Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tôi gọi chàng chai ấy là Gió. Vì mái tóc rối bù và nhìn rất tự do của cậu. Vì khuôn mặt với những đường nét ngẫu hứng hết sức, đưa sóng mũi lên cao rồi thả đôi mắt mênh mang hờ hửng. Cậu là một cơn gió, một cơn gió thật sự ùa vào tôi trong một sớm mùa Đông.…
Cô- Trùm khét tiếng trong giới xã hội đen, một tuổi thơ đầy bất hạnh khiến cô đẩy bản thân ra xa khỏi mọi người, chỉ đâm đầu vào việc trả thù, rửa hận cho gia tộc mà đánh mất bản thân. Anh - một tổng tài cao cao tại thượng, vì bị mẹ bỏ rơi nên anh đâm ra thù ghét với phụ nữ, coi họ như công cụ để phát dục. Hai con người, hai số phận liệu sẽ có kết quả!!!? Điều đặc biệt là trong quá khứ hai người họ có tồn tại một sợi chỉ đỏ của Nguyệt Lão kết nối hai trái tim non nớt.......-Vợ Tôi Là Xã Hội Đen!!!…
Cuộn dài mở ra, và anh ta làm những vệt mực trên gió và tuyết. Viết "Fengshen-Tianjiaolu", được truyền lại cho các thế hệ sau, và nói: "Những người vào Tianjiaolu đều là những tài năng!"Viên đá rơi xuống, anh ta phá vỡ chân trời ở cuối vũ trụ và đứng với thanh kiếm của mình. Một thế hệ của Wushen đã khắc tấm bia của người anh hùng, và trở thành người giữ mộ từ đó trở đi. Người bảo vệ đã chết cho thế giới rắc rối này, các anh hùng!https://truyentiki.com/phong-than-chi-van-vuc-than-pho.25419/…
tôi là một vật thí nghiệm, nhưng đã trốn thoát thành công. Tôi chạy trốn và lang thang những vùng đất xa vời cùng với tâm trạng và những cảm xúc rồi bời, tôi cố gắng đi, đi trên những nền đất lạnh lẽo và chịu những cái đói qua ngày dài.sau đó một cô gái đã cứu tôi, cô ấy tự nhận mình là Sơ của một tu viện gần đó, gương mặt hiền dịu và trong sáng của cô ấy đã làm một cho một cô bé như tôi phải ấn tượng, nét đẹp tựa như dịu hiền đó khiến tôi muốn chiếm cô ấy là của riêng, một người mẹ của riêng mình. Sơ Marie đã đưa tôi vào tu viện, cô ấy đã chăm sóc tôi qua từng tháng năm, tôi yêu cô ấy lắm, nhưng...sự cố đó đã ập đến, khi tu viện trưởng đã ra tay bóp nát cổ Sơ Marie, khiến cô ấy không còn thở nữa, và sau đó vứt cô ấy xuống trên nền đất lạnh đó, không thương tiếc. Tôi đã thấy tất cả, và tôi đã chứng kiến ánh mặt trời soi sáng cuộc đời tôi đã dập tắt. Con quái vật điên khùng đó đã khiến ánh dương của tôi không còn chiếu sáng được nữa.ôi trời, cảm xúc gì đây? Cảm xúc giận dữ không kiểm soát này là gì đây? Tôi đã lao lên như một kẻ điên và nắm lấy cổ của tu viện trưởng, và sau đó...bà ta không còn thở nữa. Tôi đã tàn sát hết những lũ trẻ và các Sơ trong tu viện, con dao bếp đã ướt những giọt máu đỏ tươi, chiếc áo đầm trắng nhuộm một màu đỏ hôi hám, những vũng nước nặng giọt màu đỏ lan trên chiếc sàn trắng đen. Khi đến với đứa trẻ cuối cùng, giọt nước mắt của tôi đã rơi xuống trên làn má dính máu, đứa trẻ đó run bần bật và hét lên vào mặt tôi rằng:"Đồ…