[đoản văn] chuyện ở thế giới thứ 3
…
đức tài…
" Cậu nhận quà của cô bé ấy. Bế cô bé ấy trước mặt người yêu đang bị thương. Dương à. Cậu nghĩ mình dễ tính thế à. Chia tay đi."" Con mẹ nó. Cậu nghĩ gì tưởng mình không biết sao. Có bản lĩnh nhăm nhe người yêu của người khác thì cũng phải có bản lĩnh chịu đựng tai tiếng chứ. Khóc lóc gì chứ. Lúc cậu anh anh em em với người yêu tôi sao không nghĩ bây giờ đi. À không đúng giờ là người yêu cũ. Chúc mừng cậu. Chia rã thành công rồi nhé."" Ha. Mọi chuyện không như câu nghĩ đâu. Ý cậu là tôi sai sao. Xin lỗi mẹ nó cậu tra thì cũng vừa vừa phải phải thôi chứ. Đừng tìm tôi nữa. Tôi đánh cậu đấy."…
Thẩm Dạ gặp phải một tai nạn không rõ nguyên nhân, mất đi toàn bộ kí ức, cũng không ai biết hắn là ai,kể cả chính hắn và rồi hắn bị cuốn vào 1 phó bản quỷ dị nơi đầy rẫy nguy hiểm.Người chơi xung quanh có thể là bạn hoặc là thù,trải qua nhiều trò chơi kích thích sinh tử.Từ các mảnh ghép kí ức vụn vỡ cũng dần hé lộ thân phận của hắn…
Đã từng , trên in tờ nết có một rất giận đích vấn đề : Nếu như một ngày buổi sáng tỉnh lại , ngươi phát hiện mình đích giới tính thay đổi , ngươi phản ứng đầu tiên là ? Một vị bạn trên mạng cho ra một cực kỳ nổi danh câu trả lời : Trước hết để cho các huynh đệ thoải mái một chút ! Tô Giản nhớ , lúc ấy thấy lúc này phục đích thời điểm , mình cực kỳ tươi đẹp địa vỗ án khiếu tuyệt : hảo huynh đệ , giảng nghĩa khí ! Mà hôm nay , tai nạn xe cộ sống lại đích “ hắn ” đối mặt đã từng tình địch hôm nay lão công An Lấy Trạch , lại chỉ có thể cực kỳ trứng đau địa kinh chấn bi tủng phẫn : Ni mã ! nằm cái rãnh ! ta đi ! Nga , hơn đang một cái , phía trên có cá từ sử dụng có ngộ , bởi vì đáng thương Tô Giản bạn học , đã không có trứng .…
Tôi thừa nhận mình chưa bao giờ là một người dai dẳng và kiên trì, nhưng ba tháng mập mờ đã khiến tôi nhận ra nhiều khía cạnh khác của bản thân.Trích đoạn:"Hoàng hôn thả từng vạt nắng qua khung cửa sổ, luồn vào nơi góc phòng lặng thinh. Tôi ngồi trên ghế thấp, tay mân mê mấy đường chì còn anh lẳng lặng ngồi bệt ngay bên cạnh. Đây lúc nào cũng là lúc mà anh im hơi lặng tiếng nhất: tôi vẽ, còn anh ngắm tôi."…