Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"chúng ta chẳng quá đối lập,nhưng chắc chắn không thuộc cùng một thế giới.".viết bởi @smile4eversuvà viết cho @smile4eversuthiết kế bìa @smile4eversuyêu cầu duy nhất là hãy lịch sự và tôn trọng (sở thích/tình cảm cá nhân của) người khác..em là tôi tuổi 16,còn tôi là em khi đã 23.…
Kim Taehyung thích biển. Anh thích nghe tiếng sóng vỗ mạnh vào những tảng đá lớn và tiếng rì rào đặc trưng của biển cả, nhưng anh không nghe được. Taehyung thích đứng ở mũi tàu dang rộng sải tay, đón lấy cơn gió thổi bay vạt áo và đánh rối mái tóc của mình, khi đó anh muốn được hét lên giữa biển khơi câu thoại nổi tiếng của Titanic, nhưng anh không nói được. Cũng như việc Taehyung muốn cho Jeongguk một gia đình mà cậu mong ước, nhưng anh không làm được.…
Au :samsung4matCover : TaegangerDevilhttps://www.wattpad.com/story/35710243-only-youTên fic mình không thay đổi. Và đã nhận được sự đồng ý của au gốcCậu là một quản lý dở hơi.Jennie Kim, tôi ghét cô.Tôi không thể hát nữa sao? Tại sao lại như vậy chứ?…
WARNING OOCthay đổi gần như toàn bộ cốt truyện, neteyam không chếttôi không nhớ một vài chi tiết trong phim, bối cảnh sẽ thay đổi vì lồng ghép nhân vật mới, chủ yếu tôi viết vì quá nhớ neteyam.tôi sẵn sàng nhận góp ý về những chi tiết nhỏ trong câu chuyện, nhưng hãy lịch sự nhé, cảm ơn bạn rất nhiều vì đã đọc những dòng văn còn búng ra sữa này của tôi…
Chuyện ở phủ của Phác vươngDưới tán cây gió thổi hoa đào rơi khắp nơi, Phác vương trẻ tuổi ôm lấy Biện công tử, hạ xuống một nụ hônViết bởi Mo, Là tui…
Anh đứng bên kia, em đứng ở đây. Chúng ta vô tình hữu ý nhìn vào mắt nhau, nhìn thấy những cảm xúc rối loạn và nhịp tim lệch nhịp của đối phương. Nhìn thấy những nỗi mất mát, những đau thương chia xa nơi đáy mắt. Em muốn ôm lấy anh, muốn vỗ về anh khi anh phải trải qua đủ mọi sự vùi dập trên đời. Ôm anh an ủi, ôm anh bảo vệ, cả đời không muốn anh bị tổn hại lần nào nữa.Thế nhưng, anh và em cắt nhau một con đường, một ngã tư. Bất giác lại trở thành cách nhau một thế giới. Anh đứng bên kia, em đứng ở đây.Năm ấy nơi ngã tư đèn chúng ta chia xa.…
Tôi- một cô nàng lớp phó học tập, cựu lớp trưởng 9a- cứ nghĩ cấp hai đáng lí phải là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người, có lẽ cũng ngang bằng với thời niên thiếu cấp ba.Ấy thế mà khi còn mới bỡ ngỡ bước vào cánh cửa ấy, cả thế giới của tôi dường như sụp đổ khi những người tôi coi là bạn lại hùa vào bạo lực tinh thần tôi vô cớ suốt 4 năm. Rồi hết chia bè kéo cánh lại đến đánh nhau , chửi nhau. Vẫn có 2 cặp đôi yêu nhau từ lớp 6 tới giờ. Từ khi bị bạo lực, tôi tìm thấy Văn học như một lối thoát duy nhất cho những vướng bận trong lòng, Văn chữa lành cho tôi, cho tôi cảm giác an toàn, tôi được làm chính mình khi hoà mình vào nó. Văn không còn đơn thuần một môn học nữa, mà nó là cả thế giới đối với tôi.Khi những vòm lá xanh hơn, tiếng ve vang hơn, hoa phượng cũng đỏ hơn, tôi biết đã đến lúc khép lại chuỗi thanh xuân này dù tươi đẹp có, thất vọng có. Không tức giận, không thù oán, chẳng hối tiếc, tôi đã được sống phần đời đẹp nhất của một thiếu nữ tuổi trăng tròn với những tâm tư suy nghĩ sâu sắc.Tôi đã nghĩ tới cái cảnh cả lớp hoà thuận lại, cùng chụp kỷ yếu, kí áo nhau trong ngày Tri ân,... Chỉ mong sao hoa phượng biết tiếng lòng tôi, nở muộn chút, hè cũng mát mẻ một chút, trong khi bài thi vào 10 ngay trước mặt.Vậy là...sắp xa nhau thật rồi 9a ơi...!…
Thể loại: hiện đại, lãng mạn, thanh mai trúc mã (từ thanh xuân vườn trường đến cuộc sống trưởng thành), tình yêu sâu sắc, gương vỡ không lành, có nhiều ngược.Truyện viết hoàn toàn phi lợi nhuận và chỉ đăng tại wattpad của mình, vui lòng không chuyển ver, không reup. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!…