Trở thành Choi Shin Ae (Trái tim mùa thu đồng nhân,utichcoc cv)
…
Hai cô tiểu thư được sinh ra trong một gia đình giàu có nhưng mỗi người lại có một một tính cách riêng,một số phận riêng. Người chị Bảo Ngọc hiền lành đáng yêu , cô rất quý Hoàng-người làm trong nhà;còn cô em Bảo Uyên thì hung dữ, xấc láo ghét Hoàng đến mức chỉ cần gặp là đánh, gặp là đánh, là chửi.Cuộc sống cứ thế tiếp diễn đến một ngày biến cố xảy đến... Mọi thứ như một cơn ác mộng...Cuộc sống đảo lộn trật tự trắng đen, người giàu kẻ nghèo,...…
Vừa cảm giác tỉnh lại, từ nhân biến miêu, nhìn chính mình thịt đôn đôn lông xù móng vuốt, Mai Tử Mộ nội ngưu đầy mặt: Ta nhớ bộ dạng mình không giống như vậy khi dễ nhân !-- ôi chao? Cái gì? Chính mình không phải miêu?! Kia chính mình rốt cuộc cái gì?!Đây là một cô gái xuyên qua đến tiên tứ, lấy miêu diện mạo bên ngoài cùng Vân Thiên Thanh trường kiếm hồng trần, cuối cùng cùng nắm tay nhau đến cuối đời chuyện xưa.…
Dựa vào phân cảnh trong Black Myth Wukong ở đoạn cuối chương 6 ending 2 sau khi đánh bại Nhị Lang Thần, Thiên Mệnh Nhân có được kí ức của Tôn Ngộ Không và thấy được ba lần đánh chết Bạch Cốt Tinh.* Cảnh báo: - Nhân vật sẽ bị OOC không giống nguyên tác nên ai không thích có thể bỏ qua fic này.- Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của mình.- Tích cực mình nhận còn tiêu cực mình không nhận ạ…
nói về cô gái tên Nguyệt đã thích thầm Thư từ lâu…
không biết vì sao một mảnh xương của dio nhập vào kira lúc chết hắn thành ma cà rồng có time stop chuyện có thể có phần 2…
Em sẽ chờ anh Chờ cho tới khi nào anh về với em.Nhưng em mệt rồi , em đến với anh nhé!…
Đồng nhân HP…
Mình viết cái này chỉ là muốn tâm sự với chính bản thân mình thôi, nhưng nếu các bạn đồng cảm thì xin mời nhé!!!!…
Một chuỗi mắt xích đối thoại giữa những màu tính cách khác nhau (hoặc trái nhau). Cô ấy và cô ấy. Họ sống trong cùng một căn nhà, cùng nhau nói về tình yêu, nghĩ về cuộc đời và vén bức màn chắn phơi bày những mảng tối sâu xa trong tâm hồn.…
[Murderous Relationship ; Abused Victim and Sataniste]Tịnh Kỳ thút thít suốt phần này. Không phải vì đau đớn hay khó chịu, cô chỉ đơn giản là hạnh phúc và xúc động đến mức không kìm được. Và cô ấy thực sự xinh đẹp, ngay cả khi mái tóc đen buông xuống vai để lộ đôi vai gầy hay tấm lưng trần đầy vết bầm tím và dấu hôn. Hoặc những khi đường cong của cô chạm vào nhịp điệu của hắn. Hay tiếng rên rỉ như mật rót vào tai ."Em yêu anh..."Cô gần như thì thầm, với đôi mắt đầy nước mắt và tình yêu, khi tay hắn ta lướt dọc theo những đường cong của cô, và cơ thể họ không còn chỉ hòa làm một bằng thể xácBắc Dương sững người một lúc khi nghe những lời đó phát ra từ miệng cô. Yêu? Cô ấy yêu hắn? Điều đó không thể xảy ra được. Hắn ta là một kẻ giết người, người ta chỉ nên sợ hắn. Nhưng cô không sợ hắn ta sao? Cô cũng không coi hắn là một con quái vật. Vậy cô coi Bắc Dương là gì?"Nói lại đi..."Bắc Dương hỏi, như thể sợ mình chỉ tưởng tượng ra điều đó. Nhưng hắn đã nghe chính xác, cô nói những lời đó một cách rõ ràng, gần như thì thầm với hắn."Em yêu anh".........................22 tháng chạp 1980Thị trấn nhỏ này thích buôn chuyện về những điều ngớ ngẩn. Một trong số những câu chuyện được người dân kể từ năm này qua năm khác là về người đàn ông thờ quỷ dữ sống ở căn nhà nhỏ ven bìa rừng.Khi cô ấy bắt gặp người đàn ông trong lời đồn. Nhìn chằm chằm vào cô ta. Với con dao rựa loé lên ánh sáng lạnh trong tay. Sâu trong rừng, biệt lập. Một phần trong Tịnh Kì bắt đầu tin vào những gì người dân truyền…
Tôi kết hôn với mối tình đầu của mình.Tác giả: Bạch Lạp…
Hán Việt: Ngũ niên chi hậuTác giả: Thần NghiêuTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản edit: Hoàn thànhEditor: GianghiMô tả:Năm năm sau, chúng ta gặp lại nhau sau một thời gian dài vắng bóng nhau.Quân nhân xuất ngũ công x độc thân Omega thụ.Một câu chuyện không mấy êm đềm.(truyện ngắn, tác giả đánh số nhưng mỗi phần chỉ dài 50-200 chữ)…
Tiên là gì ? Phàm là gì ? Con người sống để làm gì ? Hà cớ chi phải sợ cái chết ? Nhiều lần tự hỏi bản thân về cuộc đời của mình, tự hỏi ta có là ta ? Vạn vật trên đời này hãy để ta tìm đến cùng, tìm đến khi bản thân ta thấy thăng hoa nhất... Ta tên Lạc Vấn Sinh !( Truyện lấy cảm hứng từ Phàm Nhân Tu Tiên, có thể nói là chung một thế giới. )…
Vì mò mò dc 1 quyển xuất bản năm 1929, xúc động quá nên type lại với chính tả 2017, là 88 năm sau ((((: --Lời nói đầu: Người xưa dẫu khuất, truyện cũ còn ghi. Trăm năm bia đá thì mòn, ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ. Nói một câu mà muôn đời sử xanh còn chép, luận một lẽ mà mấy kiếp miệng thế còn truyền. Nhất ngôn hưng bang nhất ngôn táng quốc, một lời nói ra mà nước vững nhà yên, một lời nói ra mà bể dao núi động. Quan hệ thay là lời nói ! Xét ra các bậc đế vương, vĩ nhân, anh hùng, hào kiệt ; chí khí hiên ngang, công danh cái thế, sự nghiệp ngang tàng, non song chung đúc, kể đã bao phen vật đổi sao dời, mà tiếng tăm còn lừng lẫy, muôn thuở nào quên. Ấy chẳng phải là những người đã dìu dắt dạy khôn cho hậu sinh ư ! Gương sáng ví tầy nhật nguyệt, khí thiêng tựa với càn khôn ; những lời vàng tiếng ngọc đó, ta há nỡ quên sao ? Vậy nên lưu giữ lấy mà mở mang chí khí, mà nghiền mà nghĩ cho kỹ càng cho thấm thía, họa may óc non đổi nên sắt đá, khỏi phải như sáp, mà muốn nặn vuông nên vuông, nặn tròn nên tròn, mang tiếng nhược nhu. Vậy thì anh em ta, đang lúc ở vào buổi Âu Á dao thời này, cũng nên đọc mấy câu cổ ngữ sau đây chẳng cũng là một phương thể thao cho tinh thần ư ? Mong thay ! Mong lắm thay !Ngày mồng 3 tháng chạp năm Mậu Thìn(13 Janvier 1929)T. T. V.…