xuyên việt việt chi Cuộc Sống Khổ Bức Của Tổng Thụ
thể loại : đam mỹ + nhất thụ đa công + công : 4 anh công nha bà con , phúc hắc, bá đạo, độc chiếm cuồng công + thụ : ôn nhu mỹ nhân, vạn nhân mê thụ + xuyên thư, tu chân, huyền huyễn…
thể loại : đam mỹ + nhất thụ đa công + công : 4 anh công nha bà con , phúc hắc, bá đạo, độc chiếm cuồng công + thụ : ôn nhu mỹ nhân, vạn nhân mê thụ + xuyên thư, tu chân, huyền huyễn…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…
Một giấc ngủ đi theo đó có thể là giấc mơ hoặc ngược lại là chẳng có gì.Nỗi tuyệt vọng.Cái chết có nhiều cách nhưng trên 2 phương diện là chết bởi thể xác hay chết về linh hồn đáng sợ hơn chắc có lẽ là trường hợp mà chẳng kẻ nào mong, đó là cả hai cùng tiêu tán, chết cả thể xác lẫn linh hồn.Sinh ra và chết đi, nói cách khác là sinh và tử hay ra đời và lìa đời, dù nói cách nào thì ý nghĩa của nó cũng chỉ có một là *sinh ra và chết đi* >>>> Dù có thế nào, dù có là kẻ nghèo hay giàu có, kẻ ngu dốt với kẻ khôn ngoan thì vẫn phải đón nhận yếu tố: bởi sinh ra mà chết đi.Giới thiệu:Alvin ra đi vào mùa đông, nơi hồ băng lạnh lẽo nằm sâu trong rừng thông. Từ bé cậu đã chẳng nhận được tình yêu từ người thân hay bạn bè.Từ khi mở mắt ra và có ý thức ở một thế giới mới lạ cậu có thể cảm nhận mọi thứ ngay xung quanh cậu đang sống thật xinh đẹp. Rồi một kí ức kì cục rót vào đầu cậu nói cậu chỉ là một nhân vật phụ sống trong một cuốn tiểu thuyết còn là nhân vật phản diện. Nó nói cậu là một thiếu gia bị lưu lạc ở bên ngoài vì một sự cố mất tích, nói cậu có một tuổi thơ bất hạnh trong một cuộc sống khổ cực, bị bạo hành bởi gia đình nuôi cậu vì không phải là huyết thống. Sau này được gia đình giàu có tìm về, cậu lại đi bắt nạt con nuôi thế thân, mọi oán hận trút giận lên người xung quanh,... sau này bị chính tính cách như vậy hại thảm rồi bị người khác bỏ rơi, bị báo thù đến chết... Alvin rùng mình với cái chết nhưng cậu vẫn có chút không hiểu với nó cho lắm, nó nói vậy là có ý gì?.…
Về một cô gái…
Nhiều nỗi buồn mà ta biết, nhưng có một nỗi buồn không ai biết được, nỗi buồn không tên.…
Những cuộc phỏng vấn ở xà lim với kẻ ăn thịt người ham thích trò đùa trí tuệ, những tiết lộ nửa chừng hắn chỉ dành cho kẻ nào thông minh, những cái nhìn xuyên thấu thân phận và suy tư của cô mà đôi khi cô muốn lảng tránh... Clarice Starling đã dấn thân vào cuộc điều tra án giết người lột da hàng loạt như thế, để rồi trong tiếng bức bối của chiếc đồng hồ đếm ngược về cái chết, cô phải vật lộn để chấm dứt tiếng kêu bao lâu nay vẫn đeo đẳng giấc mơ mình: tiếng kêu của bầy cừu sắp bị đem đi giết thịt. Sự im lặng của bầy cừu hội tụ đầy đủ những yếu tố làm nên một cuốn tiểu thuyết trinh thám kinh dị xuất sắc nhất: không một dấu vết lúng túng trong những chi tiết thuộc lĩnh vực chuyên môn, với các tình tiết giật gân, cái chết luôn lơ lửng, với cuộc so găng của những bộ óc lớn mà không có chỗ cho kẻ ngu ngốc để cuộc chơi trí tuệ trở nên dễ dàng. Bồi đắp vào cốt truyện lôi cuốn đó là cơ hội được trải nghiệm trong trí não của cả kẻ gây tội lẫn kẻ thi hành công lý, khi mỗi bên phải vật vã trong ngục tù của đau đớn để tìm kiếm, khẩn thiết và liên tục, một sự lắng dịu cho tâm hồn. *** Thomas Harris (11/4/1940): là nhà viết kịch bản và nhà văn Mỹ, ông được biết đến với series về nhân vật Hannibal Lecter. Các tác phẩm của ông đều được dựng thành phim trong đó có Sự Im Lặng Của Bầy Cừu ( The Silence Of The Lambs ) đã đoạt 5 giải Oscar quan trọng nhất.Các tác phẩm trong series Hannibal Lecter:Rồng Đỏ (1981)Sự Im Lặng Của Bầy Cừu (1988)Hannibal (1999)Hannibal Trả Thù (2006)…
Cuộc sống của con người đã từng là một lăng kính màu hồng, cho đến khi màu hồng đó biến mất và thay vào đó là sắc màu xám đen. Cuộc đời Khương Mẫn cũng trải qua như vậy. Cô đã từng là một cô bé vui tươi, hồn nhiên luôn mong ước và ấp ủ nhiều kế hoạch cho cuộc sống. Cô đã tưởng tượng bản thân mình sẽ là trung tâm và được mọi người chú ý, không ngừng nỗ lực để vươn đến một chỗ đứng vững chắc trong xã hội. Nhưng rồi những ước mơ của khi bé và hiện tại đều trái ngược. Chùm bong bóng bay lên trời trông có vẻ rực rỡ nhưng lại không thể vươn đến các vì sao, cũng giống như Khương Mẫn vậy. Dần dần cô nhận ra bản thân mình quá bé nhỏ trong thế giới này. Lượng công việc hằng ngày đã ăn mòn tuổi xuân và hạnh phúc của cô. Cho đến khi 30 tuổi, điều đó lại trở thành một bi kịch. Ở ngoài kia cũng có không biết bao nhiêu người cũng như Khương Mẫn. Liệu rồi họ sẽ lựa chọn điều gì đây ? Làm thế nào để cứu rỗi một con người đã héo mòn trong tâm hồn ?…
truyện thuộc thể loại yuri , có ngọt nhưng ko có H thành thật xin lỗi (◍•ᴗ•◍) truyện lâu lâu có hứng sẽ làm tiếp…
Hình tượng siêu anh hùng sụp đổ, mọi thứ trong chớp mắt biến thành một mớ hỗn độn...Sự giam cầm vô hình, những chiếc mặt nạ giả dối...Liệu tôi có thể tìm lại một anh hùng kéo tôi khỏi vũng lầy này hay không?…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Sưu tầm ở mọi nguồn…
thế thân của những thế thân.…
Tên truyện : Who Am I ? Tác giả : K Thế loại : đam, tâm lý, sát nhân , ngược, SE hay HE thì chưa rõ. P.s : bạn viết thể loại này lần đâu nên còn non tay, văn phong không tốt đâu chủ yếu là thỏa mãn cảm xúc của bạn thôi nên đọc được thì xin mời vô không thì xin mời ra . Văn án :tôi là ai ?chính tôi cũng không biết mình là ai ?một bác sĩ cứu người hay là kẻ đoạt mạng người ? em là ai ?kẻ cứu rỗi tôi hay người phán xét tôi ?dù em có là ai thì em cũng thuộc về tôi .…
Những tâm sự, thắc mắc của học sinh trong gia đình, trường học và ngoài xã hội.…
Đời người sẽ chẳng ai là không trải qua khó khăn trăn trở,dù thuở bé đã có một tuổi thơ không mấy tốt đẹp nhưng không vì thế mà Lưu Uyển Ninh tôi từ bỏ cuộc đời và xem nó là bể khổ,mà thay vào đó tôi luôn cố gắng trên hành trình dài đằng đẵng cuộc đời để đi tìm thứ gọi là hạnh phúc.Ngỡ rằng hạnh phúc là khi ta có thật nhiều tiền và đi thật nhiều nơi,ăn những thứ mình thích,làm những điều mình muốn làm mà không bị ràng buộc,cứ nghĩ là như thế cho đến khi tôi gặp được người con trai ấy,người ấy đã khiến tôi có một suy nghĩ hoàn toàn khác.Tôi đã biết yêu,không những thế tôi thật sự rất yêu và không muốn chia sẻ anh ấy với bất kỳ ai,tôi yêu đến độ tôi chấp nhận từ bỏ tất cả để có thể ở bên anh ấy,khi ấy tôi mới phát hiện thì ra chỉ có ở bên cạnh người mình yêu vui đùa cười nói,ăn cùng nhau,ngủ cùng nhau,sớm hôm bên nhau thì đã đủ hạnh phúc rồi còn những thứ xa xỉ khác chỉ là phù du.Hứa Gia Kiệt,một cái tên mà có lẽ cả đời tôi,thậm chí là ở kiếp này Lưu Uyển Ninh tôi không tài nào quên được.😶…
Dairy cuối năm và vài dòng nhắn nhít lúc 2h sáng…
"Chẳng cần một đôi cánh, tôi đưa bàn tay mình lên và ngắm nhìn bình minh dần đổi khác. Chẳng cần sự tự do khiến tôi lạc lõng giữa bầu trời, ôm chặt lấy những gì còn lại trong hơi thở, bông hoa này sẽ lại nở một lần và mãi mãi. Như chuẩn bị cho một cuộc dạo chơi, tôi chuẩn bị lòng trắc ẩn đang trốn đi như thứ hạnh phúc mà tôi hằng mong ước cùng thứ cảm xúc lộn xộn, mơ hồ. Và rồi, tôi đã thấy mùi của gió và những cánh hoa thủy tiên rơi rụng đang vụt bay lên bầu trời xanh cao vời vợi. Trong khoảnh khắc cuối." Gửi tới những người không hiểu giá trị của hạnh phúc. All Copyright Reserved by Re-Project再プロトタイプ / Reprototype©2019…
Cô tưởng trượng ra muôn vàn cách, muôn vàn tình huống khi cô gặp anh, người con trai cô yêu chỉ qua một ánh nhìn, một động tác khi anh nhảy. Tim cô rung động ở tuổi 16, cái tuổi trăng tròn. Cô yêu anh không đến rồ dại như những mẩu ngôn tình khác, cô yêu anh thầm lặng, cô đặt cả thanh xuân mình vào anh. Rồi có một ngày cô mỉm cười nhìn anh khi anh nhìn cô:-Xin chào, tớ là Lưu Diễm Phân!…
Ác quỷ là một tác phẩm của tác giả Vicenzi, hiện đã có cả bản webtoon lẫn novel tại Ridibooks. Mình quyết định dịch bộ này thứ nhất là vì quá u mê bản webtoon (đến mức cài luôn làm hình nền điện thoại =w=) và muốn hiểu rõ hơn tâm lý nhân vật thông qua novel, thứ hai là vì mùa dịch nhiều thời gian rảnh nên cũng muốn dịch thử novel. Vì trước giờ dịch webtoon nhiều rồi nhưng chưa dịch novel bao giờ. Mà cũng không biết với độ "siêng" của mình thì làm tới được bao nhiêu chap nữa. Nhưng thôi, thích thì cứ dịch đã :)Mình thấy phí đọc raw, đặc biệt là raw novel không quá đắt, vậy nên nếu có thể thì các bạn hãy ủng hộ tác giả tại Ridibooks nhé.…