Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Câu chuyện : Lớn mau lên để anh cướiTác giả : Tôm🍙Thể loại : Fanfic Girl, lãng mạngNội dung : nói về một chàngtrai thích người con gái sau lần gặp đầu tiên. ... ... Hai người dần tìm hiểu nhau, và quen nhau trên danh nghĩa "bạn bè" ... ... ... Và một ngày cô gái phải đi, không bên cạnh người con trai ấy nữa.. Nhưng trước khi đi cậu và cô ấy đã hứa vs nhau một điều. ' LỚN MAU LÊN... ĐỂ CƯỚI ANH!!! '…
Cánh màn được kéo lên, ngôi sao mới nổi bước lên sân khấu, ánh đèn chiếu vào dáng người, khi đó ta nhận ra, hoá ra chấp niệm đời này của ta chính là người.... "Dok-ja nhìn này, hoa anh đào ở Nhật Bản đã nở rộ rồi, rất đẹp." "Dok-ja cậu cảm nhận được không? Mùa hè năm nay thật là nóng." "Dok-ja muốn cùng tôi đi xem lá thu rụng không?" "Dok-ja mùa đông năm nay... thật là lạnh." ... "Dok-ja cậu tỉnh dậy đi, mọi người ai cũng thành công cả rồi chỉ có cậu, chỉ có cậu còn nằm đó." "Đã ba nằm rồi tại sao tại sao cậu còn nằm đó vậy? Tỉnh lại đi chứ... Tôi rất nhớ cậu..." "Dok-ja... Tên Yoo JongHyuk đó hắn hắn chết rồi..."... "Đứa bé không có tội nhưng... Mẹ xin lỗi con..." "Hôm nay là ngày mà vị anh hùng kia sinh ra... Mẹ con lại rất thích đọc sách nên... Con sẽ tên là Kim Dok-ja... vì vậy hãy sống thật kiên cường lên con nhé?" ... "Anh ấy chính là thần tượng của tôi..." "Thật tuyệt trông anh ấy thật toả sáng." "Sân khấu chính là sân chơi của anh ấy."... "Cậu quay về rồi sao?"*Chú ý: - Don't repost, không copy truyện đi nơi khác!- Phần 1 sẽ là hành trình của Kim Dok-ja phần hai mới là HyukDok.- Không có lịch ra truyện.- Tình tiết truyện hơi xàm.…
Khi sáng tôi vừa ngủ dậy, lúc đó tôi nằm trên giường chơi game như bình thường, sau đó thì nghe được tiếng người đó và mẹ cãi nhau trước hiên, lúc đó tôi khá sợ và hoang mang, nhưng cũng mặc kệ vì đã quen với tình trạng không bao giờ kết thúc được này.Sau đó thì ông ấy đã đi uống cafe, nhậu nhẹt với bạn của ông. Mẹ con tôi ở nhà dọn hết đồ để chuẩn bị rời xa cái nhà này, dù gì thì tôi cũng sống ở nơi nàu được 15 năm, tôi buồn lắm, luyến tiếc nơi mà tôi gọi là thoải mái và ấm áp nhất. Ở đó đã có nhiều lần xảy ra xung đột mà nguyên nhân là từ ổng, tôi đã ráng chịu đựng nhưng tôi biết người mẹ của tôi còn mệt mỏi hơn, vì thế tôi không dám nói tôi khổ, trong khi chị tôi còn đang ở Đà Lạt trải nghiệm thì tôi cùng mẹ và cậu Bình đang chuẩn bị đồ đạc. Mẹ tôi phải chở đồ ba đến bốn lần nhưng vẫn chưa hết đồ. Trưa rồi nhưng ông ấy vẫn chưa về (tôi rất mừng vì điều đó), tôi và mẹ tôi ngồi ăn cơm mà tôi đã mua, sáng đến trưa tôi cứ sợ hãi vì có thể ông ta sẽ về bất cứ lúc nào, thời điểm tôi cùng mẹ ăn cơm đã xoa diệu lòng tôi rất nhiều.Sau khi ăn nghỉ xong xuôi, thì hai người cùng nhau đi đến nhà mới (ngôi nhà nhỏ mà mẹ tôi thuê), đến nơi tôi nghĩ rằng "làm sao mà tôi có thể thích nghi ngôi nhà này đây, nó khá cũ kĩ và không sạch sẽ, nhưng rồi cũng bác bỏ ý nghĩ đó vì ba mẹ con phải cố gắng từng chút một".…
Viết trong những suy nghĩ tiêu cực, khi ta làm điều đó rồi thì ta được gì mà mất gì?theo cách tự sự hệt như cuộc đối thoại với chính bản thân trong suy nghĩ của mình, nhằm để bạn thoát khỏi những điều tiêu cực xung quanh và cải thiện hơn trong cuộc sốngủng hộ nếu bạn thấy nó giúp được cho mình!…
Dã quỳ là biểu tượng cho tình yêu thủy chung, son sắt, sức sống mãnh liệt có thể sinh sôi ở bất cứ hoàn cảnh nào ngay cả những điều kiện khắc nghiệt như khô cằn hay đầy sỏi đá, luôn khát khao tiến về phía trước.Dã quỳ cũng là loài hoa được dùng để tỏ ý thán phục, yêu mến và quí trọng với những người có nội tâm phong phú. Đôi khi nó cũng là loài hoa thì hết lòng kiêu hãnh bất khuất, hy sinh bảo vệ người mình yêu.Ngay từ khi sinh ra, Lý San Đình đã biết mình không giống với những người còn lại. Một cô gái tóc đen, mắt xanh, chịu sự chế giễu từ bạn bè bởi sự khác biệt của bản thân. Bố mẹ thì thờ ơ, bởi lẽ cô không phải con ruột của họ, mà chỉ là đứa trẻ bị ôm nhầm ở bệnh viện từ mười năm trước.Nỗi lo sợ bị bỏ rơi, sự lạnh nhạt từ người thân đã khiến cho cô bé đáng nhẽ ra phải hoạt bát, vui đùa lại đắm chìm trong thế giới riêng của bản thân, u ám, buồn bã.Bìa: Ephoto360.com…