Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Tại sao? Ta và đệ môn đăng hộ đối. Ta đối với đệ một tấm chân tình, tại sao đệ chưa từng tiếp nhận ta?""Vì ta không yêu huynh. Tiểu sư huynh, huynh rất tốt nhưng lòng Đông Quân đã có người khác. Mong huynh thả ta ra""Đệ là của ta. Chỉ có thể là của ta"Nói chung Phong Phong trong bộ này hơi chiếm hữu, tính cách hok giống phim hay nguyên tác. Vậy đi cho ảnh đỡ khổ :))Người Đông Quân thích tất nhiên là Vân ca rồi. Haha, nhưng..... Anh ấy là tra nam 🙂🙂🙂…
Lấy bối cảnh 200 năm từ khi Rimuru đánh bại Yuuki và 100 năm kể từ cuộc chiến với Null kết thúc. Lần này Rimuru của chúng ta sẽ quay lại Nhật Bản, nhưng mà đó là năm 2095 (Nghe quen quen...). Tóm lại đây là crossover còn nó sang bộ anime nào mấy ông đọc truyện là biết…
Kết cục của một vị thần sẽ là gì?LƯU Ý: truyện TRANS khi CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, đề nghị KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.Link truyện gốc: https://archiveofourown.org/works/50726452?view_full_work=true…
Chỉ vì rút một thanh gỗ đỏ, Jihoon phải chấp nhận thử thách「Hôn trai lạ」ở chính quán bar ruột của mình. Chỉ là, "trai lạ" hôm đó lại chẳng lạ đến vậy. Nụ hôn đó cũng không phải lần cuối cùng của cả hai. ── ⟢ ・⸝⸝・Couple: Kwon Soonyoung x Lee Jihoon・Mô tả: Shortfic (+ Textfic) | ABO | Fluff & Slow burn (rất slow) ・Disclaimer: Lần đầu au viết ABO và fic có nhiều chi tiết liên quan đến bóng chày, nếu có gì sai sót, mong mn hoan hỉ góp ý ạ..…
Chỉ có cái chết mới có thể phá vỡ sợi dây gắn kết giữa một phù thủy và một linh thú."Đối với họ, đây giống như một trò chơi. Nhưng đối với ta thì khác, Oner, ngươi là linh hồn của ta"…
"Vãn Ngâm, nếu ta nói ta muốn trả nợ cho ngươi thì sao""Vậy còn phải xem Trạch Vu Quân lấy gì để trả""Ta"Nguyên tác Ma đạo tổ sư. Thuộc về Mặc Hương Đồng KhứuNhân vật chính: Lam Hi Thần x Giang Vãn Ngâm (Hi Trừng)Phụ diễn: Vong Tiện, Truy Lăng, Tang Nghi, Nhiếp Dao, Hiểu Tiết,....Nhân vật hỗ trợ con đường truy thê: Giang Diệp Tử (Giang Quân)…
Khi xưa nhành hoa là vật định ước giữa hai đứa trẻ, nàng trân quý giữ mãi theo từng tháng năm. Nhưng khi nàng cất bước lên kiệu hoa đã lầm lỡ mà cắt phăng đi mái tóc dài của mình đến khi nhận ra người nàng lấy là người ở trong tim. Trái với sự hồi hộp và hạnh phúc ấy của nàng hắn gần như đã quên mất lời hẹn thề cùng nhành hoa năm xưa đến cuối cùng lời yêu của nàng đã bị chôn vùi mãi mãi.Người nàng yêu, phu quân của nàng có thực sự lãng quên hay là cố ý làm lơ? Rốt cuộc đã có chuyện gì với hắn?"Nhành hoa khi xưa ấyĐã trao nhầm tay aiQuên lãng hay vô tìnhMà hoa tàn lá úa" ------------------------Tác giả: Inogashi RinneTruyện chỉ đăng trên Wattpad ở acc @_Cathelina_, ở những nơi khác đều là Reup trái phép, hãy làm người văn minh đừng lấy chất xám của người khácBookcover by: @piscesories…
Scara là một học sinh ưu tú của cao trung Teyvat, cậu ta vì quá nghịch ngợm nhưng chả bao giờ bị đuổi học vì gia thế của cậu ta quá lớn, không ai có thể làm gì được nên đành chuyển qua đại học Teyvat để được tên hội trưởng được mệnh danh "ác ma" dạy dỗmột số cp sẽ xuất hiện: Xiaoaether; Cynari; EiMiko; Chili;...Có mẹ nào hỏi Kanjoi và Hikio là ai thì trước khi vào truyện toi sẽ làm lại tiểu sử Kanjoi và Hikio luôn nhaa:)) (bí mật nhỏ: Thật ra au định cho mẹ thỏ Mejiu vào nữa nhưng nghĩ cân hai quài thì Kanjoi cái lỗ tầy quầy sao nên quyết định cho Hikio thôi nhé) :))…
Inachevé - những điều dở dangTa cứ mải mê chạy, chạy đến khi đôi chân mệt nhoài, chợt nhận ra những năm tháng qua đã theo đuổi không điều gì cả. Để rồi khi tìm thấy nhau, thời gian dành cho hai chữ "chúng ta" thật ngắn ngủi và tất cả chỉ còn lại một từ "dở dang"...~ Lấy cảm hứng từ One Day (2009) - David Nicholls~-Category: Fanfic (Seventeen), hiện đại-Author: peace_mola (Cá)-Warning: Vui lòng cho tớ biết nếu bạn muốn mang fic đến một nơi khácĐọc vui vẻ ^.^…
Tác giả: Mon. Thể loại: Đam mỹ, 1x1, nhẹ nhàng, hiện thực hướng, cả thụ và công đều không sạch, nhà thiết kế công x chủ quán bar, tàn tật thụ, HE.Cp: Chu Châu x Tịch Dữu. Văn án:Tịch Dữu thương thầm trộm nhớ một người mười mấy năm. Mấy năm đầu y còn có thể nhớ rõ dung mạo của anh ta, nhưng rồi về sau cũng chẳng còn rõ ràng nữa. Bẵng đi lâu như vậy, mỗi khi gặp gỡ ai đó, y đều nói lời từ chối. Y bảo, mình có người trong lòng. Y chờ từ thuở đôi mươi đến khi trưởng thành, trở thành một người đàn ông đĩnh đạc, công thành danh toại. Nhưng rồi tất cả thay đổi. Người ấy đặt chỗ ở hội sở của y. Những tưởng đã quên, vậy mà khi thấy gương mặt của anh, y lại ngã lòng. "Chu tiên sinh, ngài có muốn nuôi tình nhân không?""Ngài cho em đi theo ngài nhé?"...Một thời gian sau, trước khi Chu Châu đính hôn, Tịch Dữu trả lại cho anh mười triệu tiền chuộc, sau đó lẳng lặng rời đi mà không nói lời từ biệt. Y đến bên Chu Châu với tình cảm nồng thắm nhất thuở thiếu thời, và rời đi khi tình còn chưa phai. Tất nhiên y không biết rằng đoạn thời gian dây dưa kia, cũng khiến Chu Châu bùng cháy tình si. Rồi trong một khoảnh khắc, anh nhận ra thiếu niên mười chín tuổi năm ấy đã chờ câu "chuộc ra" của anh hơn mười mấy năm ròng rã....Câu chuyện về một kỹ nam, vì lời hứa năm xưa mà nguyện ý chờ người đến mười ba năm sau, chờ đợi để nghe lại một lần nữa hai chữ "chuộc ra". Cũng là câu chuyện về khoảng cách và địa vị xã hội, cả hai nhân vật đều tìm cách để về lại với nhau, để lần nữa yêu nhau.…
"M" là những kẻ nằm trên "Mấy sếp làm gì vậy ạ"_Take run sợ"Anh à~hành hạ em nữa đi...em muốn nữa aaa~"_Ken"Gì vậy cha"_Take hoang mang"Bảo bối à..hãy chà đạp em nữa đi, em n*ng quá anh ơi~"_Hanma"Aaaaa tránh ra đi mà"_Take cố đẩy hắn ra"Anh Takemichi hãy chà đạp tụi em nữa đi~tụi em muốn nữa anh ơi~"_all"Aaaa các người nói gì tôi không hiểu nhưng tránh xa tôi ra đi mà"_Take sợ hãi "Anh Takemichi~"_all…
Mợ cả nhà ông hội đồng Trình nức tiếng xứ nam kỳ vì nhan sắc tài đức. Khi còn là cô Ba của nhà họ Lê cô đi đến đâu cũng phải khiến người khác ngoái đầu nhìn theo còn giờ người ta gặp cô chỉ cuối đầu cả nể gọi hai tiếng "mợ cả".…
Ánh mắt Sangho tò mò: "Ba quen ba nhỏ khi nào?"Sanghyuk dựa lưng vào tường, đuôi mắt cong cong, cả người nhàn nhã như chìm vào ký ức dễ chịu nào đó."Nhỏ xíu, còn nhỏ hơn con bây giờ nữa. Ba nhỏ chuyển nhà đến gần chỗ ba, học mẫu giáo là ba biết ba nhỏ, vào tiểu học cho đến tận khi lớn, ba nhỏ đều là bạn cùng bàn của ba"…