ban đầu đã dần biến thành sự quan tâm chân thành. Minh Dương không chỉ muốn biết về An Nhiên-cậu muốn bảo vệ cô, muốn kéo cô ra khỏi bóng tối của chính mình.Bên cạnh hai nhân vật chính, truyện còn xoay quanh những người bạn đặc biệt: Phan Thiên Kim, tiểu thư kiêu kỳ nhưng giàu lòng nhân ái; Phan Thiên Ph…
Vào năm 1907 đã có một nhà khoa học phương Tây từng làm một thí nghiệm, kết quả, ông phát hiện trọng lượng của con người sau khi chết sẽ nhẹ đi 21 gram, đây chính là cái được gọi là "trọng lượng của linh hồn".Nhưng còn về phương diện tâm thì người chú họ là thầy pháp của tôi đã từng nói rằng, sau khi chết, hồn phách sẽ rời khỏi thân thể, mà phần hồn phách này chỉ nặng có 4 chỉ. Theo quy đổi thông thường thì 1 chỉ tương đương với 5 gram. Vậy vấn đề chính là: Vì sao "trọng lượng linh hồn" của phương Đông lại kém phương Tây 1 gram? Phải mất nhiều năm sau tôi mới hiểu được lý do...Thực ra, 1 gram trọng lượng kia sẽ bám vào người hoặc vật mà hồn phách ấy quan tâm nhất khi còn sống. Và 1 gram tàn hồn này là nơi lưu trữ những ký ức quan trọng nhất của người đó, ví dụ như khoảnh khắc trước khi chết!Đây cũng chính là lý do giải thích cho việc, vì sao có rất nhiều quỷ hồn lang thang nơi dương thế đã nhiều năm, nhưng vẫn không biết mình đã chết như thế nào. Thậm chí, còn quên đi người mình yêu và hận nhất khi còn sống...Tôi tên là Trương Tiến Bảo, hiện đang là một "Người tìm xác"...…
"Giữa chúng ta là một mùa thu,và cả khoảng cách của hai thế giới."Mùa thu năm ấy, An Thư nhặt được một phong thư trên chiếc ghế gỗ số 12 trong công viên. Những dòng chữ gửi cho "người chưa từng gặp" mở ra một mối liên hệ kỳ lạ - hai con người chưa từng chạm mặt, nhưng lại trò chuyện qua giấy mực như đã quen từ rất lâu.Mỗi lá thư là một lát cắt của thời gian, nơi những khoảnh khắc bình thường trở nên quý giá. Nhưng càng gần nhau qua câu chữ, An Thư càng nhận ra người kia dường như không tồn tại trong cùng một dòng thời gian với mình."Mùa Thu Trên Ghế Số 12" là câu chuyện về một tình yêu vắt ngang qua hai bờ thực tại và hư vô, nơi khoảng cách không chỉ tính bằng bước chân, mà còn bằng cả một đời người. Và đôi khi... những lời hẹn ước chỉ có thể hoàn thành ở một mùa thu khác, trong một kiếp khác.…
Nguyễn Thiên Linh - một sinh viên năm nhất với thân phận bí ẩn, bị truy lùng bởi tổ chức ngầm Hắc Mã. Không ai biết cô chính là con gái của Nguyễn Thiên Long, chủ tập đoàn X - người đàn ông quyền lực đang che giấu thân phận thật sự của con gái để bảo vệ cô.Nhưng bí mật không thể che giấu mãi. Khi Linh bất ngờ bị phục kích, cô buộc phải chiến đấu để sinh tồn. Đúng lúc nguy cấp nhất, Nam xuất hiện, cứu cô khỏi bàn tay của kẻ thù. Anh là ai? Là đồng minh, hay là một mối nguy tiềm tàng?Trong khi đó, Hưng - người yêu cũ của Linh - dần thay đổi. Anh ta đã từng yêu Linh, nhưng khi phát hiện thân phận thực sự của cô, lòng đố kỵ và tham vọng đã đẩy anh về phía bóng tối.Bên trong bóng đêm, tổ chức Hắc Mã đang từng bước vén bức màn bí mật của gia tộc họ Nguyễn. Mục tiêu cuối cùng của chúng là gì? Ai mới là kẻ đứng sau tất cả? Liệu Thiên Linh có thể giấu được thân phận thật sự của mình? Và liệu cô có thể đón nhận tình cảm từ người con trai đã cứu mình, hay lại bị cuốn vào vòng xoáy nguy hiểm của "Hắc Mã"?Từ bí ẩn về thân phận đến những trận chiến sinh tử, từ mối thù gia tộc đến tình yêu và sự phản bội - tất cả sẽ được hé lộ trong câu chuyện Dưới Bóng Hắc Mã.…
Chuyện tình của hai cô gái khác nhau về mọi thứ. Cả hai chỉ chung một điểm đó là rất yêu sách. Nguyễn Ngọc Thùy Linh là một cô gái nghèo khó ở nông thôn, cô lên học đại học danh giá bật nhất thành phố nhờ học bổng. Tại nơi đô thị nhộn nhịp, cô đã vô tình gặp gỡ một cô gái ở nơi giảng đường đại học. Phạm Nguyệt Ánh là một cô gái giàu có, từ nhỏ đã ngậm thìa vàng. Nhưng chẳng những không kiêu ngạo cô còn rất tốt bụng và bao dung. Từ ngày đầu gặp Thùy Linh cô đã rất muốn biến cô gái này thành của riêng. Bị mái tóc bạch kim sáng lấp lánh của Thùy Linh làm xao xuyến. Nguyệt Ánh quyết định làm quen và kết thân với cô ấy. Cả hai chuyện trò, Thùy Linh đương nhiên cũng nhận ra về cảm xúc của Nguyệt Ánh. Nhưng cô chẳng những không đáp lại mà còn phớt lờ đi.Nhưng trước cả khi đó, đồng hành cùng Thùy Linh là sự rùng rợn từ căn nhà bí ẩn của dì Phượng, nơi mà cô sẽ ở đó suốt 3 năm. Câu truyện kỳ lạ sẽ được khai thác khi vào chương I!Thể loại: Girl x Girl, bách hợp, drama, school, slice of life, Romatic, vanilla, kinh dị huyền bí, tâm lý.Truyện kể theo lối văn xuôi, ngôi thứ ba hoặc nhất. Nhân vật: Nguyễn Ngọc Thùy Linh, Phạm Nguyệt Ánh, Lê Hoàng Gia Khánh, Vũ Mai Linh, Huỳnh Ngọc Phú, Dâu Tây, Nguyễn Ngọc Hải Yến, Trần Nguyễn Minh Huy, Trần Nguyễn Mai Anh, Nguyễn Thị Bích Phượng, Nguyễn Minh Thùy, Nguyễn Thị Ngọc Lan, Lê Nguyễn Vương Minh, Nguyễn Trung Kiên, Nguyễn Bảo Hoài Thu, Nguyễn Minh Tiến, Nguyễn Hoàng Long.…
Chiều nay trời đổ mưa bất chợt, kiểu mưa Đà Nẵng ấy. Nó đến nhanh như tâm trạng con gái nhưng lại dai dẳng như deadline môn Toán.Tôi mắc kẹt trong thư viện, không mang theo áo mưa, ô thì chắc đang nằm trong ngăn bàn ở lớp. Bảo Trân thì trốn từ tiết ba, còn tôi thì ngồi ở cái bàn gần cửa sổ, gõ nốt file trình bày cho CLB Học thuật."A, thì ra có người đang stress." - Một giọng trầm quen thuộc vang lên sau lưng tôi.Tôi ngẩng đầu. Không bất ngờ lắm khi thấy Đinh Nguyễn Gia Huy kéo ghế ngồi xuống đối diện."Tao đang bận." - Tôi nói, gõ phím nhanh hơn để né ánh nhìn của nó."Tao cũng bận. Nhưng bận... nhìn người ta." - Nó cười. Mắt long lanh như thể trời mưa ngoài kia cũng đang nghe lén chúng tôi.Tôi liếc nó. Vẫn mặc sơ mi trắng, nút áo trên cùng mở hờ hững, kiểu vừa ngoan vừa khiến người khác muốn... dán băng keo lại.Mà tôi là người miễn dịch. Đúng không?"Đừng nhìn nữa. Nhìn lâu dính lời nguyền đấy."Gia Huy bật cười, chống cằm nhìn ra ngoài:"Tao cũng có lời nguyền. Cứ dính vào một người là không rút ra được."Tôi im lặng. Ngoài kia mưa vẫn rơi. Trong đây thì... hình như tim tôi hơi lệch nhịp.Tôi gõ tiếp. Được ba dòng, Gia Huy kéo nhẹ tay áo tôi."Ê Vy Anh, mày thích người như nào?"Tôi hơi đắn đo một chút:"Chắc là người trưởng thành. Giỏi hơn tao. Và... không làm tao mất tập trung."Cậu ta nghiêng đầu cười:"Chết rồi. Tao chỉ đạt tiêu chí cuối.""Tiêu chí gì?""Làm mày mất tập trung."Tôi liếc nó:"Tự tin bớt đi."Ngay lúc đó, tôi cảm thấy tay nó hơi siết lấy tay tôi. Không mạnh, nó khiến tôi có một cảm giác đó chỉ l…